Trang

Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

Bạn ngã xuống trước của ngõ Sài gòn

*

Bạn tôi hy sinh trước cửa ngõ Sài Gòn.
Chỉ cách hoà bình vài bước chân chạy vội!


Nó nằm đó - trong ngôi mộ nhỏ nhoi.
Để lại phía sau- tuổi xuân đầy sóng gió,
và một tình yêu, ngập ngừng chưa dám tỏ.
Có thanh thản không? Hỡi bạn của tôi!


Những ngày trên giường bệnh
chắc nó cũng biết rồi.
Ngày thống nhất - Nước non vui mở hội
Đêm hoa đăng, bao niềm vui tiếp nối
Dù đau đớn vết thương
nó cũng sẽ mỉm cười thôi!


Có đắn đo gì không? thằng bạn của tôi!
Sáu năm tuổi quân, mày vẫn là hạ sỹ
Từng ấy năm trời mày là thằng chiến sỹ
Mấy ngàn ngày, dằng dặc bước hành quân!
Vẫn ở tuyến đầu. Hăng quá Ơn ơi!


Chúng tao đang đứng quanh mày đấy! nước mắt rơi!
Không ai quên mày đâu, hỡi thằng bạn nhỏ
Đêm thành phố, đèn vẫn xanh vẫn đỏ
Tình bạn chân thành vẫn nguyên đó, mày biết không!