Trang

Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2018

XIN DÂNG TẶNG CHO NGƯỜI

*
T
rong trái tim người đàn ông
bao giờ cũng có những bóng hồng yêu dấu
dù đàn bà là thứ dân hay là hoàng hậu
Cũng như nhau... đều ngự trị giữa tim người.

TIỄN THU.

*
K
hẽ khàng nghiêng vào lòng gió
chiếc lá vàng cuối cùng rụng xuống chiều qua
mùa đông đến sớm hay sao ấy nhỉ
lưu luyến gì...mà lá vẫn la đà.

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018

BẾN & ĐÒ


sớm nay ta qua đò
bến quê thu không gió
chợt ý thơ bỏ ngỏ
thương vạn đò...bơ vơ.
*
S
ao em không đi lấy chồng
Con đò nào chẳng có một bến sông.
Bờ bãi nào cũng bên bồi bên lở
Chông chênh lắm
đò ơi...dang dở
Bến đậu nào cũng neo lại một bờ vai.

Lấy chồng đi em
nếu nhỡ ngày mai
Con đò cũ phôi phai năm tháng
Dòng sông xưa vẫn vô tình lãng đãng
Có người khách qua đò...xa xót chẳng rời chân.

GIÓ THU VỀ

*
T
hức dậy đi em
Và mở cửa ra
Cửa sổ nhà mình có hoa mới nở

Có một chiều Hồ Gươm


*
C
ó một chiều Hồ Gươm như thế
ráng vàng ... bão tố khơi xa
chùm lá cuối
lắt lay
theo gió đổi
xác xơ cành
khô héo
một mùa hoa

TƠ RỐI

*
R
èm tím vừa khép lại
Khuê phòng chìm vào đơn côi....
Chỉ mình em...
anh biết chỉ mình em thôi
Với nỗi nhớ chẳng lời thơ nào viết nổi.

HƯƠNG QUÊ

*
Đ
i qua ngõ nhà ai
gặp một nhành hoa dại
sao lòng anh nhớ mãi
tím mờ trong nắng phai.

SỚM MAI

*
S
ớm mai này thức dậy
gặp em nở bên giường
trắng trong và tinh khiết
mát tươi vài giọt sương
long lanh tia nắng sớm
Ta thấy đời đẹp hơn...

Có cơn gió qua đường
và thêm vài cánh bướm
lượn tít… định bờm xơm
tiếng vo ve kệch cỡm
thương hoa .kệ bướm vờn

Ta vào giấc thiền định
hoa trắng vẫn bên mình
đưa mơ về bến định
Hồn thơ thêm lung linh....

ĐÀNH THÔI... MÂY TRẮNG BAY ĐI

*
N
ếu bay đi...mây ơi nhé... để con tim em ở lại
Với tình anh nồng nàn ...trăn trở, mê say
hồn thơ xưa vẫn cảm xúc dâng đầy.
Dẫu nuối tiếc vẫn còn đau trong tâm tưởng.

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018

TRỞ LẠI

*
C
ó một lần, chúng tôi trở lại
chiến trường xưa... vời vợi một tượng đài
và quanh đó là bạn bè, đồng đội
những linh hồn mãi mãi chẳng tan phai.

Nghe đâu đây lời xung trận ngân dài
vang mãi.. vang mãi qua những ngọn đồi đất lạ
Và riêng tôi vẫn nghe....thương quá
những lời ru, mẹ Việt giữa đất Lào
ru con ngủ, ngủ cho ngon nhé, những đứa con của mẹ
ngủ thật say... trong những nấm mồ...hoang hoải, xa xôi

Chúng con đây, nhiều lắm mẹ ơi !
Nào lính Bắc lính Trung, nào Cao bằng nào đất Quảng
Bộ binh, công binh, nào tăng nào pháo
xuống đây rồi, chỉ một cái tên thôi

Chỉ là thế thôi ! ôi đồng đội của tôi
các anh chỉ còn chung một cái tên LIỆT SỸ.
thời chiến tranh chúng ta là đồng chí
Dưới đó các bạn gọi nhau bằng gì?
Hồn phách phiêu bồng, liệu có trăn trở... nghĩ suy !

Một nén hương trầm chẳng thơm khắp người đi
Người ở lại muôn lời thương không đủ
ôi những linh hồn đã trở thành muôn năm cũ
Cầu mong cho người an lạc chốn thiên thu.

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

ĐỪNG

*
Đ
ừng nữa nhé 

ta như kẻ lang thang
lạc bước vườn thơ... kì cạch gặm ngôn từ vần điệu
đừng như kẻ bước chân liêu xiêu
lạc bước vườn yêu 

gập ghềnh loanh quanh đường về quên dấu

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2018

EM LÀ AI ...


*
E
m là ai?
Thiên thần hay ác quỷ.
em đến từ thiên đường
hay địa ngục lạc loài?

em là tiên, hay yêu ma, quỷ quái ?
dù em là ai thì cũng vậy mà thôi!
Em là ai ? mà bừng sáng cuộc đời
em ma mị, chơi vơi lòng quân tử.

Từ ngày ta biết em là một nửa
bỗng hoang vu hết cả một đời trai
bỗng ngổn ngang hết cả những đêm dài
để cháy hết một đời người - bụi bặm.

À ƠI ....DUYÊN

*
Lời ru từ thuở nằm nôi.
Con ơi nhớ lấy những lời mẹ khuyên
Đàn bà còn một chữ duyên
bước đi, dáng đứng dịu hiền, nết na
duyên tình sau trước mặn mà
ấp e, khép nép mới là dáng duyên
thẳm sâu từ đáy con tim
yêu thương biết giữ lời nguyền trăm năm
nết đi, nết đứng, dáng nằm
nhẹ nhàng, yểu điệu, khẽ khàng mới ngoan

Đêm qua giăng trải ánh vàng
Nhớ em gái nhỏ dịu dàng dáng duyên

Câu dân ca khắp ba miền
giận thương, thương giận chẳng liền cánh bay...
Đêm qua có một kẻ say
đi tìm duyên dáng một ngày đã xa
Gặp lời ru cũ ơi à
thì ra duyên dáng cũng à ơi....duyên...



CHỈ CÒN TA VỚI HOA


*
N
goài trời mưa nhiều lắm
Rả rích bên hiên nhà
Cơn mưa Ngâu buồn quá
Khóc gì ...đẫm trời xa

Chỉ còn ta với hoa
Lặng im nghe mưa rớt
Nghe lòng thêm chua xót
Thương hoa chẳng chịu già

Từng cơn gió ngang qua
Lay nụ hồng vừa nở
Chập chờn từng nỗi nhớ
Đọng hạt mưa ...xót xa

QUA ĐỀN THỦY TRUNG TIÊN


*
Đ
êm thổn thức gọi mưa về ướt phố
Cổ ngư xưa trầm mặc bóng Cẩu nhi
Trúc bạch lung linh trong sương gió thầm thì
lời chuông khánh ngàn xưa bên Trấn vũ.


Chiều thu cũ đưa người về chốn cũ
Như còn đây...dáng liễu đứng bên hồ
Trúc bạch mơ màng...lắng đọng một ý thơ
Đèn đêm cũ vẫn lung linh trong ký ức...