Trang

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Nỗi nhớ mùa Đông

*
Có những ngày mùa Đông
Anh lại thấy
cõi lòng mình se lạnh
quán vắng
lá bay
mưa đổ cuối đường chiều
đèn hắt bóng
vời vợi câu hát cũ
Rằng Thu xưa! sao mãi lá vàng rơi!

Bước chân nào,
ngày ấy xa xôi
Phố vắng, dìu nhau ta về đêm sương lạnh
bờ vai em gầy

khăn thu mỏng mảnh
phất phơ bay, 
phơ phất cả hồn anh

Nỗi nhớ về
nỗi nhớ mong manh
cứ chực tắt trong đêm mờ sương lạnh
bao hoài vọng
vào một đêm lóng lánh
ánh trăng khuya
níu giữ 
bóng đôi mình
để thu vàng, trôi hết bóng phiêu linh
ta yêu mãi
mùa thu vàng
xưa cũ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment