Tất cả
như ngừng lại
và hồn thơ anh dường như cũng lặng im.
anh nghe trong thẳm sâu, tiếng đập con tim,
như ngừng lại,
rồi nhịp tăng lên mãi
nỗi lo âu
đè chặt cõi lòng mình.
Ngoài phố lặng im,
ngõ nhỏ vắng tiếng chim về chíu chít.
Bầu trời mùa đông, ngả nghiêng, xám xịt, những áng mây
Bầu trời mùa đông, ngả nghiêng, xám xịt, những áng mây
lặng lẽ bay qua khung cửa vắng tiếng thơ.
Mình anh
anh một mình,
Mình anh
anh một mình,
cây đàn nhỏ bơ vơ,
nằm yên ắng trên bờ tường phủ bụi.
Những giai điệu nồng nàn, đắm đuối, ngày nào vẫn vang lên để ca ngợi tình yêu.
Mà giờ đây liêu xiêu
liêu xiêu mãi câu ca không lời đổ nghiêng đáy mắt.
Bản tình ca anh viết cho em, lặng yên cung dìu dặt,
Bản tình ca anh viết cho em, lặng yên cung dìu dặt,
cây Guitar buồn, ngân mãi tiếng trầm buông.
Đường phố mùa đông
Gánh hàng hoa, tiếng rao lòng vòng
Hoa Lys nở thơm nồng góc phố
Cúc daisy em đang trăn trở, vẫn nồng nàn trong giông tố, mưa xa
Anh lặng nhìn
từng gánh hàng hoa mà thương thế
đời cúc em cô quạnh
sóng sánh
đậm đặc
những yêu thương gửi đến cuối chân trời.
Đường phố mùa đông
Gánh hàng hoa, tiếng rao lòng vòng
Hoa Lys nở thơm nồng góc phố
Cúc daisy em đang trăn trở, vẫn nồng nàn trong giông tố, mưa xa
Anh lặng nhìn
từng gánh hàng hoa mà thương thế
đời cúc em cô quạnh
sóng sánh
đậm đặc
những yêu thương gửi đến cuối chân trời.
Bài thơ buồn nhưng thật hay và sâu lắng bạn à....
Trả lờiXóaHL xin góp đôi vần
Cung trầm của cuộc đời cớ sao ngằn ngặt.
Lạnh ngắt đêm đông giông bão đến từ xa.
Ai đã trải qua những nỗi niềm dâu bể.
Để cuộc đời không toàn vẹn thế dương gian.
Cây đàn như người bạn tri âm.
Em hiểu tình anh qua những nốt trầm , nốt bổng.
Không một ngôn từ mà như thấu hiểu.
Những điều thắm nồng anh đã trao em.
Mỗi đêm về con phố nhỏ thân quen.
Những bước chân, dáng hình anh men theo ven lối cỏ.
Trăng mờ tỏ đôi lúc chập chờn câu thơ bở ngỏ.
Như nốt lặng cung đàn chơi vơi có xuyến xao.
Đường phố mùa đông
Những gánh hoa chan hòa trong nỗi nhớ.
Cứ thăm thẳm đắm chìm vào ký ức ngày xưa.
Lại có cúc Họa Mi chưa từng bao giờ đẹp thế.
Trong cuộc đời muôn ngàn dâu bể.
Trên thế gian này như còn lại để nhớ thương.
Những tơ vương trong lòng em mãi mãi.
Chỉ để gom vào rồi gửi vào cõi hư vô.........!!!
Đường phố mùa đông tiếng Guitar trầm lắng
Trả lờiXóaBước chân ai thầm lặng
Nghe bản tình ca nồng ấm
Bước chân chầm chậm phố buồn
Tiếng đàn buông... níu bước chân về kỷ niệm xa xưa.
Nối TY:
Trả lờiXóaMái tóc trần, buông xõa trong mưa
Em bối rối
lắng nghe lời của gió
thì thầm, thì thầm
một cung đàn bỏ ngỏ, tiếng tơ buồn vương vấn mãi người đi.
Chiều Trường sơn, ngày ấy, có điều chi
mà để nhớ, để thương với phố phường ở lại
võng mắc hai đầu, đung đưa
êm ái
Một cung trầm, khờ dại ,giữa ngút ngàn mây núi rừng xa
em để lòng mình
vương vấn với khúc ca, người lính chiến ru mình trong nỗi đau giằng xé.
Một cung trầm
lặng lẽ
người trở về hát giữa nhân gian
Cho yêu thương lên ngôi
và thế giới ngập tràn, những nhân tính thôi không còn binh lửa
Và chiều nay
Ta vẫn còn hát nữa
những cung trầm
ngân mãi
khúc ca yêu.