Góc phố! dường như nghiêng xuống phía Trăng mơ |
Em có nghe!
góc vườn thu xao xác
nắng tắt rồi, đường phố bỗng lung linh
gió lả lướt, thì thầm qua cửa sổ
rằng có ai, phía cuối phố đợi mình?
Heo may về, vòm sấu lá rung rinh
Hạt mưa nhỏ ngang bờ mi thấm lạnh
Đợi chờ! đợi chờ! sao mãi em không đến?
góc phố dường như
nghiêng xuống phía trăng mơ!
Anh một mình trở lại với vườn xưa
bàn chân nặng, lao xao chùm lá rụng
ghế đá phong rêu, nhành Mẫu đơn lúng túng
rủ lá buồn, thương người cũ cô đơn
Không có em, lối cỏ cũng buồn hơn
không còn nữa, giai điệu xưa em thầm thì câu hát
mắt không còn xanh mầu trời
bờ môi em lạnh ngắt
cuống quít, ngày xưa, tìm hơi ấm môi anh
có giọt sương
rụng xuống trên cành
lạnh
hết một đêm trở gió.
Thương quá em tôi
lẻ loi căn phòng nhỏ
chiếc giường đôi
phủ sắc đỏ buổi hợp hôn
biển không tình nên em mãi cô đơn
ngày xa xứ anh mùa đông ớn lạnh
ngày trở về
trăng hết còn sóng sánh, vị mật ong ngày ánh mắt trao nhau.
Khung cửa sổ nhà em
thỉnh thoảng đổi màu
và anh biết em vẫn thẫn thờ dõi về cuối phố
nơi có ngày anh bỗng thành nhà thơ
câu nhớ
câu thương, chuếnh choáng, mơ hồ
trong tĩnh lặng hoàng hôn
đi tìm mùa lá đổ
Chiều nay Hạ, liêu phiêu nỗi nhớ
phổ cổ
thì thầm
giọt đắng
bóng trăng loang.
Chiều nay Hạ, liêu phiêu nỗi nhớ
phổ cổ
thì thầm
giọt đắng
bóng trăng loang.
"...Ghế đá phong rêu, nhành mẫu đơn lúng túng
Trả lờiXóaRủ lá buồn , thương người củ cô đơn
Hai câu này mình thích nhất, bài thơ hay..."
“Đợi chờ, đợi chờ, sao mãi em chẳng tới
Trả lờiXóagóc phố dường như nghiêng xuống phía trăng mơ”
Em vẫn nhớ về những kỷ niệm ấu thơ
thân thiết quá những phố phường Hà nội
em nhớ hoài con đường xưa
có lá rơi ngập lối
góc phố tuổi thơ
lấp lánh những mộng mơ
Em đã đến,
khi bước chân anh xa dần nơi hẹn cũ
em lặng nghe trong không gian than thở
phảng phất một vài câu thơ
se sắt…
một nỗi buồn thương vô cớ
cành sấu lặng im tiếng thì thào muôn thuở
anh đi rồi…
chỉ còn hàng cây rủ bóng dài lặng lẽ
trăng nhạt nhòa bên góc phố chơ vơ
Vẫn mãi trong em một góc phố ngày xưa
nơi ấp ủ biết bao nhiêu niềm hy vọng
nơi đã cùng bạn bè đổ ve, nhặt sấu
và bây giờ em mơ
cùng anh thêu dệt...
nên cuộc sống muôn màu
với những bức tranh thơ
Qua rồi em! ngày thơ trẻ mộng mơ
Trả lờiXóaCon thuyền em đã neo nơi bến đậu
Anh trở về nơi phố xưa yêu dấu
và cũng có một mái nhà để dừng lại bước phiêu du.
Năm tháng trôi và góc phố ngày xưa
chỉ còn lại trong thẳm sâu nơi tận cùng nỗi nhớ
có lúc nào, tình yêu xưa trăn trở
hãy nhớ về nhau những kỷ niệm êm đềm
Thương em bây giờ, hoàng hôn gọi màn đêm
em lại cô đơn trong căn nhà lạnh vắng
một mình em, bát cơm dường trĩu nặng
em phải dấu mình trong kinh kệ, với hoang vu.
Em quên mình trong từng phím Piano
từng nốt nhạc thay lòng em - khắc khoải
ngàn dặm xa, anh nghe lòng mê mải
bởi tiếng đàn em mải miết trải yêu thương.
Tiếng tơ lòng, không thể mãi vấn vương
thì em hỡi! mỗi khi lòng cô quạnh
em hãy nhớ về góc phố xưa, chiều mưa lạnh
Có câu thơ anh đọng lại, để chờ em.
Và đẹp làm sao góc phố - trong đêm
Trả lờiXóaKhi mưa tạnh trăng mờ le lói…
Em vẫn lắng nghe thoảng trong câu nói…
Đừng quên nhé em – tha thiết kỷ niệm xưa
Vâng, quên làm sao những bình minh mưa
Anh lặng lẽ nhìn em vô tư đến lớp
Cười toe toét và chẳng biết ai thương thầm nhớ trộm
Để bây giờ …hai ngả, tách đôi nơi.
Thêm một câu kết cho Nguyentrinh :
XóaMối tình câm ắt tan
Lắng dư âm gì cho cuộc tình đời ! ?
Trả lờiXóaThật diệu kỳ , bài thơ này của QT đẹp quá ! Tôi mải mơ nhấn nhá mà chưa đi hết tình thơ . Như thực như mơ , lộng lẫy đến không ngờ !
HG@ Thật không có gì quý hơn lời động viên của bạn bè, nó sẽ là động lực để tôi có thể viết tiếp và có thể trải lòng mình với các bạn, nói cám ơn hơi khách sáo, nhưng dù sao vẫn phải nói, xin cám ơn mọi người đã đọc thơ của mình.
XóaThơ anh mềm mại quá ...HN xin được cùng thưởng thức và chúc anh ngày cuối tuần an bình .
Trả lờiXóaÔi NH! lời động viên của em thật đáng quý, xin hãy nhận lời cám ơn của anh, chúc em cuối tuần vui vẻ, sáng tác thật nhiều những bài thơ hay nhé em.
XóaHoang giang:
Trả lờiXóa“Mối tình câm ắt tan
Lắng dư âm gì cho cuộc tình đời ! ?”
Bác chưa hiểu Nguyentrinh rồi
Thơ là tưởng tương …tình là giấc mơ
Nỗi niềm trong một bài thơ
Nhiều khi cũng chỉ là…mơ thôi bác à…