Trang

Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

MỖI KHI

*
Mỗi khi buồn ta lại làm thơ
ngồi ngất ngưỡng ngắm mây trời, nhân thế
Một chén men say, vỗ bàn cười ngạo nghễ
mông phù du, thấm cát bụi đời người.

Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

HÀ NỘI ĐỢI

*
Em chưa về Hà nội phải không em
Xa lâu quá, nhớ thật nhiều em nhỉ
thành phố mình đây, nơi ta yêu ta quý
Thăng long hào hoa còn lắng đọng những ý thơ.

Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

Buồn nghe hát Trịnh


"....Gió sẽ mừng vì tóc em bay, cho mây hờn ngủ quên trên vai
Vai em gầy guộc nhỏ, như cánh vạc về chốn xa xôi... ' tcs


*
Lời nhạc Trịnh buồn vương mắt biếc
đọc thơ người càng lạnh lòng đau
những phút chạnh lòng
cô quạnh
đêm thâu
thương em lạnh
trời Sài gòn đổi gió.

Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

Dẫu chỉ là phù du

*
Mỗi khi buồn ta lại làm thơ
ngồi ngất ngưỡng ngắm mây trời nhân thế
Một chén men say, vỗ bàn cười ngạo nghễ
mộng phù du, thấm cát bụi đời người.

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

Thì hãy uống đi em


*
N
ếu thật buồn thì hãy uống đi em
uống cho cạn cho say tình nhân thế
Chén buồn vui, uống cho cạn nhé

Chén tình say, để lại một nửa, nghe em!

Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Nắng mùa đông

*
Nắng nhạt nhòa
mây bồng bềnh trôi như mái tóc
em xõa dài,
sợi ngắn với sang anh
hương tóc lạ vấn vương vào lòng gió
đến bây giờ,
vương vít mỗi chiều xanh.

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

Giọt nắng

*
Phố nhỏ đêm Đông, mưa bụi giăng đầy.
Mùi ngô nướng
bay qua lòng ngõ vắng
ánh đèn đường dường như chìm lặng
cho cóc, ổi vỉa hè
thơm dịu
tay em.

Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

Ghế đá công viên


"...Ghế đá công viên, dời ra đường phố
Người già co ro, buồn trong mắt đỏ
Người già co ro, nhìn qua phố chợ..." TCS
*
Ghế đá công viên
rất nhiều cờ đỏ
Người già co ro, nằm bên ghế nhỏ
Khi giá lạnh về, phố phường ho hen.

Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

Khắc khoải


*
Chiều phố buồn
thoáng bóng mây trôi
Bên tí tách rơi rơi 
ly cà phê đắng ngét.
bão lòng cuộn sôi, tâm hồn mỏi mệt

Ta một mình ngồi ngắm lá thu rơi.

Phố vắng

*
Đường về 
phố vắng

Nàng Thơ


*
Nàng Thơ nào trong bạn? nàng Thơ nào trong tôi?
mà mỗi giấc mơ  đều rơi vào ngổn ngang câu chữ.

Mơ giữa ban ngày 
hay mơ giữa cơn say? 
nồng men rượu ngất ngây tình nhân thế.

Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Hoa, cho ngày em về



*
Gía như anh bên em, ngày mùa xuân trở lại
Đón em bên hiên nhà, những bông hồng mềm mại,
cùng anh kết vần thơ
và ca từ êm ái,
khúc nhạc mùa thu phai,
hát lên! hát lên mãi
Đón mừng em lại về
Ôi ! con tim âu lo
nay đã vui trở lại.

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

NẮNG SẼ LÊN

*
"Tiếng yêu thương vẫn lặng lẽ từng đêm
Mưa nắng hai mùa, dài thêm nỗi nhớ...
Tháng năm trôi,
biết lòng mình trăn trở
góp một tiếng thơ yêu cho nhân ái quê mình...."

Nếu tình yêu là bầu trời đêm
anh sẽ dành cho em vầng trăng huyền thoại
Nếu tình yêu là mùa lúa mới
Em sẽ là cánh đồng vàng rực dưới nắng mai
nếu yêu thương như con sóng lăn dài
em là gió nối đại dương xanh gần lại

Nếu tình yêu là những đêm khắc khoải
Em sẽ là nỗi đợi chờ và nhớ mãi khôn nguôi
Người yêu ơi! giờ này cuối phương trời
nơi nắng vẫn vô tư trải dài trên ngõ vắng
em có nghe lời yêu thương thầm lặng
của ai kia giữa đông lạnh gió bấc về

Anh vẫn nghe trong mưa gió tái tê
lạnh lẽo quá ngày đông tàn xứ bắc
Trong mưa sa có tiếng mình thầm nhắc
yêu thương ơi, kìa nắng ấm đang lên.

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

Tiếng thơ "nhớ"


*
Tiếng thơ ai "nhớ"! nghe buồn ngập lòng.

Hà nội mùa Đông
phố xơ xác lá
những con đường anh qua dường như là lạ
bên bước chân người viễn xứ buồn tênh.

Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

ĐÊM HỒ TÂY

*
Hồ Tây đêm nay
Sương đã tan và dường như bớt lạnh
Phía bờ xa ánh đèn mầu lấp lánh
mặt nước Tây Hồ lặng lẽ tiếng thu không

Chủ Nhật, 4 tháng 1, 2015

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Có một ngày

*
Có một ngày giữa xôn xao thành phố
lắng tâm tư về những đóa hoa đời
Hương dịu tỏa, âm thầm và lắng đọng
không rực rỡ sắc mầu 
mưa nắng chơi vơi!

Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

Thương thế mùa hoa cải

*
Mùa hoa cải năm ấy
nở vàng cuối mùa đông
Anh đi vào bộ đội,
ở nhà em theo chồng

Hà nội anh chìm trong nỗi nhớ

*
Anh sẽ lại làm thơ
Khi những bông hoa mùa Xuân lại nở
đã qua rồi những ngày không mơ, 

trái tim anh dường như ngừng thở
lặng lẽ hồn thơ
Hà nội anh chìm trong nỗi nhớ
trăn trở,  bồi hồi sao còn cảm xúc viết lời mộng mơ!