*
Khi màn đêm buông về thành phố
cây dương cầm nhỏ đã thôi trăn trở
những nốt nhạc im lìm, dường như đã ngủ quên
những phím ngà vừa lắng khúc dịu êm
đang khe khẽ sóng đôi dưới chiếc nắp đàn em vừa đậy lại
đâu đây, dư âm còn đọng mãi
dòng âm thanh trăn trở một giấc mơ.
Tóc ngắn em
vùi sâu trong muôn nẻo đợi chờ
thoảng mùi hương con gái,
em mơ bên mình có bóng hình người em yêu
Với ngôi nhà đơn sơ,
rợp ánh nắng chiều, hoa hồng nở bên mái hiên khoe sắc thắm,
thầm lặng con đường trải đá phong rêu.