Trang

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

Một chút nắng

*
Một chút nắng cho mây trắng bay
một chút say cho tình hoang dại
một chút hoàng hôn 
cho ngày dài mãi
một chiếc lá vàng cũng tê tái cả mùa thu

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Lặng lẽ


*
Người lính già 

trầm mặc giữa chiều rơi
mắt  ngước nhìn về phía cuối chân trời 
nơi có những cánh rừng đỏ xanh loang lổ
những nỗi tiếc thương lòng
 day dứt nhớ
quặn đau, 

khi nghĩ về những người đồng đội.
còn nằm lại đâu đó và biến thành tổ mối

giữa rừng sâu

Day dứt 
buồn
khi nhớ về những ngày hành quân bước vội
bỏ lại sau lưng góc phố rêu phong
nắng nhạt, lá vàng bay!


Phố và em theo cả những rủi, may.
Day dứt buồn nhớ những ngày rừng già mưa dội
những quả trái phá vô tình
băm nát thịt da của những người lính
cả hai bên chiến tuyến, vô nghĩa tử sinh?

Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Anh sẽ về

Viết tặng đồng đội, những chiến sỹ Hải quân thân yêu.


"Nhổ neo ra khơi
đêm nay khi trăng mọc
tầu anh sẽ nhổ neo ra khơi
Tạm biệt em yêu! vẫy chào thành phố cảng thân yêu..."
hvt
*
Anh sẽ đi về phía cuối trời chiều
nơi đại dương mênh mông có ngàn trùng sóng vỗ.
những cánh Hải âu chao nghiêng về nỗi nhớ
Về phía em, người anh yêu đang khắc khoải đợi chờ.

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

Một thời tuổi thơ tôi: Hà nội

Đài phun nước, trước mặt kem Hồng vân Long vân - quảng trường Đông kinh nghĩa thục cũ
 *
Ai  cũng một thời thơ trẻ nhẹ nhàng trôi
Trong êm ả vòng tay hiền của mẹ !
để có một chiều, sau những ngày dâu bể
bỗng bồi hồi, chợt nhớ tuổi thơ xanh.

Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

Cuối Hạ

*
Anh viết
 lại bài thơ cho em
và cho cả những mối tình cách trở.
Mùa cuối Hạ không còn hoa tím nở
để anh hái sắc hoa ân tình cài lên tóc em.

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

DỆT TẦM XUÂN

“Trèo lên cây bưởi hái hoa,
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,
Em có chồng anh tiếc lắm thay!..." Ka dao VN


*
Em ngồi xe nụ tầm xuân
thành muôn sợi nhớ, 
dệt vần thơ yêu
dệt mưa cho nắng cuối chiều
dệt tình 
thành khúc nhạc phiêu lãng đời

Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014

Nhớ ....


*
Có nỗi nhớ không thể viết bằng thơ.
không thể đếm đong bằng chiều dài con số.
Nỗi nhớ em  như triền miên sóng vỗ.
Dào dạt xô bờ quằn quại dứt day.