Trang

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2020

THÁNG TƯ...VÀ EM


*
Em hát bài ca tháng tư
Mênh mang những lời nhung nhớ
Lời thơ mềm như hơi thở
Dịu êm như khúc nhạc buồn.

Mây xa bay về hoàng hôn
Để lại con đường đầy gió
Tháng tư có con phố nhỏ
Thơm thơm hương hoa loa kèn.
Anh qua nơi mình hò hẹn
Vu vơ nỗi nhớ vô hình
Chỉ có bóng ai thương lắm
chút ân tình xưa... lung linh.
Có một mùa hoa loa kèn
Nở trắng vào miền kỷ niệm
Tháng tư về trong xao xuyến
Tháng tư và em...thật hiền.

QTĐA

HOA LÊ

Lãnh diệm toàn khi tuyết.
Du hương sạ nhập y
Xuân phong thả mạc định
Xuy hướng ngọc giai phi
(Bài thơ Hoa lê vườn Tả dịch của Khâu Vi )
Lược dịch:
Vẻ đẹp lạnh lùng coi thường cả tuyết.
Mùi hương đậm lồng vào áo
Vả chưng gió xuân không định trước
Thổi cho bay về phía thềm ngọc.

HOA LÊ
*
Ngại ngùng...đứng lại bên lê trắng
tuyết ngọc vươn cành buông lá xanh
mơ dáng em về bên thềm vắng
tóc mềm buông thả...vấn vương anh.

QTĐA

hạnh phúc đơn sơ

*
Mùa hè sót...chỉ còn bây nhiêu đó
chùm phượng vĩ cuối mùa thắp chút lửa trong mưa.
Vòng bánh xe lăn trong leo lét gió giao mùa
nghe đất nở..mầm cỏ xanh thức dậy
lá sẽ vàng và ta sẽ thấy
Thu về...hiu hắt cỏ cây

Bên nghi đình có một chàng trai
một be bé oe oe ngáp dài trong xe đẩy
bé bú bình và niềm tin thức dậy
hạnh phúc đơn sơ ...chỉ có vậy thôi mà.


QTDA

NGÀY XƯA


*
Ngày xưa
thường về trong giấc mơ
Ngày xưa
..tình yêu không như bây giờ
ngày xưa
vừa mới hôm qua mà ngỡ như lâu lắm
câu hát trao duyên nồng nàn..sâu thẳm
đến hội vẫn về mà xa lắm...mắt xưa.

Người ơi người...đã thấy nhớ chưa
Đêm ấy trống chầu thập thình mở hội
Trăng vàng đầu thôn...cỏ lan đưa lối
chân mình chân ta...rặng ổi cuối làng.
Ngày xưa qua rồi...tình nồng đa mang
Ta kể chuyện xưa bằng những cung đàn
tích tịch tình tang ...có nàng trốn hội
theo anh bộ đội...hát khúc mời trầu.
"Trầu cay...anh chẳng quen đâu
Nét hồng cắn chỉ ...còn lâu anh mới quên nàng"

QTĐA

DUYÊN DÁNG

DUYÊN DÁNG.
*
Mẹ cha sinh phận má hồng
Nét duyên đằm thắm.. thêm nồng nàn yêu.
thanh tao dáng ngọc yêu kiều
thướt tha tựa liễu rủ xiêu tơ lòng
duyên em thắm cánh môi hồng
mắt huyền nghiêng cả cánh đồng phù hoa.

Anh đi tìm chút nết na
hồn quê đọng lại thiết tha ân tình
lắng nghe tiếng hát sân đình
"Còn duyên quan họ có mình có ta
hết duyên ra đứng gốc đa
ngóng ai thì cũng gần xa mặc lòng.."
Người xưa thơ thẩn cuối đồng
đi tìm chiếc lá diêu bông vô hình
Duyên xưa hiu hắt đường tình
dáng xưa héo quắt con tim người đời.
Yêu nhau cau thắm bổ đôi
Lắng nghe tiếng gió bên trời đã lâu
ai ơi yêu lắm sẽ đau
Dáng duyên ấy biết ở đâu mà tìm.

QTĐA

NHỮNG CHÚ CHIM NHỎ

*
Những chú chim nho nhỏ
biết người ngồi buồn tênh
nên vui lòng ghé lại
như muốn cùng tâm tình.

Các bạn hót tiếng chim
ta nói bằng tiếng Mán
không hiểu mà chẳng chán
nhìn nhau là vui rồi.
Cũng lạ..người với người
đôi khi là ...ấy lắm
mà nói được đôi lời
rồi bỗng như ..xa thẳm.
Hay là biến thành chim..
mang tiếng hót riêng mình
làm vui lòng nhân thế
cho ân tình...lung linh.
QTĐA

NHỚ BIỂN


*
Biển ngàn năm sóng vỗ
ngày ta về..bình yên
biển rì rào rất khẽ
với trời xanh thật hiền.
lời tự tình dịu êm.
Nỗi nhớ lại dày thêm
về một thời giữ biển
hát về những người lính
giữa muôn trùng sóng xô
giữa mịt mùng bão tố
giữ yên cho quê nhà.
Có những người lính già
mắt dõi về đảo xa
căm thù quân giặc dữ
đang gặm nhấm sơn hà
thương đoàn con cháu trẻ
quyết giữ biển ông cha.
Biển ngàn năm sóng vỗ
trường tồn đất nước ta.
biển ơi..yêu nhiều lắm.
đất nước tôi..hiền hòa
vững vàng qua giông tố
sẽ đến ngày nở hoa.
QTĐA

MƯA THÁNG TÁM

MƯA THÁNG TÁM
*
Vẫn biết lời yêu thương chưa bao giờ là đủ
nên những câu thơ ấp ủ tự lòng mình.
cứ mỗi độ thu về...lại trăn trở con tim
cảm xúc dâng trào...xao lòng nghe gió hát.

Quán vắng bình yên ..dịu dàng vương nét nhạc
cà phê vỉa hè dìu dặt " Giọt mưa Thu"
tí tách giọt mưa ảo ảnh tỏ mờ
như dáng người xưa trong mênh mang nỗi nhớ.
Vẫn đâu đây tiếng giọt thu than thở
những buồn đau ..tiếc nuối một tiếng thơ
mưa ngoài hiên... sao ướt đẫm giấc mơ trưa
anh chợt tỉnh...buông tiếng cười lặng lẽ.
Thu xao xác...tiếng gió đùa khe khẽ
sóng tóc em bay...nhè nhẹ chạm tơ lòng...
 
QTĐA

Ô CỬA MÙA THU


*
Dù nắng lửa..và mưa tràn ngập phố.
thu vẫn về bên những khung cửa bình yên
em có nghe thấy không..bao cuộc sống êm đềm
từng đêm..từng đêm về ngọt ngào lời thu hát.

Khung cửa sổ nhà ai..lá vàng nghiêng..xao xác
con chim nhỏ chuyền cành...ngơ ngác nhớ mùa xanh.
Tĩnh lặng đến nao lòng..có ánh mắt long lanh.
dõi mây trắng gửi theo bao ước vọng.
Lá đổi mầu...lá nói lời cuộc sống
khung cửa vẫn an bình che chở vạn yêu thương
và lòng anh..tha thiết khúc nghê thường
hát mãi cho những khung cửa bình yên quê hương mình...thu đến.
 
QTĐA

THÌ THẦM LỜI THU

*
Thu rất khẽ..từng bước thầm vào đêm.
cơn gió cuộn ngoài thềm...đang nhè nhẹ tự tình với lá
vườn xoài ngoài sân nghiêng cành...lơi lả
đung đưa...trăng muộn chưa về.

Những câu thơ buồn...rơi xuống, tái tê
thả vào lòng người những yêu thương đắm đuối
chỉ mình ta bỗng thấy mình nông nổi
muốn bẻ vụn ngôn từ..tìm ý của con tim.
Thơ...là thơ thôi..mà xơ xác ngôn tình
ai biết được lời trái tim vùi sâu trong ngực thẳm
muốn nói gì...còn ẩn sâu đằm thắm
hay chỉ là thơ thôi.. cho muôn nẻo yêu thương.
Bão đang về...và chợt thấy vô thường
nên riêng mình tự làm đại dương cuộn sóng.
dấu chặt tình em trong con tim cháy bỏng
làm người hát rong cho nhân ái tình người.
 
QTĐA

HUỆ MƯA

HUỆ MƯA
*
Em chỉ là cỏ dại
nở ven đường ngày mưa.

Anh về qua lối cũ
con đường xưa thật xưa.
Bước chân qua xóm vắng
nhớ...biết mấy cho vừa
mỗi năm thu vừa chớm
gặp cánh mỏng Huệ mưa.
thương...đời em ngắn lắm
tim tím đến nao lòng
màu ấy..yêu lắm đấy
sao thường nở...bão giông.
trời làm mưa như khóc
cho đời hoa chóng tàn
cớ sao em vẫn tím
dâng tình cho thế gian..
một lần thôi..rực rỡ
rồi tan vào...mênh mang
rồi tan thành cát bụi
để lại niềm tiếc nuối
Huệ mưa ơi ..
QTĐA

GA CHIỀU

GA CHIỀU
*
Em tiễn anh về, một chiều cuối Hạ
Nắng vàng mật ong, hương nồng, oi ả
xào xạc hàng cây bên phố ta qua.

Con đường thật dài, mà xa cũng thật xa
Sân ga vắng, nắng dệt màu ly biệt.
Anh nhẹ nhàng nắm bàn tay em... dịu dàng, tha thiết
những ngón xinh mềm mại trong ấm áp tay anh.
Một thoáng xa xôi..lặng lẽ nụ cười long lanh, long lanh
mà khóe mắt ai khe khẽ..buồn vương ngấn lệ
sương khói chiều hè mờ mịt sân ga.
Em thì thầm..câu chuyện ngày qua
thuở thơ ngây tìm về đất lạ
kỉ niệm xưa..nghe sao thương quá
thân gái dặm trường ..tay trắng, lệ nhòa.
Sân ga chiều nay tiễn người đi xa
kỷ niệm xưa trở về, lặng lẽ
Em đâu biết lòng ai nhè nhẹ
buông chùng...một tiếng tơ .
Anh sẽ về với những ngày mưa
Phố buồn lắm..Cổ ngư ơi có nhớ
Người Hà nội đi xa trăn trở
một ngày về, sen nở cuối bờ xa .
 
QTĐA

ĐÊM HỘI


*
Đêm hát hội rồi cũng qua mau
người ra về ...để mùa thu ở lại.
có ai đó còn ngẩn ngơ tìm mãi
bóng hình ai mềm mại
làn tóc mềm..gió lặng..ngưng bay

Lễ hội qua rồi.. để lại men say
trong từng phiến môi mềm màu san hô của biển.
để lại ánh mắt ai nhìn lưu luyến
son phấn..xiêm y lấp lánh sắc vàng mơ.
 
Lễ hội tan rồi..còn lại những vần thơ
người thi sỹ viết trong sắc mầu của nhớ.
người ở người đi... đêm dài than thở
hội ngộ làm gì.. rồi lại vội vã chia ly!
 
QTĐA

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

HUỆ MƯA

*
E
m chỉ là cỏ dại
nở ven đường ngày mưa.

Anh về qua lối cũ
con đường xưa thật xưa.
Bước chân qua xóm vắng
nhớ...biết mấy cho vừa
mỗi năm thu vừa chớm
gặp cánh mỏng Huệ mưa.
thương...đời em ngắn lắm
tim tím đến nao lòng
màu ấy..yêu lắm đấy
sao thường nở...bão giông.
trời làm mưa như khóc
cho đời hoa chóng tàn
cớ sao em vẫn tím
dâng tình cho thế gian..
một lần thôi..rực rỡ
rồi tan vào...mênh mang
rồi tan thành cát bụi
để lại niềm tiếc nuối
Huệ mưa ơi ..
 
QTĐA

TÍM MÃI SẮC TIGON

*
Hoàng hôn vắng... gặp nhành hoa Tigon
sắc tím hồng phai.. nhẹ lay chiều lãng đãng
thu đang về...lá xanh còn đọng nắng
lối nhỏ người đi... sâu lắng sắc hoa xưa.

Chợt se lòng ..nhành hoa tím đung đưa
thương ngày ấy tình ai đau... tim vỡ
nếu yêu thương đậm sâu thành duyên nợ
sao có ngày tim vỡ để hoa đau!
Màu tím hoa xưa thành khúc hát lắng sâu
là trọn vẹn bản tình ca viết cho tình đời dang dở
Hoa thôi vỡ...để lại bao nỗi nhớ
cho người yêu người...tím mãi sắc tigon.
 
QTĐA

Ô CỬA MÙA THU

*
Dù nắng lửa..và mưa tràn ngập phố.
thu vẫn về bên những khung cửa bình yên
em có nghe thấy không..bao cuộc sống êm đềm
từng đêm..từng đêm về ngọt ngào lời thu hát.

Khung cửa sổ nhà ai..lá vàng nghiêng..xao xác
con chim nhỏ chuyền cành...ngơ ngác nhớ mùa xanh.
Tĩnh lặng đến nao lòng..có ánh mắt long lanh.
dõi mây trắng gửi theo bao ước vọng.
Lá đổi mầu...lá nói lời cuộc sống
khung cửa vẫn an bình che chở vạn yêu thương
và lòng anh..tha thiết khúc nghê thường
hát mãi cho những khung cửa bình yên quê hương mình...thu đến.
 
QTĐA
 

MƯA THÁNG TÁM

*
Vẫn biết lời yêu thương chưa bao giờ là đủ
nên những câu thơ ấp ủ tự lòng mình.
cứ mỗi độ thu về...lại trăn trở con tim
cảm xúc dâng trào...xao lòng nghe gió hát.

Quán vắng bình yên ..dịu dàng vương nét nhạc
cà phê vỉa hè dìu dặt " Giọt mưa Thu"
tí tách giọt mưa ảo ảnh tỏ mờ
như dáng người xưa trong mênh mang nỗi nhớ.
Vẫn đâu đây tiếng giọt thu than thở
những buồn đau ..tiếc nuối một tiếng thơ
mưa ngoài hiên... sao ướt đẫm giấc mơ trưa
anh chợt tỉnh...buông tiếng cười lặng lẽ.
Thu xao xác...tiếng gió đùa khe khẽ
sóng tóc em bay...nhè nhẹ chạm tơ lòng...
QTĐA


NHỚ BIỂN

*
Biển ngàn năm sóng vỗ
ngày ta về..bình yên
biển rì rào rất khẽ
với trời xanh thật hiền.
lời tự tình dịu êm.

Nỗi nhớ lại dày thêm
về một thời giữ biển
hát về những người lính
giữa muôn trùng sóng xô
giữa mịt mùng bão tố
giữ yên cho quê nhà.
Có những người lính già
mắt dõi về đảo xa
căm thù quân giặc dữ
đang gặm nhấm sơn hà
thương đoàn con cháu trẻ
quyết giữ biển ông cha.
Biển ngàn năm sóng vỗ
trường tồn đất nước ta.
biển ơi..yêu nhiều lắm.
đất nước tôi..hiền hòa
vững vàng qua giông tố
sẽ đến ngày nở hoa.
 
QTĐA

DUYÊN DÁNG

*
Mẹ cha sinh phận má hồng
Nét duyên đằm thắm.. thêm nồng nàn yêu.
thanh tao dáng ngọc yêu kiều
thướt tha tựa liễu rủ xiêu tơ lòng
duyên em thắm cánh môi hồng
mắt huyền nghiêng cả cánh đồng phù hoa.

Anh đi tìm chút nết na
hồn quê đọng lại thiết tha ân tình
lắng nghe tiếng hát sân đình
"Còn duyên quan họ có mình có ta
hết duyên ra đứng gốc đa
ngóng ai thì cũng gần xa mặc lòng.."
Người xưa thơ thẩn cuối đồng
đi tìm chiếc lá diêu bông vô hình
Duyên xưa hiu hắt đường tình
dáng xưa héo quắt con tim người đời.
Yêu nhau cau thắm bổ đôi
Lắng nghe tiếng gió bên trời đã lâu
ai ơi yêu lắm sẽ đau
Dáng duyên ấy biết ở đâu mà tìm.

QTĐA

HOA TÍM ĐỒNG HOANG

*
Có một mùa thu sang
sóng sánh bao kỉ niệm.

Một khoảng trời trung du
ru tình đời lính chiến
Ơi hoa tím đồng chiều
hương cỏ thoảng trong gió
bàn tay em nho nhỏ
đong đầy tình đêm thu?
Hoa tím...đã mấy mùa
nói lời yêu chung thủy
để chiều nay anh đi
mãi mà sao không hết
gió đồi hoang thầm thì
Lưng đồi hoa tím nở
cỏ xanh...chiều lang thang
ngỡ ngàng nghe em hát:
"Cúc tím nở...chiều vàng."
 
QTĐA