Nắng nhạt nhòa mây bồng bềnh trôi như mái tóc em xõa dài, sợi ngắn với sang anh hương tóc lạ vấn vương vào lòng gió đến bây giờ, vương vít mỗi chiều xanh.
"...Ghế đá công viên, dời ra đường phố Người già co ro, buồn trong mắt đỏ Người già co ro, nhìn qua phố chợ..." TCS * Ghế đá công viên rất nhiều cờ đỏ Người già co ro, nằm bên ghế nhỏ Khi giá lạnh về, phố phường ho hen.
* Gía như anh bên em, ngày mùa xuân trở lại Đón em bên hiên nhà, những bông hồng mềm mại, cùng anh kết vần thơ và ca từ êm ái, khúc nhạc mùa thu phai, hát lên! hát lên mãi Đón mừng em lại về Ôi ! con tim âu lo nay đã vui trở lại.
* "Tiếng yêu thương vẫn lặng lẽ từng đêm Mưa nắng hai mùa, dài thêm nỗi nhớ... Tháng năm trôi, biết lòng mình trăn trở góp một tiếng thơ yêu cho nhân ái quê mình...."
Nếu tình yêu là bầu trời đêm anh sẽ dành cho em vầng trăng huyền thoại Nếu tình yêu là mùa lúa mới Em sẽ là cánh đồng vàng rực dưới nắng mai nếu yêu thương như con sóng lăn dài em là gió nối đại dương xanh gần lại
Nếu tình yêu là những đêm khắc khoải Em sẽ là nỗi đợi chờ và nhớ mãi khôn nguôi Người yêu ơi! giờ này cuối phương trời nơi nắng vẫn vô tư trải dài trên ngõ vắng em có nghe lời yêu thương thầm lặng của ai kia giữa đông lạnh gió bấc về
Anh vẫn nghe trong mưa gió tái tê lạnh lẽo quá ngày đông tàn xứ bắc Trong mưa sa có tiếng mình thầm nhắc yêu thương ơi, kìa nắng ấm đang lên.
* Tiếng thơ ai "nhớ"! nghe buồn ngập lòng. Hà nội mùa Đông phố xơ xác lá những con đường anh qua dường như là lạ bên bước chân người viễn xứ buồn tênh.
* Anh sẽ lại làm thơ Khi những bông hoa mùa Xuân lại nở đã qua rồi những ngày không mơ, trái tim anh dường như ngừng thở lặng lẽ hồn thơ Hà nội anh chìm trong nỗi nhớ trăn trở, bồi hồi sao còn cảm xúc viết lời mộng mơ!