Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2019
Ốm
*
Ốm ...nằm đấy...dõi trời xanh mây trắng.
Nắng mới về ấm áp những tầng cao.
Khoảng không ngoài kia như ồn ã mời chào
Hoa xuân nở lao xao chiều hoang vắng.
Ta nằm đây...với an nhiên khoảng lặng
Để nghe lòng thấm nỗi nhớ biệt ly
Để nghe hồn thơ khắc khoải diệu kỳ
miền đồng cảm lắng sâu năm tháng.
Vẫn nghe thương yêu nương mây hồng lãng bãng
bay về đây dệt màu lụa vân khôi
đường vào tim em còn xao xuyến bồi hồi
bỗng ước muốn tuổi thanh xuân về lại.
QTĐA
NẮNG XẾ
*
Quán cũ...cà phê vị đắng
Mới gần tám giờ... đã nắng
Ngoại ô phố phường vắng lặng
Kìa...chiếc lá vàng bay ngang.
Chưa thu..mà cây đã vàng
Bên mình lộc vừng nở muộn
Vỉa hè chênh chênh gió cuốn
Tà áo ai xinh ...nhẹ... bay
Hóa ra mình chưa già mấy
Thấy...thì cũng muốn rung rinh
Chỉ e cuối hè nắng xế
Cười buồn vào cái...tỉnh ..tinh
Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019
GIỌT NẮNG
Một ngày như mọi ngày
trời vẫn trong xanh... và mây trắng vẫn bay
hoa vẫn nở...
ngất ngây mùa xuân mới
chỉ có ta dường như vẫn đợi
để thấy mình dung dị giữa nhân sinh
để thấy mình là cát bụi vô hình
một ngày nọ... chuyển sinh thành giọt nắng
đậu trên vai em...vô tư và thầm lặng
chút ấm áp hữu hình
trong cõi lạnh...lòng em.
QTĐA
trời vẫn trong xanh... và mây trắng vẫn bay
hoa vẫn nở...
ngất ngây mùa xuân mới
chỉ có ta dường như vẫn đợi
để thấy mình dung dị giữa nhân sinh
để thấy mình là cát bụi vô hình
một ngày nọ... chuyển sinh thành giọt nắng
đậu trên vai em...vô tư và thầm lặng
chút ấm áp hữu hình
trong cõi lạnh...lòng em.
QTĐA
HƯƠNG XOAN
"...Bữa ấy, mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy.
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ,
Mẹ bảo: “Thôn Đoài hát tối nay”
Cứ mỗi độ Xuân về, lời thơ của Thi sỹ Nguyễn Bính lại âm vang trong tâm tưởng, làm tôi cứ nhớ mãi về những ngày đã qua, kí ức vụn như những làn mưa xuân lất phất bay qua hoài niệm. Và mùa hoa xoan năm xưa ấy cũng trở về trong kí ức để biến thành những dòng thơ này, với hy vọng gửi gắm tình yêu quê hương, tình yêu đồng loại vào những tứ thơ mà mình định viết.
Đăng lại bài thơ này, như một kỉ niệm với một người bạn, như một lời cám ơn chân thành đến em, người đã biết trân trọng bài thơ, dù gì thì trong tôi, em vẫn là một người bạn đáng quý, dù em có đọc hay không thì từ đáy lòng mình, xin chúc em hạnh phúc, vui vẻ và viết được những bài thơ hay bởi chính vì thơ mà chúng ta sẽ cảm thấy cuộc đời này đáng yêu và đáng sống hơn.
HƯƠNG XOAN
Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy.
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ,
Mẹ bảo: “Thôn Đoài hát tối nay”
Cứ mỗi độ Xuân về, lời thơ của Thi sỹ Nguyễn Bính lại âm vang trong tâm tưởng, làm tôi cứ nhớ mãi về những ngày đã qua, kí ức vụn như những làn mưa xuân lất phất bay qua hoài niệm. Và mùa hoa xoan năm xưa ấy cũng trở về trong kí ức để biến thành những dòng thơ này, với hy vọng gửi gắm tình yêu quê hương, tình yêu đồng loại vào những tứ thơ mà mình định viết.
Đăng lại bài thơ này, như một kỉ niệm với một người bạn, như một lời cám ơn chân thành đến em, người đã biết trân trọng bài thơ, dù gì thì trong tôi, em vẫn là một người bạn đáng quý, dù em có đọc hay không thì từ đáy lòng mình, xin chúc em hạnh phúc, vui vẻ và viết được những bài thơ hay bởi chính vì thơ mà chúng ta sẽ cảm thấy cuộc đời này đáng yêu và đáng sống hơn.
HƯƠNG XOAN
*
Hoa xoan rụng trắng đường qua ngõ.
nhẹ gót chân hồng em đến chơi.
Thẹn thùa mắt tím sau vành nón
thương quá chiều vàng, tóc buông lơi.
Bóng Nguyệt chênh chênh phía cuối đồi
Em về...để nhớ đến chơi vơi
Hương xoan theo gió
tràn ngõ xóm
thương một mùa hoa tím tinh khôi.
Mộc mạc hoa xoan,
nặng tình tôi.
năm nay xoan lại nở trắng trời
hăng hắc hương xoan buông ngây ngất
Mà em xa quá...
gót hồng ơi....
QTĐA
nhẹ gót chân hồng em đến chơi.
Thẹn thùa mắt tím sau vành nón
thương quá chiều vàng, tóc buông lơi.
Bóng Nguyệt chênh chênh phía cuối đồi
Em về...để nhớ đến chơi vơi
Hương xoan theo gió
tràn ngõ xóm
thương một mùa hoa tím tinh khôi.
Mộc mạc hoa xoan,
nặng tình tôi.
năm nay xoan lại nở trắng trời
hăng hắc hương xoan buông ngây ngất
Mà em xa quá...
gót hồng ơi....
QTĐA
EM CÓ CÒN...
*
Anh đã thấy...rất mờ thôi, trong làn sương ẩm ướt
một chiếc xe lăn...buồn bã đứng cô đơn
bóng hàng cây gầy guộc dưới mặt đường.
in theo dáng người đàn ông lưng còng...năm tháng.
Mưa tháng ba....ngâu về lãng bãng
giọt buồn rơi ...một chút lạnh tê lòng
chợt tỉnh lại...ồ chỉ là giấc mộng.
Người ta ư ...hay anh ở tương lai.
Em còn yêu anh không...kẻ khi ấy ...hình hài
già nua...co ro trên chiếc xe hai bánh
đôi mắt ngày nào rực lửa vào trận đánh
giờ hoang vu ...thê thiết dõi rừng chiều
mà nhớ về những đồng đội thân yêu
hồn trai trẻ bơ vơ miền đất lạ.
Em còn yêu anh không...khuôn mặt già...như đá
nét hào hoa chìm dưới những nếp nhăn
rúm ró như những tia sáng khô cằn
của mặt sau tấm huân chương thời binh lửa.
Chắc cũng không còn đâu...dù chỉ là một nửa
với một nửa hồn thơ hoang hoải...nhọc nhằn
chẳng ai yêu một chiếc xe lăn
dù chỉ hai bánh ngu ngơ trong giấc mơ dự cảm.
Thứ Năm, 11 tháng 7, 2019
Bóng chiều
*
Đôi khi ta lẩn thẩn
đứng giữa đường mà cười
Cười gì? không biết nữa
mắt đen...nhìn lá rơi
Một chút vì tình đời
đảo điên danh và lợi
một chút...là bối rối
bởi tuổi đời... chiều phai.
Một chút...vì thương ai
mà lòng còn vương vấn.
nợ vần thơ...tơ quấn
chưa dứt bụi trần ai
Bóng chiều đã ngả dài
nhủ lòng...quên vướng bận
và thôi còn lận đận
thanh thản đợi...ngày mai.
Thảnh thơi
*
Thảnh thơi
chẳng vướng bận gì
chiều
trên đồi vắng
gió thì thầm reo
xa trông
chiếc lá bay
vèo
Lộc non đã nhú
xuân theo mùa về.
QTDA
NHỮNG VÌ SAO
*
Có một lần bên nhau... em hỏi
có bầu trời nào chất chứa đầy nỗi nhớ không anh?
Em chỉ tay lên bầu trời rất xanh
nơi ấy có vô vàn những vì sao lấp lánh
em nói rằng nếu không là ảo ảnh
khi mình xa nhau... mỗi vì sao sẽ là muôn nỗi nhớ phải không anh.
Ôi ước mơ của em sao quá thật trong lành
như mật ngọt...một lần nếm rồi say đắm
Nơi ấy em ơi...có những vì sao xa thẳm
Chỉ cần một thôi...đã là quá đủ rồi.
QTĐA
Cứ bình dị thế thôi em nhỉ
*
Lộng lẫy quá....lộng lẫy không thể tả
em là hoa
hay chuỗi ngọc giữa trời
gần gũi thế..
mà thanh tân quá thế
em đứng bên đời làm cánh yến vàng tươi.
Cứ bình dị thế thôi em nhỉ
sao phải khoe khoang ồn ã giữa chợ đời
Vẻ đẹp ấy từ thẳm sâu hồn hoa giới.
Hơn vạn lần đua nở với lả lơi.
QTĐA
ĐỢI
*
Chỉ là đợi ...một điều gì chưa biết
Ngoài trời kia đã le lói ánh chiều
Ta vẫn một mình ngồi đợi với tịch liêu
Hoàng hôn đỏ dáng kiều xưa lả lướt
Hoa mắt ư, hay xuân về ...say khướt
Mà đợi chờ... chẳng biết đợi chờ chi
Hay là say nên thơ muốn thầm thì
Một chút đợi ...để thấy mình còn yêu mãi
Để mơ mình trở về thời trẻ dại
biết yêu người đến mãi tận thiên thu.
Chỉ là đợi ...một điều gì chưa biết
Ngoài trời kia đã le lói ánh chiều
Ta vẫn một mình ngồi đợi với tịch liêu
Hoàng hôn đỏ dáng kiều xưa lả lướt
Hoa mắt ư, hay xuân về ...say khướt
Mà đợi chờ... chẳng biết đợi chờ chi
Hay là say nên thơ muốn thầm thì
Một chút đợi ...để thấy mình còn yêu mãi
Để mơ mình trở về thời trẻ dại
biết yêu người đến mãi tận thiên thu.
QTDA
LÁ ĐỎ GIỮA CHIỀU XUÂN.
"Cháy lên như ngọn lửa
Của trái tim yêu thương"
*
Có một mùa lá đỏ
Như cháy...giữa chiều xuân.
Ngỡ như thu trở lại
ta dừng bước...tần ngần
ngắm hàng cây lá đổ
bâng khuâng
lại...bâng khuâng
Một chút gì trào dâng
như là thương là nhớ
mùa xưa ai làm thơ
rừng xưa thơm hương cỏ
lá đỏ chao trong gió
đưa ước mơ bay xa
Ngày xưa ơi
...đã xa
em cũng đã...thật xa
bài thơ mùa lá rụng
ngơ ngác
trong lòng ta.
QTDA
Của trái tim yêu thương"
*
Có một mùa lá đỏ
Như cháy...giữa chiều xuân.
Ngỡ như thu trở lại
ta dừng bước...tần ngần
ngắm hàng cây lá đổ
bâng khuâng
lại...bâng khuâng
Một chút gì trào dâng
như là thương là nhớ
mùa xưa ai làm thơ
rừng xưa thơm hương cỏ
lá đỏ chao trong gió
đưa ước mơ bay xa
Ngày xưa ơi
...đã xa
em cũng đã...thật xa
bài thơ mùa lá rụng
ngơ ngác
trong lòng ta.
QTDA
Xuân nay đẹp quá
*
Tết nhất đi nhiều nơi
Công viên và thắng cảnh.
Tiết xuân như ảo ảnh
Lấp lánh ánh mặt trời
Xóm làng vào mùa hội
Tưng bừng khắp nơi nơi.
Mệt nhoài... về nhà thôi
Cảnh quen người chẳng lạ
Bỗng xuân nay đẹp quá
Cần gì đi đâu xa
Đứng đây mình với ta
Chụp cái ảnh kỷ niệm
Để mai sau quá già
Thì nhớ ngày còn khỏe
Yêu đời cười ...kha kha....
QTDA
Tháng sáu về...mùa sen buồn thế
*
Rồi ta sẽ quên thôi...
những mùa sen tháng sáu
đã một thời hương ngát mộng chiến binh.
Có những ngày thật xa...đằm thắm...tim mình
hành trang lính có loài hoa thôn dã
em mặn mà ...em hồng tươi hoa lá
từ bùn đen mà sao thật thanh cao.
tình có em nên thơ mãi dạt dào.
Rồi một ngày ...
đời bỗng hóa lao xao
Xanh đỏ phường tuồng..yếm đào váy trễ
Tháng sáu về...mùa sen buồn thế
Ta cũng đành...lặng lẽ
quên
quên.
QTĐA
HẠ
*
Hạ nắng đấy ư...có gì vui quá thế
để khách thơ mải miết trải tơ lòng
đêm vẫn về trong miền nhớ bão giông
bên góc phố oi nồng đầy bụi bặm.
tỉnh giấc sớm mai... thấy lòng mình sâu lắng
kỷ niệm xa xưa len lỏi chực tràn về
nắng hanh vàng...nắng trải cháy bến mê
là khi hạ không mời mà chợt đến.
chợt chạnh lòng...trào dâng niềm lưu luyến
về một hạ qua mau không có sắc cầu vồng
tiễn người về...nỗi nhớ mênh mông.
miền tĩnh lặng chênh chao đường anh đi không lối.
Một mình anh...một ngày anh bối rối
góc phố xôn xao...phai tím cánh bằng lăng
chấp chới thinh không có một cánh chim bằng
lướt bão tố để ngày bình yên rũ cánh.
Rồi nắng Hạ sẽ chỉ là ảo ảnh
tan biến vô hình trong sa mạc cằn khô
ta trở lại là ta như vẫn tự bao giờ
thân tùng bách giữa gió mưa trăm lối.
một chút bâng khuâng trong nắng hè vời vợi
gửi về đâu.. chút ấm áp sông Hồng.
Hồ Tây nắng nên phượng hồng thêm thắm
Hạ ngập trời nên nhớ quá ngày đông.
QTĐA
Hạ nắng đấy ư...có gì vui quá thế
để khách thơ mải miết trải tơ lòng
đêm vẫn về trong miền nhớ bão giông
bên góc phố oi nồng đầy bụi bặm.
tỉnh giấc sớm mai... thấy lòng mình sâu lắng
kỷ niệm xa xưa len lỏi chực tràn về
nắng hanh vàng...nắng trải cháy bến mê
là khi hạ không mời mà chợt đến.
chợt chạnh lòng...trào dâng niềm lưu luyến
về một hạ qua mau không có sắc cầu vồng
tiễn người về...nỗi nhớ mênh mông.
miền tĩnh lặng chênh chao đường anh đi không lối.
Một mình anh...một ngày anh bối rối
góc phố xôn xao...phai tím cánh bằng lăng
chấp chới thinh không có một cánh chim bằng
lướt bão tố để ngày bình yên rũ cánh.
Rồi nắng Hạ sẽ chỉ là ảo ảnh
tan biến vô hình trong sa mạc cằn khô
ta trở lại là ta như vẫn tự bao giờ
thân tùng bách giữa gió mưa trăm lối.
một chút bâng khuâng trong nắng hè vời vợi
gửi về đâu.. chút ấm áp sông Hồng.
Hồ Tây nắng nên phượng hồng thêm thắm
Hạ ngập trời nên nhớ quá ngày đông.
QTĐA
DỐC PHƯỢNG.
*
Có một lần
ghé về thăm phố núi
ngỡ ngàng...gặp phượng tím ngây thơ...
Dốc phượng
ngan ngát tím dại khờ
cánh nhỏ xinh xinh rụng đầy hè phố vắng.
Dốc mù sương...phố vương vạt nắng
chút gió ngang qua
rì rào
thầm lặng
như khúc hát lả lơi bên nhành phượng ru êm
Anh đi tìm mùa dã quỳ vàng rực cao nguyên
gặp mùa em tím mờ dốc phố
có tiếng nấc nghẹn ngào từ hồ Than thở
nhẹ thôi
mà tiếng lòng lữ khách nôn nao....
QTĐA
Có một lần
ghé về thăm phố núi
ngỡ ngàng...gặp phượng tím ngây thơ...
Dốc phượng
ngan ngát tím dại khờ
cánh nhỏ xinh xinh rụng đầy hè phố vắng.
Dốc mù sương...phố vương vạt nắng
chút gió ngang qua
rì rào
thầm lặng
như khúc hát lả lơi bên nhành phượng ru êm
Anh đi tìm mùa dã quỳ vàng rực cao nguyên
gặp mùa em tím mờ dốc phố
có tiếng nấc nghẹn ngào từ hồ Than thở
nhẹ thôi
mà tiếng lòng lữ khách nôn nao....
QTĐA
ĐÊM QUA CÓ MƯA
*
Ngàn sợi nắng dệt thành ngày hạ nóng
phố oi nồng chờ đợi những cơn mưa.
Ta chợt nghe ...tiếng đồng vọng giao mùa
Chát chúa những âm ba sấm rền cuối hạ
Đêm mong mưa có gì lạ quá
như tiếng thở than..hổn hển ...phập phồng
của đêm trường giấc ngủ chênh chông.
Thoảng gió về từ phía dòng sông
đang hấp hối lờ đờ mùa nước cạn
cây cầu dài mờ phai..lãng đãng
cơn mưa dại khờ rót mật ngọt về đâu.
Sáng nay sớm..còn giọt mưa ngang đầu
tí tách mãi đắm sâu hồn lãng tử
Ngoài kia nắng dát vàng bông hồng nhỏ.
và bình an trở về trong ánh mắt ta thương.
QTĐA
Ngàn sợi nắng dệt thành ngày hạ nóng
phố oi nồng chờ đợi những cơn mưa.
Ta chợt nghe ...tiếng đồng vọng giao mùa
Chát chúa những âm ba sấm rền cuối hạ
Đêm mong mưa có gì lạ quá
như tiếng thở than..hổn hển ...phập phồng
của đêm trường giấc ngủ chênh chông.
Thoảng gió về từ phía dòng sông
đang hấp hối lờ đờ mùa nước cạn
cây cầu dài mờ phai..lãng đãng
cơn mưa dại khờ rót mật ngọt về đâu.
Sáng nay sớm..còn giọt mưa ngang đầu
tí tách mãi đắm sâu hồn lãng tử
Ngoài kia nắng dát vàng bông hồng nhỏ.
và bình an trở về trong ánh mắt ta thương.
QTĐA
ĐỖ QUYÊN
Gần nhà có một vườn Đỗ quyên trắng, thường bước chân qua mà lòng vẫn tĩnh lặng, bất chợt chiều nay đổi gió...gặp hoa run run trong sắc trắng nao lòng, thật đẹp và dịu dàng...cho một ý thơ.
ĐỖ QUYÊN
*
Dừng bước lại...ngắm Đỗ quyên trắng nở
trinh nguyên một mầu
như nỗi nhớ vẹn nguyên.
Ôi màu hoa thanh bạch...dáng mơ huyền.
Chạm thật nhẹ...để thấy em là hiện hữu.
QTĐA
Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019
MÂY TRẮNG
*
Mây vần vũ như những ngày mưa bão
thời gian ngưng trong lãng bãng mây trời
chợt gặp mình trong trống rỗng... chơi vơi
lặng lẽ trông theo áng mây trời bay về phương lạ.
Có những vần thơ...đọc lên nghe buồn quá.
người yêu thơ...thơ đợi những vần yêu.
hồn thơ rung...run rẩy với những chiều
hoàng hôn tím gọi tình người trở lại.
Còn gì đâu...một trái tim bải hoải
đập già nua trong lồng ngực bồi hồi
Con tim ảo rung lên trong mộng ảo
mơ gì đây những nhịp đập đơn côi!
Sao người không một lần...chỉ một lần thôi
làm mây trắng trên bầu trời hiện thực
sương gió ảo mờ tan trong tiềm thức
để nhớ thương đứng lặng giữa tim người.
QTĐA
Mây vần vũ như những ngày mưa bão
thời gian ngưng trong lãng bãng mây trời
chợt gặp mình trong trống rỗng... chơi vơi
lặng lẽ trông theo áng mây trời bay về phương lạ.
Có những vần thơ...đọc lên nghe buồn quá.
người yêu thơ...thơ đợi những vần yêu.
hồn thơ rung...run rẩy với những chiều
hoàng hôn tím gọi tình người trở lại.
Còn gì đâu...một trái tim bải hoải
đập già nua trong lồng ngực bồi hồi
Con tim ảo rung lên trong mộng ảo
mơ gì đây những nhịp đập đơn côi!
Sao người không một lần...chỉ một lần thôi
làm mây trắng trên bầu trời hiện thực
sương gió ảo mờ tan trong tiềm thức
để nhớ thương đứng lặng giữa tim người.
QTĐA
Thứ Ba, 2 tháng 7, 2019
THIỀN
*
Tâm tĩnh lặng... chìm vào thiền định
ta tự ru mình bay vào hư không
Nhắm mắt...bồng bềnh trôi cùng mây trắng
xung quanh mình
không gian mênh mông
Loãng tan hết....những nỗi buồn vô cớ
tâm bình an và dịu ngọt tâm hồn
ta...là sóng mơn man bờ cát trắng
như dịu dàng trao tặng nụ hôn
buồn vui thì thôi...yêu thương như giấc mộng
tình như gió...bay qua cánh đồng
một giấc thiền là qua bão giông
phía thiên hà ánh hào quang lóe sáng.
QTĐA
NHỮNG Ô CỬA BÌNH YÊN.
" Cao cao...trên cửa sổ, có hai người yêu nhau..."
*
Đêm đã khuya từ lâu
anh vẫn thấy những ô cửa sáng mầu
chắc vẫn còn những người chưa ngủ.
họ yêu nhau...hay làm gì không biết nữa
chỉ những cơn mưa mùa hè
lặng lẽ
thả ngọc châu.
Anh đã thấy những hạt mưa rơi mau
tí tách nghiêng nghiêng qua những ô cửa nhỏ
như những nụ hôn...nhẹ như hơi gió
nồng nàn chạm vào bông nguyệt quế dưới hoa viên.
Êm đềm quá...ô cửa nhỏ sáng đèn
hạnh phúc nhỏ nhoi từ những điều nhỏ bé
Ở trong đó...có cặp đôi có thể già..hoặc trẻ
Một đêm hè trôi qua lặng lẽ...yên bình.
QTĐA
BỐN MƯƠI ĐỘ TRONG BÓNG RÂM
*
Nắng thật nhiều
...như chưa bao giờ nắng thế.
mặt trời cao như đổ lửa xuống trần gian.
bình minh đỏ buông ngàn tia tử giác
thương hoa viên hoa lá héo tàn.
Nghe thật nhẹ...như có tiếng thở than
người qua phố mong cơn mưa ướt lối
từ thật xa..kìa có ai bước vội
về phía những cơn mê nhục cảm cuối mùa.
Bên cuộc đời, thường lắm, những nắng mưa
che mắt lại để bầu trời thiên thanh mãi.
QTĐA
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)