"...Có những lúc anh ngồi một mình"
Buồn vương trên khóe mắt
anh thấy đời mình
đời người
buồn tênh....
Nếu biết rằng thơ không ai xem
sao không thả câu thơ ấy vào đêm đen bất tận
sao không biết mỗi khi lòng trống vắng
tự dặn lòng càng phải viết nhiều hơn
viết cho ta, và viết cho những tâm hồn
biết đồng điệu, chân thành, không hoa lá.
viết cho người gần, và cả người xa lạ
viết cho yêu thương
cứ mãi ngập tràn
cho tình yêu bao phủ cả không gian
và tình người
mênh mang
tươi sắc thắm, đẹp như màu hoa kia, thầm lặng
dâng cho đời vẻ đẹp của nhân gian.
Viết tiếp đi anh
Trả lờiXóaVề những khát vọng
tình yêu cuộc sống
Về nụ cười tươi, dịu ngọt
sảng khoái, vô tư
về những tiếng khóc vỡ òa trong niềm vui bất tận
Hãy viết đi anh
Những vần thơ sẽ là những ngọn lửa
Sưởi ấm trời đông giá lạnh...