Trang

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

Giọt nắng phương Nam

*
Anh lắng nghe, sâu lắng
từng lời thơ em
nặng nghĩa
nặng tình.

Mong manh, như lá chua me ấy

*
Một nhành Chua me 
trong nắng sớm
mướt quá, 

mầu xanh trong tay ai
Mảnh mai, lắng đọng bao tình ý
Hình dáng tim yêu, 

không nhạt phai?

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Ngỡ như


*
Cứ tưởng em yếu mềm
để dịu hiền bên anh

Chơi vơi

*
Bên anh ngày ấy 
là ai đấy?
mà đắm, mà say 

đến rã rời
biển cạn, triều dâng 

mênh mông nước
nói mãi lời tình với xa khơi

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

Buông chùng câu thơ


*
Cung đàn ai
thánh thót chiều nay
nghe lắng đọng
không gian ngày se lạnh

Nỗi nhớ màu tím


*
Anh lặng thầm dấu nỗi nhớ vào thơ

ngỡ yêu thương
không còn chờ đợi nữa
Chiều tím ấy, con tim anh trăn trở
ai đợi, ai chờ? với chiều tím mênh mang

Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Lời người từ xứ lạnh


*
Em hỏi anh Hà nội lạnh không?
Có chứ em,
vì đang giữa những ngày gió mùa đông bắc

từng cơn, từng cơn
lạnh căm, se sắt 

cứ vô tình thổi qua phố ta xưa.

Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

Một cung trầm

*
Đi tìm lại những vần thơ bị mất
Lắng thời gian trong bề bộn đời người
Ta chỉ gặp những hoàng hôn lịm tắt
những chân trời tím ngắt với sao rơi.

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Kí ức mùa Dã quỳ

*
Anh vẫn hẹn lòng về với cao nguyên
về với nắng, với sương mờ Dalat
về để nghe mộng mơ câu hát
Dalat ơi! " ai đến xứ hoa đào..."

Thương một mùa thu cũ



*
Mùa thu này đi qua thật nhanh
Nghe lá rụng 
rơi quanh thơ ai đấy
thoảng, 
như gió, 
như mưa,
như sóng dậy
thương thu xưa ngắc ngoải với tim buồn.

Tĩnh lặng.



*
Bâng khuâng
vạt nắng chiều đông ấy

Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

Viết cho yêu thương


"...Có những lúc anh ngồi một mình"
Buồn vương trên khóe mắt
anh thấy đời mình
đời người
buồn tênh....

Bài thơ không ai xem


Em qua miền nắng cháy, nơi anh mưa tái tê
Gió mùa đông bắc về
Lạnh
hết đêm thương nhớ

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

Những cung trầm ngân mãi

Thân tặng Quân y Trường sơn

*
Em - cô quân y binh trạm
mái tóc trần, buông xõa dưới mưa rơi
Em bối rối
lắng nghe lời của gió
thì thầm, thì thầm
một cung đàn bỏ ngỏ,
tiếng tơ buồn vương vấn mãi người đi.

Chiều Trường sơn ngày ấy có điều chi
mà để nhớ, để thương với phố phường ở lại
võng mắc hai đầu, đung đưa êm ái
Một cung trầm đọng lại, giữa ngút ngàn mây núi rừng xa.

Em để lòng mình
vương vấn với khúc ca
người lính chiến ru mình trong nỗi đau giằng xé.
Một cung trầm
lặng lẽ
người trở về hát giữa nhân gian
Cho yêu thương lên ngôi
và thế giới ngập tràn, những nhân tính thôi không còn binh lửa.

Và chiều nay
anh vẫn còn hát nữa
những cung trầm
ngân mãi
khúc yêu thương....

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

Tím


Tím
mầu em thủy chung
tím - quên cả mùa Đông
Tím
để quên lạnh lùng
của mùa đông
phương bắc

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

LÁ NON

*
Chiều nay đông se lạnh
Tiếng tơ lòng sóng sánh
đọng
trong chiều hoang vu
Bỗng
gặp một lời ru
À ơi...
từ nhành lá.

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Nỗi nhớ mùa Đông

*
Có những ngày mùa Đông
Anh lại thấy
cõi lòng mình se lạnh
quán vắng
lá bay
mưa đổ cuối đường chiều
đèn hắt bóng
vời vợi câu hát cũ
Rằng Thu xưa! sao mãi lá vàng rơi!

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

Cung thanh


*
Mưa gió rồi cũng qua
Anh lặng nhìn hoa nở
Vườn xưa sương mờ phai
Nắng mai về, ấm lại.

Vang lên một âm giai, chợt đến trong hoang dại
anh cầm lấy cây đàn

không gian như trầm lắng 
khi vừa buông tiếng tơ
Cung thanh

cung thanh mơ
từ tiếng lòng vang vọng

trào dâng như con sóng 
âm thầm từ đáy sông.

Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

Cung trầm

*
T
ất cả
như ngừng lại
và hồn thơ anh dường như cũng lặng im.
anh nghe trong thẳm sâu, tiếng đập con tim,
như ngừng lại,
rồi nhịp tăng lên mãi
nỗi lo âu
đè chặt cõi lòng mình.

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Cầu mong - cho Daisy

*
Bình mình đến, xôn xao ngoài khung cửa
Nẳng ửng hồng sau ngày giá lạnh Đông
Anh cứ ngỡ, trời xanh, xanh mãi đến khôn cùng
cho cúc nở, êm đềm trong vườn cũ.

Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014

NỐI HAI ĐẦU NỖI NHỚ


*
Về Hà nội không em
Phố ta xưa nay hồng lên sắc nắng
 sớm đầu Đông không gian không vắng lặng
nhịp sống quanh mình hối hả mưu sinh.

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

CỎ DẠI

*
Xanh xanh trong nắng mai
đời em là cỏ dại
người qua
rồi người lại
bước chân thường qua mau.

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Hoa tím

*
Gió nhẹ vờn bay, hoa tím lay
bên thềm giọt nắng rắc vơi đầy
Mong manh hoa tím, da diết thế
để nhớ, để thương, để ai say.

Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

DỆT NẮNG MÙA ĐÔNG



Có một lần, anh gom những vần thơ
dệt thành lụa,
thành mây trải khắp những cánh đồng cô quạnh
dệt nắng mùa Đông,
dịu dàng, óng ánh
thành gấm vóc lụa là
nhẹ nhàng vương vào mỗi bước em qua.

Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014

Sáng - nghe Ru đời đi nhé



Thay lời muốn nói

"..Và khi tro bụi tràn về, tháng năm co mình ọp ẹp những buồn vui. Kéo lê những con chữ mới thấy mình vụn vỡ đến thế. Rồi thế là muốn lui về một nơi để nương náu lúc thở than, chợt muốn à ơi trong
những ru khúc của Trịnh để nghe lòng lặng lẽ, lặng lẽ.
Ru đời đi nhé ta ơi! Một chút thôi - sau những mỏi mệt và thăng trầm  này. Tâm hồn ta từ lâu giống như một tờ giấy nháp cũ kĩ, đầy những vết gạch ngang, gạch dọc, méo mó.
Tôi thích Khánh Ly hát nhạc Trịnh. Chất giọng ấy quyện vào lời ca khúc thành một dòng sông ma mị cứ day dứt, cứ chập chờn canh cánh trong mỗi kẻ thưởng thức. Những giấc mộng của đời không thực,
những đam mê vỡ vào ngày tháng thiên di, cũng như những nỗi phiền muộn, lo toan của cuộc sống... tất cả bỗng thức dậy và trở  về trong dòng chảy chất giọng ấy..."

*
Một mình
Ta lại một mình - Buồn vương ánh mắt
đi tìm giấc say.
Lặng nghe câu hát
đâu đây.
Ngỡ như môi ấm em ngày bên nhau.
Lửa tình
nồng đượm qua mau.
để thương, để nhớ, để đau cháy lòng.

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

XIN CHO TÔI

*
X
in cho tôi đừng làm thơ nữa.
Xin cho tôi ra khỏi vòng duyên nợ.
Thôi xin đừng vương vấn với gió trăng.

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

GIỌT SƯƠNG ĐÊM


*
Có những giọt sương đêm
đọng lại trên lá cỏ
mỏng manh mầm xanh nhỏ
ngỡ ngàng gió bay ngang

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

Chiều Hồ Gươm, vắng một áng mây trôi

*
Chiều anh đi trong xanh xanh Hồ Gươm
nắng nhè nhẹ dát vàng những con đường phố cổ
mặt nước lặng im, soi bóng hàng liễu rủ
âm thầm, bước chân người qua.