Trang

Thứ Hai, 22 tháng 3, 2021

CÓ MỘT MÙA HOA GẠO LẠI RƠI

*

Anh kể em nghe về những mùa hoa gạo
và một thời phiêu bạt tuổi thơ
những ngày tháng êm trôi bình thản
lững lờ...
như dòng sông in bóng những mùa hoa gạo đỏ

AO LUA


*
L
ụa Hà đông..nồng nàn môi ấm
anh theo em về..nghe phố đậm hồn quê
lá dâu..nong tằm, tìm mãi làng nghề
lách cách thoi đưa một thời lâu lắm.

HÀ NỘI...ĐÊM


*
Đ
êm Hà nội..
bóng người nghiêng bóng nước
cổ kính tháp rùa..trầm mặc trải thời gian
anh vẫn đi tìm..
suốt kiếp phận lang thang
một dáng Kiều xưa trong lập lòe đêm nguyệt lạnh
Hồn lãng tử..trải vào đêm vô ảnh
dằng dặc niềm mơ và nỗi mộng chập chờn bay
uống cạn men tình..
sao uống mãi không say
mà ngây ngất bởi bóng hình em...những đêm dài Hà nội.

QTĐA



VẠT NẮNG MỀM


*
T
hiếu phụ..ngồi hong tóc bên thành cửa sổ
vạt nắng mềm..buông ánh mắt xa xăm
con bướm vàng chập chờn ngoài sân

HOA VẪN NỞ


*
C
hẳng cần biết..đời còn tình yêu hay không
chỉ cần biết hoa hồng sớm nay vẫn nở
không cần biết sương hay mưa..giăng mờ miền nhớ
ta đi qua vườn..mùa đông lạnh vênh vao.
Dù là tuyết sương..hay gió thét..mưa gào
hồng vẫn nở cho ai biết yêu mùa hoa thắm.
ta vẫn nghe từng lời hoa say đắm
hay cay đắng tình đời trong cánh rũ...tả tơi.
Những nụ hồng vẫn nhú đấy thôi
dưới vòm lá..vươn lên bao mầm sống
chẳng cần biết tình yêu là biển mộng
Hoa thắm nở ngát trời...cho ta lại làm thơ.

QTĐA

NGÀY CUỐI ĐÔNG

*
Đ
ã thấy nắng ửng hồng lối cũ
dường như xuân đang lặng lẽ tìm về
dẫu đâu đó giá băng chưa tan biến
một chút nắng chiều đủ lui bớt tái tê.
Hồ Gươm ơi..sao ta yêu đến thế
từng cơn gió xôn xao lay động gương hồ
cành cây khô không nhớ mùa tàn héo
trầm lặng soi mình bên sóng nước nghiêng xô.
Thật nhẹ thôi..những bước chân..thật nhẹ
đừng làm đau chiếc lá rụng bên hè
ngắm lộc non đang khẽ khàng mở hé
ôi..thật bình an mà dịu dàng thế...một ngày đông.

QTĐA

THĂM MỘ MẸ



*
C
ánh đồng mênh mông gió thổi
u uẩn trời mây xa xa.
Làng quê chìm trong lạnh giá
ta về thăm mộ mẹ già
hoa thì cũng từng ấy đóa
mà lòng thương mẹ bao la.
Gió cả...hương trầm khó cháy
lễ giấy tàn tro bay bay
khói hương thơm mà thật cay
nên thành dòng..nước mắt chảy
thương mẹ..nằm dưới đất dày.
Tết rồi..thì về mẹ nhé
ban thờ..hương khói ngát bay
hương hồn ở nơi vĩnh cửu
độ cho cháu con từng ngày.

QTĐA





HOA BAN



*
M
ỗi năm..cứ đến mùa
anh lại đưa em về Ba đình ngắm hoa Ban nở
chỉ là để nguôi ngoai nỗi nhớ
về một thời..anh sống với rừng xanh.
Có một thời..đất nước chiến tranh
trai thời loạn, hòa mình cùng đồng đội
chiến trường xa..nơi bom gào, đạn xối
lính vẫn thương loài hoa tím bình thường
Mộc mạc thôi..mà da diết..vấn vương
ngày trở lại..trong phồn hoa đô hội
anh vẫn nhớ..một ngày xuân phơi phới
Lính..cùng hoa mừng đón thanh bình
Em thấy không..từng cánh nhỏ rung rinh
như chào đón..như hòa mình vào ngày mới
có niềm vui và an bình chờ đợi
hạnh phúc muôn nơi và bè bạn ta yêu.

QTĐA


CÚC DẠI TANA



*
T
a nghe nói..em là loài cúc dại
từ rất xa..về với đất nước này
ngày đầu năm..gặp em trong quán nhỏ
một chút ngỡ ngàng, và một chút..như say.
Yêu quá dáng em trong nắng sớm dâng đầy
bông cúc nhỏ trắng như loài hoa tuyết.
Em..trên đầu, như tình yêu bất diệt
mà ta muốn tôn thờ trong vĩnh cửu thời gian.
Ta muốn yêu em trong êm ái..nồng nàn
yêu say đắm..ngát hương nồng trinh nữ
tình yêu trắng trong của một đời lữ thứ
gọi tình yêu bằng tiếng thét cô đơn.
Chỉ là hoa thôi..bé nhỏ..dịu hiền
e ấp, kiêu sa mà duyên thầm lộng lẫy
không phấn son..sao ta yêu đến vậy
chợt một lần..gặp giữa phồn hoa.
Có phải em là cúc dại Tana...

QTĐA

ĐÊM CUỐI NĂM


*
Đ
êm cuối năm
đường vắng
lạnh căm
Một mình ta
đi trong sương giăng
đèn đô thị đỏ xanh...nhấp nháy
đi bộ đã thành quen..bỏ không đành vậy
nghe phong rêu mốc thếch tuổi đời.
Hết một năm rồi..sao không hết chơi vơi
lắng trong tim bao yêu thương ngày cũ
thương quê hương chìm trong bão lũ
ôi những phận tật nguyền..héo hắt phố đông.
Dịch bệnh..tai ương..bão tố chất chồng.
trong tâm nguyện...nguyện cầu bình an mãi.
Từng bước chân nghe âm thầm..tê tái
một nỗi lòng..ai hiểu thấu hồn thơ.
chỉ là thơ thôi..là câu chữ dại khờ
ôi..thương nhớ...ôi vật vờ yêu ghét
nào ai biết..là tiếng lòng gào thét
như lời lẽ kẻ tâm thần đi về phía hoang vu
Sao phải giận hờn..sao phải oán thù
sao phải ghét..phải thương..như bóng đêm câm lặng.
sao không thấy sắc xuân tràn ánh nắng
hoa nở bên mình..hương đọng cõi người thơ
Tự dặn mình đấy thôi..chân đã chậm..mắt đã mờ
thì câu chữ..thay mình chắp cánh
bay..bay...bay về khoảng trời vô ảnh
của nhân văn và ý nguyện làm người.
Yêu..ghét..hận thù, chỉ là ảo ảnh mà thôi.

QTĐA..

HƯƠNG CỎ




*
H
à Nội sớm nay không có nắng.
Nhớ gì
mà lòng ta hoang vắng
quán nhỏ cà phê... thêm vị đắng
thơ viết vu vơ..lòng tĩnh lặng
ngai ngái hương thảo nghe hăng hăng
Khúc nhạc tình buồn lời xa vắng
bầu trời thiên thanh mây giăng giăng
cô đơn người về trong tĩnh lặng
nên khúc nhạc lòng
dâng nốt thăng.
hương thảo quanh mình
thêm sâu lắng
Tiếng thơ ai buồn..lòng trĩu nặng
một chút lỡ làng thành đa đoan
ngõ vắng
mình ta...thoảng hương cỏ
không gian chợt đọng một tiếng đàn
buồn..
...mênh mang.

QTĐA

Có một ngày tết lính



*

C
ó một ngày tết lính như thế
giữa chiến hào đâu có đủ vị ngon
lính liên hoan bằng soong thủng..bát mòn
thịt hộp..lương khô cũng tròn ngày lễ lính.
Đơn giản vậy thôi..rồi qua ngày trực chiến
lính mà em..đơn giản đã thành quen
Ơi một thời..lính không biết bon chen
ấm áp tình thân mà qua ngàn trận thắng.
Nhớ thật nhiều là những ngày cay đắng
bom đạn thù câm lặng trước đoàn quân
lính vẫn lạc quan trong gian khó muôn phần
tìm lẽ sống trong cận kề cái chết.
Nhớ..để thêm những ngày quên hết
để sống vui cho cả những ngày tàn
chúc đồng đội khắp mọi miền tổ quốc.
một ngày vui...thêm hạnh phúc, bình an.

QTĐA
photo chiến sỹ pháo binh liên hoan nhân ngày 22- 12 - 1971 tại ct cđc, xiêng khoảng, lào.



XIN TẶNG LẠI CHO ĐỒNG ĐỘI CHƯA VỀ



*
T
ôi đứng đây bên hàng hàng bia mộ
rừng Trường sơn đỏ thắm phượng vào hè
những đóa sen hồng..cùng hương khói tái tê
đồng đội ơi ...hãy yên lòng an nghỉ nhé.
Lời nguyện cầu cất lên bên ngày lễ
của đội ngũ trùng trùng có các anh và tôi
chiến trận đã qua mấy chục năm rồi
mỗi năm đến..lại đau lòng người trở lại.
Những người lính trở về được nước nhà ưu ái
tặng những chiếc huân chương..chưa đeo được một lần
chỉ vì lòng còn một chút phân vân
đồng đội đã hy sinh đâu có đeo được nữa.
Xin tặng lại nhé..cho những người trong đạn lửa
hiến dâng thân mình cho đất nước bình yên
chỉ là chút hương lòng với đồng đội mọi miền
Xin an lòng phiêu du nơi tiên giới.

QTĐA 22- 12- 2020

THẢNH THƠI


*
T
hảnh thơi ngồi viết nhạc
ý thơ dâng đầy vơi
ngoài trời tia nắng ấm
viếng thăm nơi ta ngồi
cầm lấy cây đàn nhỏ
từng tưng lấy đôi lời
đắc í mắt cười tít
mà lòng buồn khôn nguôi..
Tự dưng buồn đấy thôi
chẳng ai bắt mình cả
đời như hoa như lá
ong bướm thường lại qua
câu thơ thì lơi lả
nên buồn cho đời hoa.
Từng nốt nhạc phi ra
bổng trầm tiếng guitar
mà tai mình như điếc
chắc là tại đã già
tay chân cứng như đá
cứ nhìn cổ thì biết
nhìn đuôi mắt thì biết
da nhăn như bánh đa

Có một bài thơ tình
giống như lời tình ca
tự hẹn rằng phổ nhạc
chẳng biết để làm gì
nhưng thích thì cứ thử
cây đàn nhỏ ư ử
viết mãi chẳng thành dòng
Thôi..đành ngắm hoa vậy
cúc Họa mi nở đấy
bên ta..như nỗi lòng
bình yên mà vui sống
Bên "người tình mùa Đông."

QTĐA


GẶP LẠI TUỔI THƠ



*
S
au lưng là cả tuổi thơ
sau lưng có những giấc mơ không thành
tò he đo đỏ xanh xanh
có con tu huýt chạy quanh lưng đồi

Sớm nay gặp tuổi thơ tôi
làng quê có áng mây trôi trên đồng
tuổi " thần tiên" chạy lông nhông
đồ chơi không có..chạy rông giữa đời
đất quê nhào nặn đem phơi
đây là chim..cá, đây thời ngựa, xe
đây con tu huýt gọi hè
này quân..này tướng này dê này bò.
Hôm nay...đứng lại ven hồ
bâng khuâng một chút tuổi thơ...tràn về
say say..một thoáng hương quê
mà sao thương thế ...đến mê mải lòng.

QTĐA


NỖI NHỚ LẮNG SÂU



" Đường Cổ ngư xưa, chầm chậm bước ta về"


*
S
ớm Tây hồ đi trong cơn mê
lãng bãng sương..bập bềnh tia nắng mới
chấp chới cuối trời...cánh chim buồn vời vợi
lẻ loi bay trong mây tím mờ xa.

Tây hồ..tây hồ, ai qua
ai qua
mà không nhớ...không thương miền xưa cũ
nón lá nghiêng che..tóc mềm vai thiếu nữ
liễu rủ gầy..dáng thiếu phụ buồn mơ.
Sớm Tây hồ..vương một ý thơ
ngàn năm vẫn một bóng chùa Trấn vũ
vẫn mãi một mùa sen..vì ai mà kết nụ
cho sớm ta về...nỗi nhớ mãi lắng sâu.

QTĐA


HỌA MI CUỐI MÙA



*

H
ôm nay đi qua phố
gặp Họa mi cuối mùa
e ấp từng cánh nhỏ
nở...cho người tình xưa.
Gió chiều nhẹ đong đưa
cho hồn anh bối rối
người qua..không đành vội
chợt yêu..hoa cuối mùa.
Cánh em..như làn mi
chớp nhẹ..vào vô thức
mà anh thấy rất thực
mắt nào...thương thật thương
Người ta nói..vô thường
tình yêu là hư ảo
anh không nghĩ thế đâu
EM thật như gió bão
rung tình anh..chênh chao.

QTĐA



HÀ NỘI ...


*
....H
à nội ơi
sao ta mãi vấn vương
những hoài niệm về người lâu đến thế
như Hồ Gươm một ngày không thể
vắng mây trời bay tô thắm mặt gương trong.

Chiều nay nghe nhè nhẹ gió sông Hồng
bầu trời xanh trong trên dáng cây cầu cũ.
em gái nhỏ nâng lên ly trà sữa
mong an bình mãi nhé Hà nội ơi.

QTĐA



TRẦM TƯ



*
T
rời đã chiều
hoàng hôn buông màu tím
sao không về...còn bịn rịn điều chi

mặt gương hồ như lắng tiếng thầm thì
người đi...người đi có nghe tiếng gió chiều gọi nhớ
một ngày xa...có ai đi ngang phố
mắt tím buồn..nghiêng cả nước hồ Gươm
đổ vào tim ta thành giọt vô thường
lặng lẽ...mà bỗng thành bão tố.

QTĐA


CỎ TÍM






*
D
ừng chân..đứng giữa miền cỏ tím
xao xác gió lay cánh lá mềm
cỏ hiền...nên cỏ buông bông tím
rủ xuống cho đời thêm bình yên.
Cỏ biết yêu không..sao biết được
chỉ thấy trong chiều..cỏ dịu êm
người ta xanh lắm..em thì tím
nên đã gặp rồi..lại nhớ thêm
Là cỏ đấy thôi..thật êm đềm
dịu dàng như dáng em gái nhỏ
bâng khuâng..bình dị..đến thật duyên
vì thế..nên mãi ta còn nhớ
vẫn mãi còn thương..chẳng thể quên.

QTĐA


NGỦ NGON NHÉ





*

M
ỗi ngày qua
khi hoàng hôn gọi màn đêm trở lại
anh thường gửi về em lời chúc ngủ ngon.
Dẫu vẫn biết năm tháng héo mòn
mùa thay mùa...cháy lòng em khắc khoải.
âm thầm..từng nỗi buồn còn mãi
qua tháng ngày...vò xé trái tim em.
Những vết cắt..từng đêm từng đêm
nhức nhối mỗi dòng thơ ướt đầm mạng ảo.
những khuôn mặt cười tươi
trong đỏ xanh váy áo
chẳng che khuất nổi mối u sầu
vướng víu nỗi lòng sâu.
Ngủ ngon nhé em
với những giấc mơ huyền hoặc tình đầu
quên đi thôi những tháng ngày giông bão
những người tình giờ đã thay mầu áo
chỉ còn mình em
ôm trọn mối tơ vương.
Ôi cuộc đời...nào anh hùng khanh tướng
còn lại gì..ngày cát bụi phù du
Ngủ đi em
có một lời ru
ai hát thế
bài không tên cuối:
"...mưa bên chồng có làm em khóc,
có làm em nhớ những khi mình mặn nồng...."

Hà nội đêm nay đón gió mùa đông.

QTĐA


TỰ SỰ






*
B
uông bỏ những niềm đau
Ta bỏ lại phía sau những vết cứa làm con tim rạn vỡ
bỏ lại thôi...những ân tình duyên nợ
những ngậm ngùi..thương nhớ chẳng phôi phai.
ta bỏ đi...những tháng năm dài
bầu trời rộng chỉ có ngàn mây thắm..
bay bay bay trong yêu thương sâu thẳm
một bóng hình
say đắm
lỡ vương mang.

Bỏ lại phía sau khắc khoải những cung đàn
khúc trầm tưởng ẩn sâu trong hoài niệm
muốn quên cả một trời yêu mơ luyến
những tinh tú thăng hoa kết nụ vườn đời
muốn bỏ quên đi..những năm tháng nổi trôi
bước thấp bước cao chập chờn vào cõi mộng
mơ với thơ và sống cùng muôn sóng
dập vùi ..đáy biển nhân gian.

Ừ là thế thôi..những trăn trở muộn màng
muốn bỏ..muốn quên đâu dễ dàng đến thế
ta có một trái tim không mang vòng nguyệt quế
chỉ có màu máu tươi và nhịp đập nồng nàn
Và cứ mãi chòng chành vào mỗi độ đông sang
như chiếc lá trôi hoài trên dòng vô định.

QTĐA

 

HOÀI CỔ



*
Ngỡ như quay lại ngày xưa
đông về...phố vắng..đường lưa thưa người
hàng quà, hàng bánh, hàng xôi
tiếng rao rất khẽ...mà rồi nhớ lâu.
ngỡ như em mắt bồ câu
khăn san thoảng gió..nghiêng đầu..tóc bay
người đi trong sớm heo may
bóng hồ lồng với bóng mây êm đềm.
Bên kia..người ngựa đua chen
bên này...ta gặp dáng quen ngày nào
trốn về ký ức xôn xao
có chiếc xe cổ chen vào tuổi thơ.
Chỉ là nhớ lại ngày xưa
Hà thành ơi...mấy cho vừa nhớ...quên.
QTĐA








BÌNH AN NHÉ..CUỘC ĐỜI




*
C
him hót dưới vườn..chợt tỉnh giấc.
thu muộn..nắng vờn bụi tầm xuân
gió hát bên mình lời êm ái
ngày mới đến rồi hỡi tình quân.
Giật mình tỉnh giấc..ngó lên lịch
mới hay tuổi mới cộng cho đời
ừ nhỉ...thì ra ngày sinh nhật
thì cũng tằng tằng...cũng thế thôi.
Ừ nhỉ...thế là quá bảy mươi
nhân sinh thất thập hiếm trong đời
ngó xem...chẳng thấy gì thay đổi
lưng vẫn chưa còng..còn tí hơi
Ta vẫn còn thơ..vẫn chơi vơi
với mây..với gió..với những lời
yêu thương cuộc sống yêu sông núi
yêu lũ em thơ biết đùa chơi.
Và ta yêu lắm tâm hồn đẹp
trọn tấm chân tình với nhân sinh
yêu người..yêu cả muôn trùng sóng
buồn thương chảy mãi những cuộc tình.
Ngoài kia...nắng đã loang khắp phố
dậy thôi..đời vẫn đẹp tuyệt vời
chúc cho bè bạn thêm ngày mới
bình an ...tươi đẹp những cuộc đời.

QTĐA

XIN HÃY BÌNH AN


*
Lời ca này anh viết tặng riêng em
Dịu êm như lời thơ....như ánh nắng ban mai mát lành
nồng nàn như lời ru..ru thêm ngày xanh
cho thương nhớ như sóng xô triền miên
Từng lời ca ru em bình yên
em như cánh chim bay cuối trời
anh vẫn mãi..như bão giông biển khơi
Người ơi...người ơi
thương yêu nhé dẫu xa cách vời
khúc ca tình chiều buông chơi vơi
mang nỗi nhớ chỉ riêng mình thôi
Người ơi..người ơi
đừng như cánh chim kia rã rời
con tim buồn như chiều mây trôi
Xin an bình...
Xin an bình cho người em tôi...

QTĐA photo chém gió..chả liên quan