Trang

Thứ Năm, 20 tháng 1, 2022

VỀ THĂM MẸ

*
C
on về thăm mẹ cuối năm
làng quê quạnh quẽ..lăn tăn mưa đồng
đường xa gió lạnh cuối đông
con thương nấm mộ mẹ nằm cô đơn
vẫn kia..mấy rặng bạch đàn
lẻ loi đón gió giữa màn mưa giăng

VỚI THIẾT THA NỖI NHỚ


*
" ...Em ơi về..với thiết tha nỗi nhớ
góc riêng tư..trầm lắng phố ven hồ
Em dịu hiền cho anh viết vần thơ
thả vào gió gửi đến miền xa thẳm.."

Có một hồ Tây sâu lắng tích Dâm đàm
lăn tăn sóng bên Cổ Ngư lối cũ
Trấn quốc chiều đông xanh tươi liễu rủ
Trúc bạch nôn nao..lắng đọng tiếng chuông đồng

Một thuở xa rời..em còn nhớ không
Hồ Lãng bạc chiều nao dường lặng sóng
mặt gương trong..cánh chim trời xao động
ánh tà dương ngơ ngác mặt hồ thiền

Em ơi về..lắng nỗi nhớ triền miên
một thuở ra đi tìm đến phương trời lạ
em nhé về..với thành phố mình
..thương quá
một chiều đông vời vợi nắng sông Hồng

Em ơi về..với nỗi nhớ mênh mông
kỷ niệm xưa lắng cõi lòng..khắc khoải
góc riêng tư..để ta còn nhớ mãi
dáng em hiền..cho anh viết thành thơ.

QTĐA

NGÀY XƯA...



*
Thơ tình ngày xưa viết cho người yêu
thường hay hơn bây giờ
bởi ngày xưa vẫn còn lơ ngơ
yêu là thật..con tim yêu phập phồng muốn rụng
vì tình yêu..đâu sá gì mạng sống
dốc núi đèo cao..vạn dặm vượt băng băng.
Thật lắng sâu..mỗi ánh mắt nàng
cả bầu trời yêu gói trong làn môi hồng hiền dịu
thương thật là thương..đôi bàn tay mềm yếu
khẽ chạm vào..ngây ngất tựa men say
Không dám nói về tình yêu thời nay
chỉ dám mơ về những ngày yêu thương chưa cũ
để tiếng thơ thành loài hoa kết nụ
sắc tím..sắc hồng tặng một tình yêu.

QTĐA

LỜI CUỐI NĂM


*
Đã bao lần..định dừng không viết nữa
rồi lại ngập ngừng..không đành nỡ buông tay
giữa nhân gian..ai hiểu tấm lòng này
tiếng thơ cất lên..tan giữa muôn trùng sóng.

Lời cuối năm thả vào hư không
bao ý tình chất chứa đáy lòng
dẫu mạng ảo trăm ngàn điều vô lý
mà thơ...chỉ là thơ thôi..nghe chật chội tình người.
Lý giải sao đây..hỡi những xa rời
ghét..và thương đều cứa lòng..đau đớn lắm
mỗi dòng thơ từ con tim sâu thẳm
chỉ muốn cho yêu thương lại đầy chật cõi đời
Đêm cuối năm..ngước tìm ánh sao rơi
để ước vọng mọi nhà đều êm ấm
nào thương..nào yêu, nào sân si ghét hận
lắng trong tình đời, còn lại một vô vi.

QTĐA

HOA DOI


*
Cây gì không biết tên
mọc từ dưới đất lên
nụ..thì đỏ đỏ đỏ
hoa...lại trắng trắng trắng
dáng mảnh mai dịu hiền
mọc quanh bờ rào bụi
chẳng ai ngó nhìn em.
có một gã điên điên
đi qua..và dừng lại
thương...vì hoa khờ dại
Nở..giữa đời ngây ngô.

QTĐA

Thứ Năm, 13 tháng 1, 2022

BẾN VẮNG



*
Một mái chèo lặng lẽ nép sông mơ
mòn mỏi ngắm vầng trăng mờ sắp lặn
bình minh tới rồi vội vàng nắng hạn
nhạt nhòa mưa..giá lạnh giọt sương mai.
Có con đò quạnh quẽ trong chiều phai
để nắng quái nhuộm sắc vàng dáng đứng
hoàng hôn đến..sao dửng dưng, hờ hững...
để bóng đêm ngập ngừng che phủ cả dòng sông..
Ngày sắp tàn..như nhắn nhủ bạn lòng
con đò ấy vẫn kiếm tìm..bờ bến cũ
dù dòng sông đã qua bao mùa lũ
vẫn trọn tình..bến đợi bóng thuyền xưa.

QTĐA 2013

đến mùa hoa đỏ



*
Mỗi năm cứ đến mùa hoa đỏ
lại nhớ lại thương tháng năm nào
sức trẻ ngại gì bao gian khó
vẫn mãi nụ cười..chấp gian lao.
Chinh chiến đã qua lâu rồi nhỉ
râu tóc bạc phơ...nhớ chiến hào
còn thương đồng đội hồn phiêu tán
có nhớ về không ? ngày quân nhân.

QTĐA

Trở lại công viên cũ



Trở lại công viên cũ
gặp một bông mẫu đơn
một mình bên lối vắng
nửa vàng..lại nửa trắng
nở...giữa bình minh sương.
Từng giọt..đọng bên đường
lối người đi ướt đẫm
có lời gió thì thầm
hoa nở...cho ai thế
Riêng mình..thì không thể
bởi hoa không trả lời
đành dặn lòng mình vậy
Yêu hoa..là yêu thôi.

QTĐA

níu giữ nắng thu tàn ở lại



*
Muốn níu giữ nắng thu tàn ở lại
cho ngày đông bớt một chút lạnh lùng
họa mi ơi..hoa vẫn vô tư nở
dưới chân người..em có biết yêu không
mà sắc trắng vẫn nao lòng đến vậy
Em dịu dàng giữa gió lạnh chiều đông.

cho dài mãi những lời thơ ấm áp



*
Có một ước mong tha thiết đến cháy lòng
xoa dịu trái tim người..ngày nỗi buồn dâng sóng
dẫu vẫn biết..yêu thương và khát vọng
đâu thể làm người tình nồng nhiệt đêm cô đơn.
Những câu thơ buồn..dẫu có viết nhiều hơn
sao có thể vơi đi hồn trĩu nặng
thành phố vào đông sao còn lơ lửng nắng
thêm chất men nồng cho trái chín giữa đồng hoang.
Xin cho những nụ cười ấm lại kiếp đa mang
cho dài mãi những lời thơ ấm áp
cho cuộc đời mãi là muôn nét nhạc
hạnh phúc an bình giữa giông gió đa đoan.

QTĐA

Phút trầm tư



*
Gió vẫn rít từng cơn ngoài khe cửa
lạnh..mùa đông ngơ ngác mây bay
sớm thức dậy ngước nhìn trời u ám
buồn hay vui..sương trắng vẫn dâng đầy.
Một nét nhạc bay về từ quá khứ
những âm thanh chát chúa thủa binh đao
chen lẫn đâu đây những giai điệu ngày nào
tìm điệu thức hát cho người tình mộng.
Phút trầm tư sao nghe lòng dâng sóng
phảng phất hương trầm bay lại phía hư không
có những sớm mai lặng lẽ tự hỏi lòng
khúc trầm tưởng bao giờ thôi day dứt.

QTĐA

Có tiếng thơ vẫn đầy chật con tim



*
Người ấy yêu mùa đông hơn yêu ta
dù biết vậy..vẫn không nỡ hờn ghen đâu nhé
chẳng ai có thể ghen với những điều không thể
người ta giấu trong tim..những kí ức xa vời.
Hà nội đông về, hun hút..lá nghiêng rơi
cơn gió lạnh chạm mặt hồ se, buốt
có một người..lặng yên nhìn sóng nước
thầm gọi mùa đông..ngày ấy, của riêng mình.
Có tiếng thơ vẫn đầy chật con tim
mùa gió heo may thổi qua miền quên nhớ
người viết thơ tình buồn bỗng thấy mình dang dở
những ý tình không viết nổi nên câu.

QTĐA

CHIỀU RƠI TRÊN SÔNG VẮNG





*
Anh cứ ngỡ..trái tim mình đã an bình từ lâu
không đập nữa..những nhịp sâu..hối hả
không còn đắn đo
trước nhộn nhịp những sắc mầu lơi lả
với nồng nàn những mời gọi đam mê.
Ngày em đến
anh thờ ơ ngắm mặt trời lên chắn lối
em như áng mây hoàng sắc cuối chân trời
lặng lờ trôi..không ấn tượng
trời xanh lắm, không có tia sét nào víu vướng
vào ngổn ngang anh.
Con đường mầu xanh..con sông nước đỏ
cây cầu lộng gió
vi vút hoài câu hát: " yêu nhau..qua cầu cởi áo.."
câu lý nào "..con sáo ơi, con sáo sang sông"
này sáo có sổ lồng...
em đã có chồng..anh ngẩn ngơ thơ..
Lặng lẽ trở về..ký ức xa xưa
ảo và thực...hối hả đan xen trong sắc mầu đậm nhạt tư duy
em mờ ảo hiện rõ hình hài
thiên thần hay ác quỷ?
thiên thai? hay liêu trai mộng mị?
quyền lực nào đưa anh đến đa mang
chấp nhận một nỗi đau dịu dàng
ngọt ngào, sâu nặng
và vị nồng cay đắng của thời gian.
Khi anh trở về với dòng chảy miên man
với bất tận hồn thơ..với miệt mài câu chữ
anh thảng thốt nhận ra rằng trái tim mình máu ứa
đã từ ngày biết yêu quá nàng THƠ
có phải là em không?
hững hờ,
câu trả lời..để trống
em lạnh lẽo chiều đông
hay nồng nàn biển, sóng?
không biết nữa..chiều rơi bên sông vắng.
QTĐA ( ai cũng nói rằng thơ...chỉ là thơ thôi)

GẶP LẠI MÙA DÃ QUỲ

*

Gặp lại mùa em..tháng mười hoa Dã quỳ chớm nở
cánh vàng tươi..vời vợi khắp cao nguyên
nắng giao mùa..nắng gọi sắc màu em
rung rinh lá.. lung linh hoa trong gió chiều miền ngược
kí ức về..xôn xao vùng sơn cước
để lại trong ta bao kỉ niệm buồn vui.
Nhớ những tháng năm
lửa đạn cháy ngút trời
đời lính chiến..biết yêu mầu hoa vàng tươi mới
hoa như em..trong dòng đời bước vội
gặp nhau rồi sao đành nỡ chia xa
kiêu sa thế..giữa ngút ngàn hoa dại
em dịu dàng để ngơ ngẩn lòng ta.
Dã quỳ dã quỳ
rực rỡ...mỗi chiều qua
gặp em nở giữa bộn bề đời cõi tạm
ta như thấy hồn thơ thêm lai láng
bởi sắc Cúc quỳ
vàng rực một màu yêu.
QTĐA

LỜI YÊU NGÀN TRÙNG







Bài thơ viết đã lâu, khoảng bảy tám năm rồi, mình viết vu vơ như một kẻ lãng du đi trong màn sương mờ của tiềm thức. Thực ra nhiều khi đọc lại không hiểu mình định viết gì nữa
Đôi khi đăng lại, đọc lại để biết rằng tâm hồn người ta cũng có một thời đi hoang rất đáng iu...


*
Thà rằng như người dưng
thà rằng như xa lạ
rồi cũng đành ngoảnh mặt làm ngơ
Thà rằng ai kia từng đã hững hờ
thà rằng thế..lời thơ không dịu dàng
lời yêu..không nồng nàn đến thế
thì sao hôm nay có nỗi đau lặng lẽ
về trong tim..rạn nứt mỗi tế bào
thấm đỏ máu lãng du.
Gần gần xa xa..đặc quánh sương mù
như ảo mộng..lời thơ nhớ thương
nhớ thương ai mà vươn tay níu
lời yêu ngàn trùng
lời yêu êm dịu..cuộc truy hoan tìm kiếm cuộc phù du
Thà rằng..thà rằng tiếng lá thu
không rơi mãi trong lòng chàng thi sỹ
thì sao có những đêm dài mộng mị
tưởng yêu thương...
mà hóa mộng liêu trai.
QTĐA

SEN THU






*
Đến gần..đến thật gần
nâng lên nụ sen thắm
ủ vào lòng bàn tay..
cánh hoa mỏng như lụa
hương thơm tỏa ngất ngây.
Mùa em chừng đã cạn
người bên hoa chiều nay
thương hoa xinh cuối vụ
lá xanh e ấp nụ..
môi hồng như màu mây
ráng chiều về Lãng bạc
..tình còn đong thật đầy.
Anh khẽ chạm bàn tay
vào nụ hồng duyên dáng
không say..mà như say.
QTĐA

Năm nay cải đã nhuộm vàng



*

Từ ngày tiêm chống cô vi
cải đi đằng cải..thơ thi tịt ngòi
buồn trông hoa cải về giời
thử câu lục bát xem đời còn vui
bến xưa..cải có bùi ngùi
nhớ người..nhớ cảnh..nhớ tôi..nhớ nàng.
Năm nay cải đã nhuộm vàng
sông xưa..mưa vẫn giăng ngang tuổi buồn.

XAO XUYẾN


*
Xao xuyến..là khi ta ngất ngây
vời trông đêm hạ..mây trắng bay
không gian vô tận xanh thăm thẳm
trong veo như mắt em ngày ấy
đượm buồn mà chất chứa đắm say.
Xao xuyến..một chiều ta trở lại
xanh xanh núi đồi, xanh đồng bãi
mong manh sương trắng quanh rừng cây
gặp cô sơn nữ bên suối vắng
khỏa trần..chân trắng..má đỏ hây
ngượng ngùng mắt tím nghiêng nghiêng ngó
áo lính bồi hồi, nắng cũng say
Xao xuyến một ngày ta gặp em
vần thơ tha thướt tựa lụa mềm
chưa quen mà đã như sâu nặng
em như nắng nhẹ chiếu qua rèm
ngổn ngang hoa nở bừng trang viết
ong bướm lượn bay bởi men say.
Xao xuyến..này ơi..xao xuyến mãi
rằng ta..như gió đuổi theo mây
rằng ta như một vầng trăng khuyết
yêu mãi, cho biết bao giờ đầy.
nào thơ..nào thẩn..nào mây gió
say đất..say trời..say cỏ cây
Nào ai biết được lòng ta nhỉ
hồn nhỏ tỉnh, say một kiếp này
là thế..hồn thơ xao xuyến mãi
muôn dặm tình thơ cứ dâng đầy
một chút ân tình xin viết lại
để tự dặn mình cứ ngất ngây
mãi nhé..xuyến xao khi rung động
để trái tim yêu lại đong đầy.

QTĐA







THÁNG MƯỜI..VIẾT CHO NGÀY SINH NHẬT

*

Tháng mười..ngày ngắn đêm dài
tháng mười chưa cười đã tối
tháng mười..có chút gì rất vội
mưa thật nhiều như muốn tiễn thu đi.
Đã thật xưa..thời kháng chiến trường kỳ
cha mẹ hoài thai ta vào những ngày xuân tới
để tháng mười..lá rụng về nguồn cội
ta biết mình hiện hữu cõi trần ai.
Thu vẫn vàng và xào xạc lá rơi
mùa mưa bão nên đời người giông tố
thấm đẫm tim mình..yêu thương và duyên nợ
lắng đọng đời người..lẽ sống nhân sinh.
Một sớm mai..bỗng lớn dậy trong mình
niềm tin sống..bởi cuộc đời đẹp lắm
xin mãi cho tình yêu thương thầm lặng
lấp khoảng trống vô hình trong thương ái nhân gian.

QTĐA





VỀ HÀ NỘI NHÉ EM






*
Về Hà nội đi em
hương cốm đầu mùa
vẫn từng đêm thơm nồng bàn tay thiếu nữ
khế, sấu, táo dầm cổng trường xưa cũ
hương sữa vẫn nồng nàn..sương trắng Nguyễn Du
Liễu rủ ven hồ quyến rũ gió thu
mùa thay mùa nắng mưa lặng lẽ
phố đổi thay đời người dâu bể
chỉ thương yêu còn lại với nhân gian.
Anh vẫn nghe có một tiếng đàn
đêm khuya vắng dịu dàng ngõ nhỏ
khúc yêu thương dặt dìu đêm trăng tỏ
vẫn ngân dài...nhớ mãi phút chia tay.
Em nhớ không..ngày Hà nội heo may
cây rụng lá rơi đầy chiều vương gió
anh vẫn đợi em bên thềm xưa ngõ nhỏ
lối cỏ ngậm sương...có chiếc lá bàng rơi
Nỗi nhớ đợi chờ...là nỗi nhớ chơi vơi
vời vợi chia xa ngày thu thay lá
nuối tiếc..bâng khuâng thu buồn xứ lạ
Em có nghe tiếng lòng người ở lại Thăng long..
Em có về Hà nội với anh không...
QTĐA 2016






VỀ QUÊ






*
Về quê..gặp cánh hoa bèo
con chuồn chuồn ớt bay theo chân người
ao làng có hạt nắng rơi
đậu trên mặt nước in trời bóng mây.
Hồn quê không uống mà say
buâng khuâng bên ngọn cỏ may cuối làng
dừng chân..dàn mướp hoa vàng
trôi trong nỗi..nhớ thu sang ngày nào
ao sâu tỏa sóng lao xao
có con ếch nhỏ nhảy vào tuổi thơ.
Chiều nay có những cơn mưa
rơi trong nỗi nhớ ngày xưa êm đềm
ta về tìm lại dáng em
bóng cô thôn nữ mắt đen mặn mà
áo nâu đôi chín căng ra
giọt mồ hôi đọng em ta vẫn cười
nón nghiêng..nghiêng nón..chơi vơi
để người lính trẻ rối bời bước chân.
Ta về thành phố..tần ngần
ngày xưa ơi..tiếng thì thầm: còn đâu.
QTĐA






MƯA






*
Tí tách..tí tách
tí tách..giọt mưa
rớt ngoài khung cửa
ngỡ như tiếng đàn
lắng trong nỗi nhớ.
Ngỡ như tiếng lòng
bên đời trăn trở...
Ngỡ như tuổi thơ
về bên trang vở
trắng không vết nhơ.
Tiếng mưa ngày xưa
đầu trần lội nước
đuổi cá rô ngược
mưa tràn tuổi thơ.
Tiếng mưa một thời
chiến hào ngập nước
muôn hạt mưa rơi
nhòa trong khói súng
mưa chiều..hoa rụng
dưới bước quân hành.
em gái ướt sũng
dốc đèo loanh quanh.
Tiếng mưa một thời.
trời xanh..biển xanh
ngập tràn sóng mặn.
tơ trời mong manh
mưa về đảo nhỏ
niềm vui lung linh.
Tiếng mưa ngày nào
tay em tay anh
tìm nhau..trong nhau
cơn mưa mùa hạ
rứt hết nỗi đau
nỗi xa buồn bã
đầy trời mưa ngâu
Tiếng mưa bây giờ
chìm vào nỗi nhớ
tí tách tí tách
mãi...trong hồn thơ.
QTĐA

Khúc ru tình từ biển





*
Anh lại về để nghe biển hát
khúc ru tình...từ thuở hồng hoang
sóng biển xanh..ngày ấy biết lang thang
bến bờ xa lạc hoài trong ảo vọng
Chiều với biển..rì rào ngàn con sóng
giông bão khơi xa gào thét phía cuối trời
dấu chân người cô độc với biển khơi
con thuyền cũ
thở than gì..chênh chao câu hát cũ
Sương chiều đậu bờ mi ai ủ rũ
sóng trùng dương
nhuộm tím mắt người dưng
dường dáng em
trong mỗi đợt sóng lừng
như sương khói
bóng ảo mờ ẩn hiện
Khúc nhạc tình..ngân nga từ lòng biển
vấn vít lòng người
vọng mãi giữa mênh mang.
chầm chậm hoàng hôn
nắng nhạt..tắt ánh vàng
chỉ còn lại mình anh
với hoang vu và màn đêm chợt đến
Biển vẫn hát..khúc ru tình của biển
anh vẫn cô đơn
biển vắng..chỉ mình anh
vỡ vụn dưới bàn chân những hạt cát trong lành
thôi nhé biển
đừng hát mãi lời ru xưa phai nhạt
Trong ký ức
đầy vơi bao câu hát
về một thời biển chỉ biết ru êm.
Về một thời
anh mãi nhớ về em
trong xa xót câu thơ anh
một sớm thu đầy nắng.
QTĐA

CÓ CÁI GÌ ĐÓ..VĨNH HẰNG





*
Dòng thời gian dần trôi về vô tận
một phút dừng chân..để nhớ..một lần yêu
Ngày ấy ta yêu em.. một hình bóng yêu kiều
không biết vì sao, và cũng không thể nào hiểu nổi
trái tim yêu..liều lĩnh theo tiếng gọi
gấp gáp .. nồng nàn, vội vã đến vô tư.
Thật lắng sâu là những ý thơ
không giới hạn những ngôn từ ngây dại
như suối nguồn..trào tuôn lời êm ái
lụa là...khoác lên áo chinh nhân.
Bước mỏi rồi..nặng trĩu mấy...bàn chân
sương phủ bạc mái đầu tình lang cũ
nghe gió xa đưa về..mây vần vũ
có đành lòng không...đứng lại..để bình yên.
Vẫn còn những lời thơ viết mãi..để không quên
để còn nhớ trong tim mình có điều gì không mất
và người ơi..có một điều rất thật
giữa cuộc đời, tình yêu mãi vĩnh hằng.
QTĐA
(photochemgio..khonglienquan)

nhớ thì về ..... gét lại bỏ đi



*
Có những đêm hồ Gươm...êm đềm phẳng lặng
với Ngọc sơn sâu lắng một cõi thiền.
Có một góc nhìn
duyên thật là duyên
để hồ Gươm bỗng dạt dào nỗi nhớ
Người Hà nội đi xa
giận..thương..trăn trở
nhớ thì về
gét lại bỏ đi
gió đêm thu qua vòm sấu thầm thì
lời thương nhớ người đi.. người ở
sương đọng gương hồ..buồn như nỗi nhớ
tháng chín về..vướng víu một đường tơ..
QTĐA

Thứ Ba, 11 tháng 1, 2022

GIẤC MƠ XƯA CŨ


*
Vẫn còn mãi những giấc mơ về em.
người đàn bà có làn môi hồng như mầu san hô của đại dương xa thẳm.
vẫn thấy mình trôi đi trong dịu hiền đôi mắt buồn đằm thắm.
giông bão cuối đường tình như mây trắng phủ nguyệt xa.
Vẫn còn mãi quanh ta..Hà nội thắm sắc hoa
lặng lẽ đến nồng nàn..xôn xao thu phố cổ
con đường đôi..lá rơi vàng nỗi nhớ
ôi dáng người thương khép áo..gió heo may
Em nhẹ nhàng vén làn tóc mây
chiều tím lắm..nên chiều thành ảo ảnh.
người thương nhau..đi trong đêm trở lạnh
một nốt trầm buông trong sương khói vô vi
Chỉ là một giấc mơ thôi...nhớ mãi để làm gì
hai đầu câu thơ chỉ mình ta trăn trở
khi thức tỉnh..có ai trong nỗi nhớ
lại thấy mình...hoang hoải một niềm thương.
QTĐA

cơn mưa không màu



*
Thành phố..có những cơn mưa không màu
chập chờn..những bóng ma ẩn hiện
những chiếc xe cứu thương lao đi như điên.
những người già trằn trọc nhớ quên
ngơ ngác đọc bản tin thấy mình ưu tiên
tiếng chửi đổng tan trong vô vọng
Nắng..mưa thất thường như loài đồng bóng
phố vẫn tối đen..
mênh mông
buồn..trông con kiến leo lên cành đa.


GÓC PHỐ SÀI GÒN





*
Sài gòn có góc phố
lặng im không bóng người
Sài gòn có góc phố
mưa..như lệ rơi rơi.
Sài gòn có bạn tôi
cô đơn ngày giãn cách
Sài gòn có em tôi
nhìn chiếc xe tang trắng
dòng lệ buồn..có rơi?
Góc phố Sài gòn ơi
sao ta thương đến thế
bé thơ nhiễm covid
cách ly..một mình thôi !
Sài gòn có góc phố
cứu thương chạy đầy đường
còi xe vang hối hả
khói tỏa trắng Bình hưng.
Góc phố Sài gòn thương
chú lính bồng súng gác
mặt lính trẻ ngơ ngác
tìm kẻ thù đâu đây....
ngõ ngách hẻm..đan dày
biết đâu mà...mua hộ
Sài gòn có góc phố
người lính già nhìn trời
nhìn loanh quanh..biển, đất
lo dịch bao giờ lui
Lo biển..giặc chiếm rồi
lo cháu con hết gạo...
Góc phố Sài gòn ơi..

NHỚ BIỂN





*
Day dứt nhớ...ngày ta về với biển
aó lính trắng màu mây..nhuốm cát bụi hoàng hôn
nắng hanh vàng, huyền hoặc mỗi bước chân
Ì ầm sóng, vỗ hoài bờ cát mỏng.
Thật ngỡ ngàng bởi một vùng cháy bỏng
đất hoang sơ và biển, nước mênh mông
biếc một màu phớt tím đến nao lòng
hoa muống biển nhuộm tươi nòng súng thép.
Loài hoa dịu dàng bên gió gào mưa thét
từng dây vươn về phía biển chát nồng
để lại cho đời một khoảng tím mông lung
chiều hoang mạc...trút bỏ niềm cô quạnh
Thật đơn sơ từng đài hoa mỏng mảnh
hoa không ví mình với đài các, cao xa
tha thiết mỗi ngày hè, hoa muống biển mặn mà
cho ta nhớ..để quên thời lửa đỏ
Muốn gửi yêu thương về miền quê ta đó
giữa đại dương nơi đảo nhỏ thân thương
có loài hoa sắc tím thật bình thường
mà thương nhớ đầy vơi hồn lính biển.
QTĐA ( đăng lại..để nhớ một thời vể với biển )

LỤC BÁT..VÀO, RA





*
Đi vào..rồi lại đi ra
đi ra..nghĩ chán, thì ta đi vào
đi vào..nghe sấm ồn ào
lại đi ra ..ngắm rì rào mưa ngâu
lơ thơ..mưa ướt mái đầu
thì ta lui bước đi vào tránh mưa
đứng lên..ngồi xuống..nhặt, thưa
chồn chân, mỏi gối vẫn chưa hết ngày
lại đi ra..lại vào ngay
kêu trời.. cao tít...nào hay dân mình
vì con covid nó hành
cách ly, phong tỏa tanh bành tứ phương
trong kia khói tỏa lò hương
ngoài này thôn xóm phố phường vắng teo
Ngoài kia mưa nắng ì xèo
trong này ta vẫn một lèo..vào, ra.
QTĐA photo chém gió, chả liên quan

THU VỀ





*
Đường phố đêm về...lãng đãng sương khuya
thoảng trong gió tiếng dương cầm..mảnh mai bàn tay nhỏ
bản dạ khúc mượt mà tỏa lan khắp phố
những giai điệu êm đềm..sâu lắng gọi hương Thu.
Em có nghe..êm dịu lời ru
của hương sữa thơm nồng len qua ô cửa sổ
thẳm sâu nỗi nhớ
trong mùi hương..ngày em tạm biệt Thủ đô
đường Nguyễn Du
nhớ ai thường hé nở,
những nụ hoa hương đượm cả không gian.
về nhé em
cho vang mãi cung đàn
cho hoa Sữa lại nồng nàn phố cũ
không có em hoa dường không muốn nở
Hà nội vẫn chờ
nỗi nhớ chạnh lòng Thu
QTĐA

vào thu rồi ư



*
Hà nội vào thu rồi ư
sao chỉ thấy đất trời hanh nắng
phố ngổn ngang những suy tư trầm lặng
không một bóng người, phố ngất xỉu..hoang vu
Không có mưa ngâu..và không có lá thu
vàng hiu hắt rơi mùa lá đổ
chỉ thấy dây giăng...buồn thiu phố cổ
người gặp người..chạy như thấy ma.
Thì thế thôi...chắc một mình ta
bình thản ru mình..cõi tâm linh huyền hoặc
thiền nhạc êm đềm đưa ta về cõi khác
nơi có tình người..nhân ái bao la.
QTĐA

MÙA DỊCH



*
M
ột túp lều tranh..một xe thồ
đơn sơ thế đấy, một giấc mơ
hùng hục như trâu rồi nằm nghỉ
khỏi lo khỏi nghĩ..khỏi mần thơ.
Ngoài kia cô vid bay vù vù
trong nhà nằm bẹt khác gì..tù
ai hay yêu nước khỏi cầm súng
chỉ cần nằm ngủ rồi ngồi..tu
Nên mơ một chiếc xe thồ ấy
tứ phương tung tẩy, đạp tít mù
ấy là lao động vinh quang lắm
hơn nằm một chỗ..khóc tu tu.

TƯỢNG ĐÁ BAYON





*
Thoáng một nụ cười trước Bayon bốn mặt
tứ bề xoay như gió thổi ngọn lau
còn đâu đây sắc đỏ máu đào
dáng đồng đội khắc sâu vào tượng đá.
Ngàn năm ấy, những vương triều tàn tạ
để lại gì cho kiếp sống nhân gian
vẫn đâu đây..nghèo khó..nhọc nhằn
trên tầng cao Phật đàn nhìn nhân thế.
Đổ nát..hoang tàn..kinh đô hoang phế
mộng phù du khuất bóng giữa rừng già
đế chế lụi tàn..lạnh ngắt cánh đồng ma
sao vẫn mãi là Bay on bốn mặt.
QTĐA viết về một lần thăm viếng ăngco

thành phố lock down



*
Tĩnh lặng..giờ đầu tiên thành phố lock down
ta vẫn nghe tiếng gió rì rào
lời muôn thuở..như tự tình cùng lá
không còn nữa những vòng quay hối hả
bình an..thong thả dáng em qua.
Yên lặng quá những tầng cao hiền hòa
nhành phượng đỏ nở nốt bông hoa cuối
vườn hồng cũ lại dường như rất vội
muộn màng khoe nhan sắc hoàng hôn
Buồn một chút thôi..rồi sẽ lại vui hơn
mùa dịch dã..thôi cũng đành đứng lại
để cầu mong..cho một ngày..mãi mãi
những ngày vui bất tận..đất nước tôi.

QTĐA

LẶNG IM



*
Có những lúc lặng im trong không gian trống rỗng
có giây phút bàng hoàng
chất chứa những niềm đau
có những ngày ngắm mây trắng ngang đầu
gửi tâm tình vào khúc nhạc lòng sâu lắng.
Có những sớm bình yên với ly cà phê thấm môi
vị đắng
ta biết đời thường kết tủa đục trong.
Có yêu thương vẫy gọi nắng mai hồng
bình minh tới qua những tầng trời bão tố
giọt giọt thời gian trôi
chắt chiu nỗi nhớ
gói gém ân tình trả lại sóng phiêu du.
Im lặng
để thấy lòng thôi đắng
dòng thời gian cứ chảy mãi..vô tình
mây lang thang qua vạn kiếp phiêu linh
để lại bầu trời một mình
Im lặng.
QTĐA

CHỈ VÌ MỘT GIẤC MƠ





*
Thôi..đành lòng dấu khát vọng vào thơ
bầu nhiệt huyết đã như mùa hạ cuối
nắng thôi nồng..nắng hoàng hôn..rất vội
tuổi xuân hồng..còn lại ngày đông thôi
Suốt một đời..đã bao giờ chơi vơi..
nén chặt lòng..quên đi câu ca ấy.
Ôi những tháng ngày..
tâm tư như sóng dậy
thương giai điệu thơ người..
trầm bổng khúc Ly tao
Ta thương mình..có giây phút lao đao
nghiêng ngả sóng trong những ngày lặng sóng
như con tầu dấn thân vào biển động
biết hiểm nguy
tay lái vẫn chưa buông
Sẽ có một ngày mỏi gối..dạt bên đường
để nghe lại dư âm lời yêu mùa duyên nợ
ta sẽ dấu yêu thương vào những vần thơ
và thấy mình như chàng Romeo rồ dại.
trước tình yêu vẫn nồng nàn..hăng hái
quên thân mình..chỉ vì một giấc mơ...
QTĐA

BÔNG SEN NHỎ





*
Một chút còn đọng lại
Với Hồ tây sớm nay
đằm sâu và cao quý
như sen.. giữa tháng ngày
Năm lại năm..đi mãi
có bao giờ dừng đâu
em..cũng như hoa ấy
nét mặn mà..lắng sâu
Có một bông sen nhỏ
đọng sương mai mát lành
như tình anh tình anh
như tình quê ta đó.
Có vầng trăng sáng tỏ
lung linh bầu trời cao
hỏi trăng bao nhiêu tuổi
sáng hơn ngàn vì sao.
Dù người ở phương nào
dù trăng ngàn năm tuổi
có tình anh đắm đuối
dành cho em..suốt đời.
QTĐA

SẮC MẦU..





*
Có những lúc ngồi kề bên nhau
em tựa đầu vào vai anh khẽ hỏi
làn môi mềm..ngọt ngào giọng nói:
" thơ ….có màu không anh "
Nhìn bầu trời vương trong mắt xanh
với thẳm sâu không gian có muôn vàn tinh tú
long lanh sáng trongmắt em..ngưng tụ
dải Ngân hà, huyền hoặc mầu yêu.
Khi anh viết câu thơ cho em
sen Hồ Tây nở thắm trời chiều
bao yêu thương cho lòng anh ấm lại
từng câu chữ không còn tê tái
ngất ngây dáng hình em trong mỗi ý thơ
sóng tình trào dâng như biển xô bờ,
màu HỒNG đó em..bởi anh thấy đời đẹp quá.
Có những chiều oi nồng mùa Hạ
thương thành phố mưa gió thất thường
em lẻ loi giữa dòng đời cuộn chảy
thương tình ai nồng nàn biết mấy
một chút u hoài vương mỗi ý thơ...
mỗi đêm dài trằn trọc giấc mơ
trăm ngàn lối bay về chốn mộng
riêng mình anh cõi lòng cuộn sóng
đường bay về phía em mờ mịt..mơ hồ
khi ấy có mầu ĐEN huyền hoặc đọng ý thơ.
Khi anh chờ ngày mới..đêm Thu
mùa thay lá lao xao phố cũ
sương giăng giăng..sương mờ che phủ
những tình nhân yêu những tình nhân,
mặt gương trong liễu rủ thì thầm,
những giai điệu âm trầm, sâu lắng
Sóng bước bên nhau nghe tình thầm lặng,
mà hạnh phúc dâng tràn trong khóe mắt em thương,
lời thơ anh mang nỗi vấn vương của màu VÀNG mùa Thu đang tới.
Ngày nắng nhẹ..em ơi ngày mới.
trời trong xanh vời vợi yêu thương
rộng bao la..có những con đường,
đưa ta tới niềm tin hạnh phúc
dành cho nhau tình yêu chân thực
yêu hết mình dẫu đã phôi phai
khi mùa xuân đã không còn trở lại
một lần yêu cũng đủ TÍM cuộc tình ai.
Mỗi dòng thơ..như một lâu đài,
xây trên những sắc mầu cuộc sống
đời cho ta thơ và tình mộng
hạnh phúc trong ta dâng tràn biển sóng
vì ta biết yêu thơ và yêu cả nhân quần
và em nhỉ tình ta là mùa Xuân
XANH thắm mãi mỗi dòng thơ tình bất diệt.
QTĐA

hoa roi



*
Sớm nay bên hoa viên
gặp lộc vừng mới nở
gió mưa..sao cứ nỡ
phũ phàng làm hoa rơi
rụng xuống..như hoa tuyết
đỏ..như máu cuộc đời
Có người dừng chân lại
ngậm ngùi đời hoa tàn
vẫn còn chút gì đó
cho lòng người bâng khuâng...

DƯ ÂM CÒN ĐỌNG MÃI





*
Anh đi qua mùa Hạ
bằng bước chân mùa thu.
Lặng thầm từng chiếc lá
chao nghiêng xuống mặt hồ
nỗi nhớ như sóng xô
vỗ về hàng liễu rủ
ơi một trời yêu cũ
về với giấc mơ xa.
Thành phố ngày anh qua
nắng trải vàng ngõ nhỏ
bồng bềnh vòng xe quay
chiều đổ nắng như say
người đi trong men nồng
chuếnh choáng những vòng tay
như mơ..phút giây ấy
mắt người yêu mơ màng
anh ngỡ mình chìm xuống
phía hồ thu dịu dàng
bay bay..mây trắng bay
Dư âm còn đọng mãi
anh về trong hương say
phía không em lặng ngắt
câu thơ buồn lắt lay
lạnh lùng..trăng chênh chếch
khẽ khàng từng giọt mây
bay qua khung trời vắng
để lại ánh trăng gầy
mênh mang là nỗi nhớ
vòng tay trọn vòng tay
tóc mây nhớ tóc mây
thương ánh trăng vương lại
thành sương đọng chiều phai.
QTĐA

NGUYỆT QUẾ


*
Có một lần..gặp loài hoa Nguyệt quế
bông trắng nhỏ xinh mà ấm áp..nồng nàn
mầu trinh trắng trong tay em mềm mại
làn hương nhẹ nhàng lan tỏa khắp không gian
Như gió thầm thì trong ngày nắng hanh vàng
tha thiết thế..về loài hoa mong manh ấy
anh cứ ngỡ..em như hoa quế vậy
hương sắc dịu dàng..mà say...biết mấy say!

QTĐA