dệt thành lụa,
thành mây trải khắp những cánh đồng cô quạnh
dệt nắng mùa Đông,
dịu dàng, óng ánh
thành gấm vóc lụa là
nhẹ nhàng vương vào mỗi bước em qua.
Có những ngày
xa thật là xa
Mây trắng bay bay tràn qua nỗi nhớ
đã dặn lòng thôi không làm thơ
vì càng viết càng đau cách trở.
vì càng viết càng buồn vô cớ
Sao lòng mình không nỡ làm ngơ
từng lời thơ dù biết vu vơ,
cứ đều đặn tràn vào bàn phím.
Sớm mai này dường như lặng im
khúc tình ca đắm say ngày nào anh vẫn hát
"Trái tim mùa Đông"
chìm trong nắng nhạt
thổn thức
một tiếng lòng
trong xao xác gió đông.
Thơ vần càng viết càng hay
Trả lờiXóaThơ lòng tràn nỗi đắng cay tơ tình
Giọt nào đọng lại lung linh
Hồn nào lan tỏa bình minh sương mờ
Chúc bạn mình mãi mãi thơ ...
Thơ lòng nào nỗi đắng cay?
Trả lờiXóaHoàng Giang nhầm lẫn- hay say mất rồi
Thơ ta viết để cho đời
tiếng lòng muôn thuở chơi vơi với tình
Yêu thương trong cõi tử sinh
Viết cho nhân thế tôn vinh NHÂN TÌNH
Riêng QT, nói thật (công) minh
yêu người, người cũng yêu mình chứa chan
suốt đời dâng một cung đàn
Cho em yêu dấu. chẳng màng thị phi.