Trang

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019

ĐÔI KHI CHỈ LÀ THẾ.


*
Đ
ôi khi là im lặng
chỉ nhìn nhau và cười
cũng thấy rằng hạnh phúc...
lấp lánh trong chiều rơi...

Đôi khi giản đơn thôi
bên nhau công viên vắng
chỉ mình em và anh
lắng nghe trong thinh lặng...
nhịp đập trái tim mình
hòa chung trong khúc nhạc
nắng rừng chiều lung linh...

Đôi khi chỉ là thế
thế gian riêng đôi mình
rồi mai nếu cách biệt
nhớ mãi bờ môi xinh...
nhớ mắt em vời vợi
lắng đọng....một cuộc tình.

QTĐA

CÒN LẠI GÌ ?




Vài năm trước, tôi đã viết bài thơ dưới đây như những lời tâm sự của người viết thơ tình với hy vọng chia sẻ một phần những cảm xúc với người đọc. Thực sự là rất xúc động với những bài thơ họa của bạn thơ Vũ Thắm và Hồng Khanh. Xin đăng lại cùng các bài họa của bạn bè như một lời tri ân vì đã đồng cảm cùng thơ TQtrung. Mời các bạn cùng đọc lại...hy vọng cùng ấm lòng trong giá buốt mùa đông phương bắc.
CÒN LẠI GÌ ?
*

Mở trang sách
định viết điều gì đó
Chợt rỗng không
cảm xúc cạn đáy lòng
những con chữ đành nằm im
bất động
Đóng băng những ý thơ ...tan biến giữa hư không.

Một đóa hồng, ngả nghiêng chiều dâng sóng
lặng lẽ câu chuyện tình, ẩn kín dưới trang thơ
yêu thương nào không có những giấc mơ
Tìm hạnh phúc từ những trang sách ảo
Bao nhiêu yêu thương? và bao nhiêu điên đảo
Này những tình nhân, sao vẫn miệt mài Yêu.

Trang sách mở ra, sẽ có những nghiêng xiêu
"Ta" yêu "người" đến mê say đuối đắm
sẽ có "người" yêu "ta" hững hờ hay đằm thắm
Những sum họp, lìa xa, sâu sắc hoặc mờ phai.

Đóng lại rồi !
còn chút gì đây ?
Đọng lại trong tim ta là xót xa và cay đắng
Day dứt
lắng sâu...một tình yêu câm lặng
Cho lời thơ buồn
che khuất cả gió trăng.

Thơ họa của Vũ Thắm
*

Sự thật viết về nỗi buồn thì dễ hơn những niềm vui
Nhưng chẳng ai muốn đánh đổi một người mình rất thương
Để viết ra trăm ngàn bài thơ u uất
Sự thật cuộc đời là chuỗi ngày giằng co giữa muôn trùng được -mất

Chỉ là «mất»thì nhiều,mà «được» có bao nhiêu?
Chúng ta viết vô kể quá nhiều về tình yêu
Nhưng đa phần chỉ là hờn trách,oán than giận dỗi
Có mấy ai nhận ra suốt quãng đường đời đã đi,ta đã qua bao nhiêu lần lầm lỗi
Với những người yêu thương chúng ta như máu thịt của mình

Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương...


Thơ họa của TQtrung
*
"...Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương..."
*
Có những đêm
thức dậy giữa đêm trường
Anh chợt tỉnh, ngỡ mình vừa ác mộng
Hình bóng thân thương
dần tan trong ảo vọng,
trái tim yêu thổn thức đến bất thường.

Sống trong đời
anh chỉ biết yêu thương
trải tâm tình với trời cao, biển rộng
Khi yêu "Em", anh thấy mình như sóng
cuộn trào dâng
mãi đến bến sông Ngân.

Được mất gì, trong một kiếp phù vân
Thì thôi
nguyện làm cánh chim báo mùa Xuân sẽ đến
Một tiếng thơ, cho ân tình thương mến
Một ngày kia tràn ngập cõi đời này.
.
Họa vài câu và rất cám ơn bài thơ thật hay của Vũ Thắm, Đọc thơ em đọng lại nhiều cảm xúc, có lẽ đó cũng là những tâm sự rất chân thành của những người làm thơ tình, viết thật nhiều, và một ngày ta bỗng thấy điều gì đó làm con tim ta trống rỗng, ngôn từ cũng bất lực, những giằng xé được mất góp một phần vào những vụn vỡ tình đời, một lần nữa cám ơn em nhé.

Thơ họa của Hồng Khanh.
*
"Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương..."

Có những ngày muốn gạt hết vấn vương
Quên đi mọi nhớ mong
Mà không thể
Đã tìm thấy nhau nơi góc bể
Có lẽ nào lại vội vã quay lưng

Có những ngày mơ bóng dáng người dưng
Bay đến bên anh
Dụi đầu vào ngực rộng
Tan mộng rồi
Mới biết rằng thật khó để vượt qua

Ngày nối ngày lặng lẽ cứ trôi xa
Năm tháng vô tư
Dòng đời hối hả
Nếu trăng sao cho bầu trời tất cả
Em mong một lần thắp sáng góc nhỏ ấy trong anh!

Thơ họa hk của TQtrung
*
Thơ hay quá Hong Sen, anh cám ơn bài họa của em nhé
*
Thêm một lần, anh nói với mong manh
vì sao xa,
thật xa nên vẫn ngỡ là hư ảo
Anh không muốn làm loài chim báo bão
khi bầu trời đã vần vũ mây giông

Ta cứ mơ về một khoảng không
nơi có những thiên đường ngập tràn ánh sáng
những khoảng lặng
tìm nhau trong xa vắng
hạnh phúc đến bên em đằm thắm, ngọt ngào.

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019

HOA NỞ MÙA ĐÔNG


*
R
ất nhiều người đi qua thấy lạ
giữa mùa đông buốt giá
cây lộc vừng nghiễm nhiên nở hoa.
lối cũ mình anh thẫn thờ bước qua.
gió lơ đãng cuốn từng bông bé nhỏ
lăn trên đường...vương vào lối cỏ
phai phai...hoa đỏ cuối mùa
hoa nở thành dây...cho gió đong đưa
nỗi nhớ dâng đầy ...lòng người đổ mưa
gió đông về lăn tăn bóng nước
hoa nở trái mùa...vì nhớ người xưa.

QTĐA