Trang

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

Nhân đọc lại....(tiếp)

Khái niệm 'Tục' 'Thanh'  có ranh giới thật mong manh, lấy ví dụ ở câu chuyện cười sau đây :
 " Trong giảng đường đại học Y, giáo sư đang giảng bài " Cấu tạo cơ thể người". Hai cô sinh viên làm việc riêng không nghe giảng, giáo sư bực mình gọi kiểm tra :" Hai cô kia, đề nghị cho tôi biết, bộ phận nào trong cơ thể khi cần có thể nở gấp hai lần bình thường" hai cô sinh viên lúng túng ấp úng không dám trả lời. Ông giáo sư bèn nói : " Đó là Phổi, nghe rõ chưa? khi hít vào, phổi có thể tăng thể tích gấp hai lần bình thường", sau đó ông nói tiếp: " Còn cái đó hả? Khi cần nó có thể tăng gấp ba, bốn lần bình thường, hiểu chưa? Không chịu học, suốt ngày chỉ ngồi nghĩ bậy! "
 Vậy thì, tục thanh có giá trị gì ở đây? Ông giáo sư hỏi như vậy là tục hay thanh? hai cô gái lúng túng vì nghĩ gì? và câu cuối cùng ông giáo sư nói cái gì vậy, tục hay thanh đây? Có lẽ nên để cho các nhà đạo đức rởm trả lời, nhưng chắc họ sẽ lảng tránh thôi!!!
 Tiếng Việt ta rất phong phú, dòng văn học dân gian, hay là các câu chuyện, thơ ca lưu truyền trong xã hội đều vô tình hay cố ý sử dụng hình thức rất đời thường này, vì chính nó là một trong những cách để người dân tự trào lộng, tự động viên mình vượt qua những gian nan của cuộc sống. Cách đó có thể không được chấp nhận trong một tầng lớp nào đó, tự cho rằng có văn hóa, họ tự đẩy mình xa rời quảng đại quần chúng.
 Tôi có ông bạn, nói đến chuyện câu đối, anh ấy bảo, có câu này đố ông đối được. Câu ra đối ấy thế này:
 " Cô gái hơ mông bên bếp lửa"
hơi tục phải không ạ? nhưng khi tôi viết lại " Cô gái H' Mông bên bếp lửa" thì mọi người chắc sẽ hiểu ra câu đó ngụ ý : "Cô gái (người dân tộc H'Mông) ngồi bên bếp lửa" chứ đâu còn là có cô gái dở hơi cởi quần hơ mông bên bếp lửa nữa!!!
 Tôi biết bên Liên xô cũ có thành phố Bacu nên đối lại: " Chàng trai Ba cu đứng giữa đài " hehehe!!! Không chuẩn lắm nhưng không sao, cốt yếu là nghe ra có đối và không có cái gọi là 'tục', nhưng thực ra nó tục đấy, nếu nói lái, hihi!
 Nói chuyện cho vui ! Nếu Bà Chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương sống lại, thế nào bà cũng nói" Mày chấp làm gì, cái quân rởm đời ấy!!!"   Ý bà mắng cái bọn "đạo đực" đấy mà!!! Hehehe.

Nhân đọc lại thơ Hồ Xuân Hương

..."Tiểu sử của Hồ Xuân Hương đến nay vẫn còn nhiều điểm gây tranh cãi. Thậm chí có một vài ý kiến còn cho rằng những bài thơ được xem là của Hồ Xuân Hương hiện nay do nhiều người sáng tác, nghĩa là không có ai thực sự là Hồ Xuân Hương. Dựa vào một số tài liệu lưu truyền, những bài thơ được khẳng định là của Hồ Xuân Hương, các nhà nghiên cứu đã tạm thừa nhận một số kết luận bước đầu về tiểu sử của nữ sĩ:
Hồ Xuân Hương thuộc dòng dõi họ Hồ ở làng Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Đây là một dòng họ lớn có nhiều người đỗ đạt và làm quan nhưng đến đời Hồ Phi Diễn - thân sinh của bà - thì dòng họ này đã suy tàn.'
Theo các nhà nghiên cứu đầu tiên về Hồ Xuân Hương như Nguyễn Hữu Tiến, Dương Quảng Hàm thì bà là con ông Hồ Phi Diễn (sinh 1704) ở làng Quỳnh Ðôi, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An . Ông thi đậu tú tài năm 24 tuổi dưới triều Lê Bảo Thái. Nhà nghèo không thể tiếp tục học, ông ra dạy học ở Hải Hưng, Hà Bắc, để kiếm sống. Tại đây ông đã lấy cô gái Bắc Ninh, họ Hà, làm vợ lẽ - Hồ Xuân Hương ra đời là kết quả của mối tình duyên đó . Bà sống vào thời kỳ cuối nhà Lê, đầu nhà Nguyễn, tức 1772-1822. Do đó bà có điều kiện tiếp thu ảnh hưởng của phong trào đấu tranh của quần chúng và chứng kiến tận mắt sự đổ nát của nhà nước phong kiến.
Bà xuất thân trong một gia đình phong kiến suy tàn, song hoàn cảnh cuộc sống đã giúp nữ sĩ có điều kiện sống gần gũi với quần chúng lao động nghèo, lăn lộn và tiếp xúc nhiều với những người phụ nữ bị áp bức trong xã hội.
Hồ Xuân Hương ít chịu ảnh hưởng của Nho giáo, vậy tại sao lại có chuyện "cổ nguyệt đình"?. Bà không dùng chữ nho cũng đâu thể cho rằng bà ít chịu ảnh hưởng của nho giáo, mà phải xem lại xã hội thời đó, bà là một nhà thơ nên cũng là một minh chứng cho xã hội thời đó về mặt nhân sinh quan cũng như về phương diện văn chương.
Bà là một phụ nữ thông minh, có học nhưng học hành cũng không được nhiều lắm, bà giao du rộng rãi với bạn bè nhất là đối với những bạn bè ở làng thơ văn, các nhà nho. Nữ sĩ còn là người từng đi du lãm nhiều danh lam thắng cảnh của đất nước.
Là một phụ nữ tài hoa có cá tính mạnh mẽ nhưng đời tư lại có nhiều bất hạnh. Hồ Xuân Hương lấy chồng muộn mà đến hai lần đi lấy chồng, hai lần đều làm lẽ, cả hai đều ngắn ngủi và không có hạnh phúc. (Nhưng theo tài liệu của GS Hoàng Xuân Hãn và ông Lê Xuân Giáo thì nữ sĩ có tới 3 đời chồng chứ không phải hai: Tổng Cóc, Ông Phủ Vĩnh – tường, và cuối cùng là quan Tham hiệp trấn Yên Quảng Trần Phúc Hiến).
Có thể thấy Hồ Xuân Hương không phải là một phụ nữ bình thường của thời phong kiến mà bà đã có một cuộc sống đầy sóng gió..."
 Những dòng trên đây là trích từ tiểu sử của bà trên Wiki.. đọc lại để hiểu một phần thân thế bà chúa thơ Nôm, tuy nhiên điều tôi muốn là tìm hiểu một số bài thơ bà viết với phong cách đặc biệt của mình, những bài thơ mà người ta cho là chứa nhiều "Ẩn ý".

" Hai bên thì núi, giữa thì sông
Có phải đây là Kẽm Trống không
Gió đập cành cây khua lắc cắc
Sóng dồn mặt nước vỗ long bong
Ở trong hang đá hơi còn hẹp
Ra khỏi đầu non đã rộng thùng
Qua cửa mình ơi, nên ngắm lại
Nào ai có biết nỗi bưng bồng"


Trước tiên, tôi khuyên những kẻ tự cho mình "đứng đắn" đừng nên đọc những dòng thơ này, bởi nếu với một cách suy nghĩ trần tục, họ sẽ liên tưởng đến một cái gì khác hẳn điều mà bà Chúa thơ Nôm muốn nói tới, đó là bà tả cảnh hòn Kẽm Trống, một địa danh ở Ninh Bình, một nơi đã từng có phong cảnh Hữu tình gắn với nhiều giai thoại.
  Là người yêu thơ văn, người ta sẽ vô cùng thích thú khi đọc một bài thơ thuần từ Việt, "gió đập cành cây khua lắc cắc. Sóng dồn mặt nước vỗ long bong", một cách tả hình tượng không có gì sống động hơn, điều rất thiếu trong các vị làm thơ theo Nho giáo, người đọc bình dân cảm thấy gần gũi hơn với những tiếng 'lắc cắc' 'long bong' mà tôi thề rằng họ sẽ cảm nhận một cách như nó có mà không suy diễn ra cái hành động mà các nhà 'văn hóa đứng đắn, (tôi tạm gọi thế)' tưởng' thế!!!  Thôi khoan hãy nói thêm về những đoạn tiếp theo mà bà tả rất chính xác nhưng cũng rất dí dỏm, để nói rằng bài thơ của Hồ Xuân Hương, theo phong cách riêng của bà đã để lại cho chúng ta một tác phẩm nghiêm túc tả cảnh chân thực, làm tôn vẻ đẹp đất nước lên nhiều lần, bà là một người yêu nước chân chính vậy.

 " Thân em như quả mít trên cây,
Vỏ nó xù xì, múi nó dày
 Quân tử có thương thì đóng cọc
Xin đừng mân mó, nhựa ra tay"

Đây là bài thư hai tôi muốn nói tới, ta đều biết bà còn nhiều bài thơ nữa theo phong cách HXH, xin lấy bài 'Qủa mít' này để bàn thêm về điều tôi muốn nói.
Bài thơ tả thực về quả mít, trong dân gian, quả mít đúng là có vỏ xù xì, múi dày, muốn ép chín sớm người ta thường đóng cọc vào cuống mít, phơi nắng hoặc vỗ, vài hôm là chín, ăn được. Và quả thật mít có nhựa, chạm vào, hay như bà nói 'mân mó' vào, nhựa dính tay hơi khó chịu. Đọc qua lời lẽ như vậy nhưng không thiếu gì người suy luận sang một vế thứ hai, vế 'tục'. Thật là đạo đức!!! người ta chê bai cái 'tục' đó nhưng lại lao vào nó như điên, như một loài thú khi đêm xuống để sáng ra lên giọng với thiên hạ về cái đạo đức giả rởm đời của mình!!!
 Thật ra, khi viết bài thơ này, Hồ thi sĩ muốn qua việc tả quả mít để lên án chế độ phong kiến, nho lại, nơi thân phận người phụ nữ bị coi thường. Người phụ nữ trong chế độ phong kiến bị gò ép trong "Tam tòng ,tư đức" thân phận bị rẻ rúng, làm trò chơi cho đám người có tiền của chức vị, bài thơ cũng là tiếng kêu ai oán về số phận riêng của HXH, mà thế hệ sau, những người khâm phục tài năng và khiếu hài hước của bà không khỏi thương xót cho một tài hoa không được may mắn.
 Tuy nhiên, là một người làm thơ Nôm tài ba, có lẽ bà không nên dùng từ 'Quân tử'(từ Hán) mà nên thay bằng một từ thuần Việt, ví dụ như 'Anh giai' hoặc Chú Tèo' chẳng hạn, thì đậm chất Việt hơn, " Anh giai có thương thì đóng cọc" hoặc : "Tèo ơi! có thương thì đóng cọc,"  hihihi! Rất chuẩn!
 Tóm lại, Từ ngữ, chữ nghĩa không có tội, không có khái niệm tục, hay thanh. Tục tĩu, hay thanh cao là do cách nhìn nhận của con người, đầu óc u tối thì thanh cũng thành tục, con người lịch duyệt, biết nhìn nhận cái đẹp thì điều gọi là "tục" thật sự lại là thanh. Điều đó không phải ai cũng nhận thấy, sống đến tóc bạc, răng long mà tâm đục, trí tàn thì đâu còn biết phải trái nữa, Ôi! người đời!!!
 

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

'Whitney Houston đột tử ở tuổi 48'

(Dân trí) - Nữ ca sĩ sở hữu giọng ca vàng và gắn liền với nhiều tình khúc bất tử như I will always love you, When you believe.. đã qua đời vào rạng sáng ngày 12/2 (giờ Việt Nam) ở tuổi 48. Khi còn sống, Whitney từng “vật lộn” với chứng nghiện ma túy, rượu…
 Người đại diện của Whitney đã xác nhận với kênh truyền hình ABC thông tin về cái chết của cô. Tuy nhiên, cho tới hiện tại, nguyên nhân và địa điểm Whitney trút hơi thở cuối đời vẫn chưa được công bố. 6 cảnh sát đã có mặt tại cổng khách sạn Beverly Hilton, nơi nữ ca sĩ đoản mệnh này “nhắm mắt xuôi tay”, vào sáng nay 12/2. Đọc tin trên báo Dân trí, và nghe lại những bài hát Diva da mầu này tại đây

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

Tình lính đảo xa


*

Anh gửi cho em 
từ miền san hô 
những lời tự tình đắm say của biển.
mang theo cả tình anh,
tình người lính đảo giữa trùng khơi bao la.
Gửi về em 

tình yêu thương, 
tha thiết không phai nhòa

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

Bóng tịch dương

Chiều nay qua Trấn quốc
Hỏi Tây Hồ còn sương?
Gió tìm đâu ngọn trúc
để la đà mặt gương?


Ta lắng nghe tiếng chuông
Trấn Võ hay Trấn quốc?
Đâu nhịp chày Yên Thái
Vắng canh gà Thọ xương.


Tìm trong cõi mông lung
dấu tích hồn thu thảo
Lối xưa là mộng ảo
Âm thầm bóng tịch dương.

Một bài thơ cũ, nhưng mới:

*
Bài thơ này được bạn thơ Bạch Liên viết, theo chị là từ năm 2005, có thể gọi là cũ, nhưng mới được gửi lên Blog Trang Thơ của bạn HT nên thật ra nó là mới, mới với những người đang được đọc, như những lời tâm sự của chị với những người đồng cảm. Bài thơ của BL có một motip Thuyền, biển, sóng, bờ cát, gió, bão tố đã được nhiều nhà thơ có danh sử dụng, vì vậy sẽ có ai đó cho là "không mới". Giống như trường hợp bài thơ "Sóng, và bờ cát" của tôi, có những người thích tầm chương trích cú lại có ý cho rằng "giống" bài thơ của môt nhà thơ nổi tiếng cũng về đề tài Biển thuyền sóng gió, khác gì họ bảo mình "đạo"  thơ. Sự hằn học vô lối đó che dấu một sự gen tức ngấm ngầm, không phải là điều mà một người có văn hóa nên làm.
 Trở lại với bài thơ của BL, bài của chị quá nhiều tâm sự, mà với một tâm hồn nhạy cảm, chị đã mượn hình tượng cánh buồm đón gió để bày tỏ những suy tư của mình. Bằng thể thơ thất ngôn cổ điển, những khổ thơ từng chữ từng chữ đến với người đọc bằng những ngôn từ dễ hiểu để diễn đạt Tình ý Buồm và gió, những nhớ thương quay quắt nhưng vì điều gì đó lại muốn quên đi, Những mâu thuẫn nội tại trong ý thơ càng làm cho ta thông cảm hơn với những tiếc nuối, dằn vặt, vốn làm nên sự đa dạng của một bài thơ có xu hướng tình yêu đôi lứa. Nhớ, mong, khắc khoải, nhưng vẫn không dám mạnh dạn đón nhận tình yêu, phải chăng những điều đó được diễn tả bằng hình ảnh buồm, gió mà tác giả muốn truyền đạt tâm tư của mình đến bạn đọc, cũng có thể là tôi võ đoán nhưng đó là những cảm nghĩ chân thành muốn chia sẻ với tác giả, chúc chị thành công với những tác phẩm tiếp theo của mình.

 Buồm và gió

Tưởng rằng như làn gió thoảng qua
Đâu ngờ đọng lại ở trong ta
Muốn quên thêm nhớ, quên càng nhớ
Gần đã rất gần, xa còn xa .

Biển đã lặng rồi tự lòng ta
Cớ sao gió gọi sóng từ xa
Ào ạt xô bờ tung hoa trắng
Để buồm thổn thức giữa bao la .

Vẫn biết trời xanh mãi mãi xanh
Như gió muôn đời mãi mong manh
Mà sao bối rối lòng vương vấn
Nói lời ly biệt dạ chẳng đành.

Da diết, vi vu tiếng gió chiều
Vắng buồm gió nhớ biết bao nhiêu
Xin buồm chờ gió đừng nghiêng cánh
Để gió căng buồm trọn niềm yêu.

Tiếng gió gọi buồm cứ ngân nga
Gió muốn đưa buồm đi thật xa
Quê hương gắn bó buồm luôn nhớ
Nên tiếng gió chiều càng thiết tha .

Hãy là ngọn gió mát đời ta
Đừng thổi bùng lên thành phong ba
Chớ làm cơn lốc xua cơn khát
Để cánh buồm yên ngoài khơi xa .

Chiều Hạ Long Tháng 6 -2005
BẠCH LIÊN


Nguồn ảnh từ internet

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

Cười - Cho khỏe người


Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà :
– Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé.
Cụ bà đồng ý, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem :
“7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Long biên nhé”
6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa húyt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h…. 8h30…. 9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát : ”Sao bà không ra”
Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít :
”Má không cho em đi…”
*
Mẹ dẫn cu tí đi công viên, nhìn chữ đề dưới chân một tượng nữ khoả thân; cu tí hỏi mẹ: Mẹ ơi thế nào là tượng "trinh nữ" hả mẹ?
Mẹ: Ờ! vì nó bằng đá nên có thằng nào làm gì được nó đâu mà không trinh nữ hả con!
Cu tí !!!
*

Sếp đi thi tốt nghiệp bổ túc văn hoá hệ PTTH. Ngày thi môn toán được đàn em làm hộ và đưa vào cho sếp chép; Giám thị thấy sếp lớn tuổi nên cũng lơ đi và cuối cùng sếp cũng chép xong.
Khi ra ngoài các đàn em hỏi chép tốt không!
Sếp có vẻ huênh hoang trả lời: Tớ chép tất, nhưng này! bọn mày toàn là trình độ Đại học, cao đẳng không thôi vậy mà số 8 toàn viết nằm ngang là thế nào! Tớ phải sửa lại và dựng đứng tất cả con số 8 ấy lên đấy!!!!
*

Hai vợ chồng nọ đi chơi thảo cầm viên. Khi đi ngang chuồng cọp, hướng dẫn viên nói:
"Thưa quý vị, cọp là một loài mạnh mẽ, chúng có thể quan hệ trong 45 phút".
Cô vợ liền quay qua chồng:
- Anh thấy chưa, 45 phút đó!
Đến chuồng sư tử, hướng dẫn viên nói tiếp:
- Sư tử thì cũng khỏe, chúng giao phối khoảng trên 30 phút.
Cô vợ nhéo chồng:
- Đó... trên 30 phút lận!
Ngang chuồng nai, hướng dẫn viên nói:
- Còn nai thì chỉ có 5 phút thôi.
Người chồng liền ngó sang vợ:
- Em thấy chưa, có 5 phút thôi!
Cô vợ liền nạt lớn:
- Vậy nên nai mới mọc sừng!
Sưu tầm từ Internet

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

Đôi mắt trẻ thơ




Khi nhìn đời bằng đôi mắt trẻ thơ.
Ta sẽ thấy 

trời xanh đến không ngờ.
Mây rất trắng, 

và mặt trời rất đỏ.
Nắng mai hồng, 

chiều tím mầu thủy chung.

Khi nhìn đời bằng đôi mắt trẻ thơ.
Người với người

 không gét nhau bao giờ.
Chỉ tình thương yêu như sinh cùng một mẹ.
Một gốc sinh ra, 

chẳng chia rẽ đôi bờ.

Nếu nhìn đời bằng đôi mắt trẻ thơ.
Cha sẽ thấy 

cuộc đời chỉ là một giấc mơ.
Mẹ sẽ biết 

tình thương vô bến bờ.
Anh sẽ thấy 

Công Danh là mang nợ.
Em sẽ biết: 

Bon chen !  
thật ra rất đáng ngờ!



Nào là anh, nào là em.
Nào là ông nào là bà.
Nào là mẹ, nào là cha.
Nào là mình nào là ta.
Ai là người nước Việt.
Ai con cháu Lạc Hồng.
Ai còn đang ngủ mơ.
Ai đã tỉnh giấc nồng.

Hãy nhìn đời 

bằng đôi mắt trẻ thơ!
Hãy nhìn đời 

bằng đôi mắt trẻ thơ!
Hãy nhìn đời 

bằng đôi mắt trẻ thơ!


Thứ Tư, 1 tháng 2, 2012

Chuyện tình Sóng, và bờ cát


*
Anh muốn ví tình ta
Như sóng và bờ cát
Sóng muôn đời dào dạt
Xô mãi vào bờ thôi !


Cũng có khi sóng hát
Lời tự tình biển khơi
Dịu êm như lời gió
Lướt nhẹ qua vành môi

Bờ cát vẫn vậy thôi.
Đã bao đời đợi sóng.
Đôi khi bờ vô vọng.
Sóng mãi đi không về.
Bờ âm thầm ngóng đợi.
Dù tháng ngày lê thê.

Vì tình yêu là thế
Khao khát và đam mê
Sóng mãi là lãng tử
Đi đâu, rồi cũng về!

em sẽ là bến đợi.
Thủy chung từ ngàn đời.
Anh sẽ là con sóng
Yêu mãi bờ em thôi !



Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

Ngẫu hứng Xuân

Xuân đến, mưa xuân lất phất bay
Hà nội vào xuân, Hà nội say
Khách thơ nghe xuân lùa khe cửa
Mà ngỡ tình xuân trong tầm tay!
Tiếng lòng ai ngỏ sớm xuân nay
Để hoa xuân nở giữa vườn cây
Cứ tưởng xuân thì, xuân đến sớm
Ai biết tình xuân cũng vơi đầy!

Nhủ lòng thanh thản với trời mây,
xuân tình còn lại một chút này.
Vấn vương gửi hết vào lòng gió
Cho cái Xuân Xuân hết đắng cay...
Hôm qua nhặt được bông cỏ may
Ngẩn ngơ theo gió bay, bay, bay!!!!

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

Walk off the Earth: biểu diễn "Somebody That I Used to Know"

Một Guitar năm người chơi. Nhóm"Walk off the Earth" trình bày ,Biểu diễn từ trái sang phải: Joel Cassady, Sarah Blackwood, Gianni Luminati, Marshall, Taylor.

Ngẫu hứng quán Cóc



Quán cóc! Vỉa hè phố nhỏ
đơn sơ bên dòng đời trôi
người đi, người đi tiếp nối
Ai ngồi vẫn ngồi thảnh thơi

Bàn chân em tôi bước vội
Ngoài trời vẫn còn mưa rơi
Có ai đang chờ đang đợi
Mà em vui thế em ơi

Quán cóc! mẹ già ngồi chơi
Sao ánh mắt còn ngấn lệ
Mỏi mòn ngóng đợi đàn con
Mải mê theo mùa chiến dịch
Lâu quá chưa về con ơi!

Quán cóc một chiều phố tôi
Bác già tóc bạc màu vôi
Dấu thời gian in khuôn mặt
Một thời chinh chiến xa rồi

Bây giờ mỗi chiều buồn rơi
Chén trà hết đầy lại vơi
Xót thương bao người đồng đội
Bỏ thân rừng núi xa vời

Quán cóc, cậu trai chưa già
Âm thầm nhìn người lại qua
Đăm chiêu như người trăm tuổi
Thương mình nhọc nhằn bôn ba

Quán cóc! Chỉ còn một mình
Phố buồn, đời người phiêu linh
Quán cóc, còn trong kỉ niệm
Ân tình giấu mãi trong tim.

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

Tin quân sự: Hải quân Nga 'ganh tị' với Hải quân Việt Nam

Tờ Pravda của Nga cho biết, giới chức quân sự Việt Nam rất hài lòng với 2 tàu chiến hiện đại Gepard và quyết định mua thêm 2 chiếc nữa.

(ĐVO) Tuy nhiên, trong bối cảnh như vậy các chỉ trích nhắm vào các công ty công nghiệp quốc phòng Nga vẫn không ngừng gia tăng khi mà các phương tiện quân sự sản xuất cho nước ngoài tốt hơn các đơn hàng của Quân đội Nga.
Năm năm trước Việt Nam quyết định mua của Nga 2 chiếc Gepard loại mới với giá trị hơn 200 triệu USD/chiếc và sẽ tiếp tục đặt mua thêm 2 chiếc nữa nếu như lô hàng đầu tiên đáp ứng được các yêu cầu.
Hai chiếc Frigate Gepard-3.9 đầu tiên được thiết kế cho nhiệm vụ bảo vệ lãnh hải và bảo đảm thông tin, có khả năng tác chiến chống mục tiêu trên biển, trên bờ và trên không, trong đó có các mục tiêu bay thấp. Chúng có tốc độ tối đa lên tới 28 hải lý/giờ.
Đây không phải là những tàu chiến đơn thuần mà là những con mãnh thú thực sự. Rõ ràng các nhà thiết kế có ẩn ý của mình khi lấy tên của một loài thú săn mồi mạnh mẽ và lợi hại nhất của hệ sinh thái châu Phi là báo gấm để đặt cho chiến thuyền của mình.

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2012

Những khoảnh khắc đối diện với tử thần

HOA BAN TRẮNG



*
      Chuyện đã lâu lắm, có đến hơn bốn mươi năm trước, và ở một xó rừng mà chỉ nghe tên đã thấy xa vời vợi. Có lần tôi bị ốm, phải đi nằm viện. Cùng đi với tôi có một anh cùng đơn vị, người Sơn tây, làm cấp dưỡng cho trạm xá tiểu đoàn, nấu ăn giỏi và hát khá hay. Đặc biệt là hát nhạc vàng, mỗi khi anh ta cất giọng: "người mà tôi yêu, có đôi bàn tay diễm kiều, người mà tôi yêu, lấy chồng để phụ lòng tôi, vì tôi say thuốc lào...". Biết là anh ta bịa nhưng nghe cái chất giọng đặc biệt của anh thì ai nấy đều cười lăn lóc. Lần ấy ra bệnh viện, ở đó có một đoàn dân công Nghệ an phục vụ việc vận tải, chị em phần lớn người Hưng nguyên, anh ta mê mệt một cô gái trong đoàn dân công đó và đêm nào cũng mò sang tán tỉnh nàng. Anh hát cho họ nghe và chị em rất cảm động, anh không được đẹp "chai" lắm nên chừng đó vẫn chưa đủ cho cô gái bằng lòng.

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Bài thơ tặng bạn


*
C
ó những tuổi xuân trôi qua trong lửa đạn.
Có những cuộc đời
không tính bằng năm, tháng.
Mà chỉ tính bằng số lượng bom rơi trên những mái đầu xanh.

Có những cuộc hành quân đi suốt cuộc đời anh.
cuộc đời tôi và bạn bè cùng đội ngũ.
Có tính toán gì đâu! những ngày qua máu ứa,
trên những cơ thể gầy nhom, bạc 
mặt  những đêm mưa.

Cả cuộc đời có được mấy giấc mơ?
Ta dành cả cho những điều to tát.
cứ ngỡ rằng, đời là thơ với nhạc!
Chỉ để lại cho mình một chút, những vu vơ.

Để một ngày kia bỗng thấy thật hững hờ.
Với tất cả - chỉ là cơn mộng mị.
Một chút nhớ, để thương thêm một tý!
Cho một chút lửa đời, ấm cõi tạm hư vô.

Lục bát ĐÔI MẮT MÀU THIÊN THANH


*
M
ình anh trở lại lối xưa.
Thoảng nghe lá rụng, nắng mưa vườn hồng.
Nơi này em có nhớ không?
Còn bao kỷ niệm đôi lòng vấn vương.
ngày xuân vẫn đẹp vô thường
Lối xưa dạo bước uyên ương đôi mình

Nhớ sao là mắt em nhìn,
Dịu dàng êm ái bóng hình mờ sương.
Làn môi tươi, ngọt lịm đường
thốt lời châu ngọc, suối nguồn trong veo.

Nhớ em ! nhớ biết bao nhiêu
cho vừa nỗi nhớ em ơi! cách vời!
Chia xa là bởi tại trời.
Lòng anh nào muốn xa rời người thương.

Còn không ánh mắt xanh dương?
Ngây thơ thắm biếc anh thường nhớ mong.
Riêng lòng 
anh vẫn nhủ lòng
Mong em trở lại, đêm đông đôi mình.

Trở về em nhé người tình
Cho anh chìm giữa mắt mình, thiên thanh!

Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Đôi mắt mầu thiên thanh

*
Anh nhẹ bước
vườn thu chiều phai nắng
Mong manh giọt sương, chiếc lá rụng đường xưa.

Em có nhớ ngày nào, mình dạo bước dưới mưa
Bởi xuân sớm nên cỏ hoa bừng nở
Em xinh tươi, ánh mắt nhìn rạng rỡ
Cho anh ngỡ ngàng! Ôi đôi mắt mầu thiên thanh!

Đôi môi em
như Anh đào vừa chín,  mọng trĩu cành              
Trong nắng sớm ngọt ngào,
lắng sâu, ôi! cám dỗ
Em cất tiếng, mà anh thì cứ ngỡ
Những âm thanh nồng nàn, êm dịu cõi mơ tiên

Có nhớ không em?
hãy nhớ mãi đừng quên
Như sâu thẳm lòng anh !
có phút nào nguôi nhung nhớ?
Hình bóng em yêu, của ngày xa xưa đó
Với ánh mắt dịu hiền mang cả khoảng trời xanh

Trở về bên anh! Hãy trở lại với anh
Dù ngày tháng cách xa và núi sông vời vợi
Anh vẫn đợi! em ơi anh vẫn đợi
Ngày em về bên anh, với đôi mắt mầu xanh.
Như bầu trời vẫn thắm sắc thiên thanh.

Hà Nội 2-1-2012

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

21 Danh thắng bạn phải đến thăm trước khi từ bỏ thế giới này

No matter how advanced our cities and technology is, eventually we get tired of all the noise, stress and crowd of the city and want to be in the nature.
Humans have transformed Earth beyond recovery, but luckily not everything is lost yet. Beautiful mountains, blue water lakes, magnificent oceans with fabulous islands – our planet has many breathtaking places and awe-inspiring sceneries  just waiting for you to discover them.
However, life is short, and the funds are limited, so we have to narrow down the selection. Knowing that you are just another lazy panda, we’ve done it for you!
We’ve picked 21 most amazing places in the world, however it is said that “beauty is in the eye of the beholder”,  so you may as well have your very own personal list of places to see before you die.
"...Con người đã tàn phá  môi trường sống trên Trái đất đến mức độ khó phục hồi, nhưng may mắn tất cả mọi thứ chưa bị mất đi hết . Ngọn núi đẹp, hồ nước trong xanh, đại dương tuyệt đẹp với những hòn đảo tuyệt vời - hành tinh của chúng ta nhiều nơi tuyệt đẹp phong cảnh đầy cảm hứng chỉ cần chờ đợi cho bạn để khám phá chúng..." 

1. Antelope Canyon, USA







Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

Persian market : Phiên chợ Ba tư

Chuyện khoe con trên mạng- cũng ra tiền

Video những em bé cười nắc nẻ, những câu nói ngộ nghĩnh... với mục đích ban đầu là để lưu giữ khoảnh khắc thú vị về con cái lại đang giúp nhiều bậc phụ huynh thu về cả trăm nghìn USD.

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

Vẽ đẹp như chụp

Cùng thưởng thức những tác phẩm của 3 họa sĩ Roberto Bernardi, Steve Mills và Erich Christensen.


Steve MillsSinh năm 1959 tại Boston, Mỹ, Steve Mills bắt đầu vẽ và kiếm tiền nhờ những tác phẩm của mình ngay từ năm 11 tuổi. Ông luôn nhận được lời nhận xét về "giá trị phi thường từ những thứ bình thường" ở các tác phẩm của mình.






Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

Tơ Trời Với Tơ Lòng ( Thanh Tịnh)



Còn nhớ hôm xưa độ tháng này

Cánh đồng xào xạc gió đùa cây .
Vô tình thiếu nữ cùng ta ngắm
 Một đoạn tơ trời lững thững bay .

Tơ trời theo gió vướng mình ta ,
 Mỗi khắc bên nàng nhẹ bỏ qua
Nghiêng nón nàng cười, đôi má thắm ,
 Ta nhìn vơ vẩn áng mây xa .

 Tìm dấu hoa xưa giữa cánh đồng.
 Bên mình chỉ nhận lúa đầy bông
 Tơ trời lơ lững vươn mình uốn
Đến nối duyên mình với… cõi không .

(đăng trên Phong Hóa)

Nhà thơ Thanh Tịnh 100 năm tình vẫn đong đầy
 VIETNAM +       Sáng ngày 16/12, tại Hà Nội, Hội Nhà văn Việt Nam đã tổ chức lễ kỷ niệm 100 năm ngày sinh của nhà thơ Thanh Tịnh (1911-2011).
Thanh Tịnh, trước hết được biết đến là một nhà Thơ Mới, tác giả tập thơ “Hận chiến trường” (1936) với hai bài “Mòn mỏi” và “Tơ trời với tơ lòng” được Hoài Thanh chọn đưa vào “Thi nhân Việt Nam” với lời bình. Ông lọt vào 45 nhà thơ được chọn và thuộc trong số người được chọn hai bài bởi vậy Thanh Tịnh được xếp vào "dàn đồng ca" Thơ Mới trước năm 1945, cùng vị trí với Vũ Đình Liên, Nguyễn Nhược Pháp, Yến Lan, Huy Thông…
Ông còn nổi tiếng với các tập văn xuôi, trong đó, có tập truyện ngắn “Quê mẹ.”



Đất nước

Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác heo may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

Mùa thu nay khác rồi
Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi
Gió thổi rừng tre phấp phới
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha.

Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm mát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Ðêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về

Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.

Từ những năm đau thương chiến đấu
Ðã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu
Ðã bật lên những tiếng căm hờn

Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây thằng chúa đất
Ðứa đè cổ đứa lột da

Xiềng xích chúng bay không khoá được
Trời đầy chim và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước, thương nhà.

Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Ôm đất nước những người áo vải
Ðã đứng lên thành những anh hùng.

Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.

Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng loà.


- Nguyễn Đình Thi

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Những bài thơ có sức mạnh..........(tiếp)

ĐẤT NƯỚC TÌNH YÊU
                       
Khi anh nói yêu em
Vườn cây đầy hoa trái
Khi em nắm tay anh!
Mây trắng bay chỉ còn ánh trăng vàng
Và khi! Chúng ta yêu nhau!
Chẳng kẻ thù nào làm con tim ta yếu mềm!
Ôi Việt Nam!
Đất nước tình yêu
Anh đón em đi bên nhiều công trình
Giọng hò thiết tha
Tình yêu đất nước chan hoà
Khi em tiễn anh đi
Đồng quê đầy hương lúa
Yêu cây súng trên vai
Anh giữ yên ngọt ngào tiếng ru hời
Và khi! Chúng ta yêu nhau!
Chẳng kẻ thù nào làm con tim ta yếu mềm!
Ôi Việt Nam! Đất nước tình yêu
Bên luỹ tre xanh thêm nhiều công trình
Giọng hò thiết tha
Tình yêu đất nước chan hoà.
Đỗ Trung Quân

Những bài thơ có sức mạnh bằng cả binh đoàn.

-------------------------------------------------------------------------


Chúng con chiến đấu cho Người sống mãi, Việt Nam ơi!

Đường dài đi giữa Trường Sơn
nghe vọng bài ca đất nước


Đất nước
Bốn ngàn năm không nghỉ
Những đạo quân song song cùng lịch sử
Đi suốt thời gian, đi suốt không gian
Sừng sững dưới trời, anh dũng hiên ngang


Đất nước
Của những câu chuyện đều làm ta rưng rưng nước mắt
Đã trở thành những bài ca không bao giờ tắt
Trên mỗi con đường, mỗi thôn xóm ta qua
Từ non ngàn cho tới biển xa


Đất nước
Của thơ ca
Của bốn mùa hoa nở
Đọc trang Kiều tưởng câu hát dân gian
Nghe xôn xao trong gió nội mây ngàn.


Đất nước
Của những dòng sông
Gọi tên nghe mát rượi tâm hồn
Ngọt lịm, những giọng hò xứ sở
Trong sáng như trời xanh, mượt mà như nhung lụa


Đất nước
Của những người mẹ
Mặc áo thay vai
Hạt lúa củ khoai
Bền bỉ nuôi con, nuôi chồng chiến đấu.


Đất nước
Của những người con gái, con trai
Đẹp như hoa hồng, cứng như sắt thép
Xa nhau không hề rơi nước mắt
Nước mắt để dành cho ngày gặp mặt


Đất nước
Của Bác Hồ
Của óc thông minh và lòng dũng cảm
Của những đèn pha cách mạng
Soi sáng chân trời, xuyên suốt đại dương


Ôi tuổi thanh xuân
Mang bốn nghìn năm lịch sử trong tim
Ta sung sướng được làm người con đất nước
Ta băng tới trước quân thù như triều như thác
Ta làm bão làm giông
Ta lay chuyển trời đất
Ta trút hờn căm để làm nên những vinh quang bất diệt
Giáng xuống quân thù
Như sấm sét không nguôi
Sức mạnh bốn ngàn năm đã biến thành bão lửa ngút trời.


Đất nước
Ta hát mãi bài ca đất nước
Cho tuổi thanh xuân sáng bừng lên như ngọc
Cho mắt ta nhìn tận cùng trời
Và cho chân ta đi tới cuối đất
Ôi Tổ quốc mà ta yêu quý nhất
Chúng con chiến đấu cho Người sống mãi,
Việt Nam ơi!


Nam Hà
Đường Trường Sơn
Bình Thuận, 1966

---------------------------------------------------------

Bài học đầu cho con

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm


Quê hương… là bàn tay mẹ
Dịu dàng hái lá mồng tơi
Bát canh ngọt ngào tỏa khói
Sau chiều tan học mưa rơi

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương… mỗi người đều có
Vừa khi mở mắt chào đời
Quê hương …là dòng sữa mẹ
Thơm thơm giọt xuống bên nôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ...
Sẽ không lớn nổi thành người.

Đỗ Trung Quân

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Chính phủ Mỹ đang hợp tác với người ngoài hành tinh?


Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

Xem ảnh chụp trẻ em của nhiếp ảnh gia Kelley Ryden




Kelley Ryden là nhà Nhiếp ảnh hàng đầu của Omaha Nebrasca. Cô chuyên về chụp em bé và trẻ sơ sinh bằng cách sử dụng ánh sáng tự nhiên 
"Tôi đã làm nhiếp ảnh từ năm 2003, và chủ yếu là với trẻ sơ sinh từ năm 2005. Tôi đã chụp ảnh tất cả các lứa tuổi, nhưng tình yêu của tôi là vẽ chân dung trẻ sơ sinh. Đó là một thách thức, với mỗi lần chụp có một  điểm độc đáo riêng biệt với mỗi trẻ, và một phong cách có nghĩa là mọi thay đổi  luôn luôn giữ cho tôi sự khám phá và phát triển. Tôi luôn luôn tự học hỏi, với một nền tảng trong công nghệ phần mềm và phát triển trẻ thơ. Tôi là một chút của một tính cách đam mê và tự hào về nó! Sự kết hợp làm việc với trẻ sơ sinh và cũng ở trong điều chỉnh với công nghệ sẽ xảy ra là hoàn toàn phù hợp cho tôi. " Cô nói đại ý, và xin mời chúng ta cùng xem một số ảnh của cô.

Bấm vào đây để xem tiếp.  Nếu chưa chán thì vào đây xem tiếp nữa.
Xem xong, chúng ta sẽ thấy thật thư thái, cám ơn tác giả.

Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011

Phát hiện mới trong tranh nàng Mona Lisa

Ảnh nguyên bản
Anh Ron Piccirillo (37 tuổi) đã phát hiện ra đầu của một con sư tử, một con khỉ và một con trâu nằm lơ lửng trong không khí, sau khi quay ngang bức tranh để xem. Bằng cách nghiên cứu những hướng dẫn nằm trong các tài liệu của danh hoạ Leonardo da Vinci, anh cũng phát hiện một con cá sấu hoặc một con rắn xuất hiện ở tay trái của nàng Mona Lisa
Ron Piccirillo phát hiện ra bí ẩn mới trong bức tranh Mona Lisa
Piccirillo tuyên bố phát hiện của mình đã giải mã thông điệp của bức tranh, khi cho rằng Mona Lisa thực sự là đại diện cho sự "đố kỵ". Anh nói rằng mình phát hiện ra điều này, sau khi áp dụng thủ thuật của một nghệ sĩ bằng việc đặt ngang bức tranh để có góc nhìn mới.
Đó là thời điểm anh phát hiện ra đầu của con sư tử nằm lơ lửng trong không khí, phía trên đầu nàng Mona Lisa. Theo Piccirillo, con sư tử này đồng thời đại diện cho sự "đố kỵ và dối trá".
“Sau đó tôi để ý thấy con trâu và không tin điều mình vừa nhìn thấy. Tôi nghĩ rằng đó là thứ mình đang tìm kiếm", Piccirillo nói. "Tôi mất 2 tháng tiếp theo để nghiên cứu các tài liệu của da Vinci và tình cờ phát hiện ý nghĩa đố kỵ ẩn trong bức tranh”.
“Bức tranh Mona Lisa là đại diện cho sự đố kỵ. Thật đáng kinh ngạc vì mọi người nghĩ rằng da Vinci không bao giờ viết về Mona Lisa nhưng giờ mọi chuyện đã sáng tỏ”, Piccirillo nói thêm.

Đầu sư tử trong tranh
Đầu khỉ
Đầu trâu
Theo Bình An (Bưu điện Việt Nam

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Cảm nghĩ (tiếp)

Như đã nói, văn thơ cổ Trung quốc có ảnh hưởng nhất định đến tâm tư tình cảm của một tầng lớp thanh niên có Tây hoặc Nho học như TT. Bối cảnh những năm tháng bắt đầu cuộc kháng chiến trường kỳ chống Pháp thời đó, từ bỏ cuộc sống cũ để lên đường tham gia kháng chiến, tầng lớp học sinh sinh viên, thanh niên mang trong mình những hoài vọng lớn lao. Họ ví mình với những hảo hớn xả thân diệt bạo, cứu khốn phò nguy. Họ tự đẩy mình lên thành những nhân vật đầy khí phách, sẵn sàng từ bỏ cuộc sống nhung lụa với những thứ tầm thường. Họ từ biệt mẹ cha, từ biệt người thân với những gì thuộc cuộc sống cũ một cách rất hảo hán kiểu Lục Vân Tiên "giữa đàng thấy việc bất bình chẳng tha", cho những tình cảm ủy mị là tầm thường nhỏ bé, so với cái lớn hơn nhiều là được phụng sự cho một lý tưởng vĩ đại là giải phóng đất nước, giải phóng dân tộc.
 Nếu là một anh nông dân tạm biệt ruộng đồng lên đường làm Vệ "túm" Anh ta đơn giản là muốn có thêm đất để cày. Theo cách mạng thì được đánh đổ địa chủ, đánh đổ thằng Tây- cái thằng nó bắt mình đóng nhiều sưu thuế ( Và có thể, thỉnh thoảng nó hiếp vợ mình mà không dám kêu!!!). Có gì nữa không nhỉ? Chắc hết, khái niệm tự do dân chủ độc lập  không ảnh hưởng đến anh ta bao nhiêu. Khi dứt áo ra đi hầu như không cần vướng bận gì, khỏi có chuyện lăn tăn ly với chẳng biệt.
 Những bác kiểu TT mang trong mình đủ thứ. Do "trí tuệ" đã được "khai phá" mà họ có nhiều tâm tư tình cảm hơn, nhiều đắn đo hơn, nhiều hoài bão hơn, và cũng nhiều tính phiêu lưu hơn, nhiều điều tự huyễn hoặc mình hơn. Bạn hãy tự đặt mình vào họ trong bối cảnh đó, lại nghe được những bài ca kiểu như:
".... Này anh em ơi tiến lên đến ngày giải phóng
Đồng lòng cùng nhau ra đi sá gì thân sống
Cùng nhau ta tuốt gươm, cùng nhau ta đứng lên...."
 

  (Tiếng gọi Thanh niên- Lưu Hữu Phước)
Hoặc các bài như : Gò Đống Đa,  Thăng Long hành khúc ca, Ải Chi Lăng, Bạch Đằng Giang, Người xưa đâu tá, Lên đàng, Tiếng gọi thanh niên, Diệt phát xít. v..v của các ông Văn Cao, Nguyễn Đình Thi, LHP còn có một loạt những "Bạch Đằng Giang", "Ải Chi Lăng","Hát giang trường hận" (đổi thành Hồn tử sỹ)"Hờn sông Gianh", "Người xưa đâu tá" và "Hội nghị Diên Hồng" thì " Râu tóc dựng ngược, mắt đỏ tay nắm đấm" dễ hiểu quá!!!
Và khi bạn cất lên lời hát: ...
"..Tiến lên đường tới sa trường ta xứng danh là cảm tử quân.
Tiến lên đường tới sa trường trong súng gươm chúng ta coi thường.
A! Ta nguyện đồng tâm giết tan quân thù
Tươi cười xông pha ở nơi chiến khu ta cùng nhau tiến khó khăn không lùi.
Da ngựa bọc thây lòng ta vẫn vui..."

Thì thật cũng dễ hiểu là rất cảm khái mà quyết ra đi, nhưng có ngoảnh đầu nhìn lại hay không thì lại là chuyện khác. Nói lan man tý nhưng những vần thơ, những bài ca được sử dụng vào đúng thời điểm có một tác dụng rất lớn. Năm Sáu tám, mình đi bộ đội. Thường có những đêm hành quân mưa gió bão bùng, đoàn quân bì bõm qua những bờ ruộng trơn nhẫy. Bàn chân lính cày đường nhựa lê trên con đường mòn chạy hút vào những cánh rừng dường như không có điểm dừng. Đôi lúc bước chân đi mà tai vẫn lắng nghe tiếng gà eo óc gáy, vài tiếng trẻ thơ khóc trong đêm và lấp ló qua khe cửa ánh đèn dầu ấm cúng của nhà ai đó. Lòng người lính chùng lại, nỗi buồn không tên len lỏi qua cái bụng lép kẹp, rất khó tả cái nổi buồn da diết đó, bởi lời lẽ đâu có đủ năng lực để miêu tả một trạng thái tình cảm cao siêu ấy!!! Nhưng mà, cái nhưng mà này mới là quan trọng, khi ông Chính trị viên vặn to âm lượng chiếc đài Orionton đang phát ra câu hát: Việt nam! trên đường chúng ta đi, nghe sóng biển ầm vang xa tận đến chân trời....Lời ca của cái ông Xuân Sách cà chớn ấy loang trong không gian đặc quánh sương đêm có một tác dụng cực kì lớn lao, đó là làm cho những đôi chân mỏi mệt vì đường xa thêm phần hăng hái, lũ lính trẻ như được tiếp thêm sức mạnh bước đi ào ào như sắp thấy cờ đỏ vinh quang phấp phới bay trên đồn thù, mà chí trai cũng như được vuốt ve, mũi phổng lên to như quả cà chua giữa vụ,  hehe!
  Ờ, loanh quanh thế để chứng minh rằng thì là mà văn học văn hóa văn nghệ có tầm ảnh hường to lớn đến tâm tư tình cảm của người thường như mấy thằng lính quèn như thế, huống gì mấy ông văn nghệ sỹ như pác TT ấy. Từ là những ông mang nặng tâm tư với ảnh hưởng văn hóa cổ lên đường kháng chiến, ắt là sẽ có những cảm khái, những trạng thái tình cảm khác thường, để sinh ra những vần thơ ly biệt cũng khác thường, như TT đã thể hiện.