Trang

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

MÙA SEN

*
Tháng sáu hạ về
Tây Hồ sen nở
trời trong xanh, mây trắng bồng bềnh
sóng dập dờn
mặt nước trải mông mênh
Một góc nhỏ xanh, xanh xanh đến thế!


anh đưa em về tìm ngày xưa tươi trẻ
tím hoàng hôn
rộn rã bánh xe quay
Em ríu rít sau xe lời nhung nhớ dâng đầy
thủ thỉ chuyện đàn bà
ngổn ngang bao ước vọng

Anh lắng nghe trong xôn xao tiếng sóng
Ngọt tiếng em
xao xuyến giọt tơ lòng
sen hồng thắm đong đưa chiều Quảng bá.
Chiều hạ vàng
nghiêng nắng
trải hồn thơ

Dấu thời gian thấp thoáng tựa sương mờ
hương sen cũ dần phai theo ngày tháng
Dáng liễu bờ xa trong ráng chiều lãng đãng
chỉ còn sóng Tây hồ
dấu kín
bóng người xưa.





Mẫu chuyên nghiệp đang thể hiện
Vì tiền? nhưng có thể là sự hy sinh
vì công việc! cháu gái đang lội xuống
 đầm nhiều
....đỉa

8 nhận xét:

  1. Em sống giữ sen non đương độ
    Nơi sắc hoa rực rỡ bốn mùa
    Đêm mơ màng ngồi ngắm sao thưa
    Và nhớ về ngày xưa thân ái

    Cái thuở hồn nhiên ngày xưa thân ái
    Đã xa rồi trong ký ức thơ ngây
    Để giờ đây em ngồi ngắm mây bay
    Và tiếc nuối nhớ về dĩ vãng...

    Trả lờiXóa
  2. Có thể không? nếu em là người ấy!
    Sống trong đời, chẳng phải ở trong mơ
    cũng không phải đâu em, thứ ánh sáng nhờ nhờ
    sáng leo lét trong thế giới ảo
    đầy những câu thơ
    kêu như chuông
    và cũng rỗng như chuông!

    Em là ai? mà như tiếng chiều buông
    những tiếng nhạc vu vơ không đầu không cuối.
    Anh không muốn nữa, khúc nhạc lòng bối rối
    để mỗi mùa hạ về, đắm đuối sắc sen xanh
    Có thể rồi một mai tự đáy lòng anh
    Sẽ nhớ mãi, và đau
    về một bông sen nơi xứ lạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đố anh tìm được một quả chuông
      Không rỗng mà vẫn kêu được đấy!
      Em bảo đảm, nếu anh tìm thấy,
      Phần thưởng sẽ là cả một bài thơ.

      Xóa
  3. ĐÂY có một quả chuông.
    Tuy là bằng đá hoa cương đẽo thành
    Ruột đặc mà tiếng kêu thanh
    Dân gian đã tỏ,tiếng lành đồn xa
    Đã chịu chưa? hỡi em ta!!!

    Thêm nữa nhé!
    http://phongthuygovap.com/wp-content/uploads/2012/01/moc-khoa-hoa-chuong-03.jpg
    Đeo cổ, đặc, nhưng gõ kêu rất to đấy :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh đã tìm thấy quả chuông,
      Không rỗng đấy mà vẫn kêu khi đánh.
      Em chẳng bất ngờ và cũng không thể tránh,
      Viết bài thơ làm phần thưởng tặng anh.

      Trong những vần thơ anh viết ở trên,
      Em "bức xúc" khi đọc câu anh ví:
      "Kêu như chuông"
      Và cũng "rỗng như chuông",
      Vậy nên em đã mạo muội đố anh,
      Để anh biết
      Trên đời này
      Vẫn còn những điều mình chưa biết hết.
      Có thể điều này làm anh ghét,
      Nhưng có khi ghét lại là yêu.
      Nhưng cái điều "không rỗng vẫn kêu",
      Là anh phải cám ơn em đấy nhé.
      Đùa anh tí,
      Có giận em thì cũng giận vừa thôi.

      Xóa
  4. Làm sao giận được! bạn thơ ơi!
    Bởi chân lý thì nhiều, nhưng tình yêu thường chỉ một.
    Lời thơ "kêu" mà con người hời hợt
    Lấy yêu thương làm trò đùa, mê hoặc bạn ngây thơ
    Thì kêu như chuông chỉ là kẻ hững hờ
    Lấy ái tình làm trò vui nhạt nhẽo.

    Có những lời thơ cũng kêu eo éo :))
    Nhưng chân tình- như chuông đặc đó em
    Tình yêu thương
    làm ta chắp cánh bay lên
    Sẽ không có chỗ cho những cái chuông rỗng tuếch.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chân lý chỉ một,
      Còn tình yêu cũng có khi nhiều.
      Nhưng dù nhiều ít bao nhiêu,
      Cái đáng trọng là tình yêu chân thật.
      Thực ra
      Chuông rỗng nhất hình như kêu to nhất,
      Nhưng có kêu to mới gọi là chuông.

      Đọc thơ rồi thấy vấn vương,
      Nếu "duyên" mà "hữu", ơn chuông suốt đời.

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment