những tia nắng mới trở về sau những ngày lạnh giá.
Trời Hà nội hanh hao
phố phường thêm xa lạ
dường như thu đã trốn đi xa
Trời Hà nội hanh hao
phố phường thêm xa lạ
dường như thu đã trốn đi xa
ngùng ngại, chẳng muốn về.
Anh một mình, lặng lẽ tách cà phê
nghe dòng đời chảy quanh mình
những bước chân hối hả
những ánh mắt dại ngây,
nghe dòng đời chảy quanh mình
những bước chân hối hả
những ánh mắt dại ngây,
vô hồn,
như đá
những nô lệ đồng tiền quên hết đất ông cha.
Chỉ còn trong anh,
những nô lệ đồng tiền quên hết đất ông cha.
Chỉ còn trong anh,
tha thiết đến vỡ òa
những giai điệu ấm nồng về tình người muôn thuở
anh nghe trong không gian tiếng đàn em than thở
khúc nhặt khoan vấn vít những yêu thương.
những giai điệu ấm nồng về tình người muôn thuở
anh nghe trong không gian tiếng đàn em than thở
khúc nhặt khoan vấn vít những yêu thương.
mong manh quá
những vần thơ chấp chới nắng chiều vương
những vần thơ chấp chới nắng chiều vương
bên thềm vắng, những con đường
Hà nội.
Cuộc sống đời thường ...
Trả lờiXóaÔi mong manh quá những tâm hồn sâu lắng
Bởi trong đời thường phải vội vã bước chân
Như tia nắng mong manh mùa đông lạnh
Những dòng đời còn chưa ấm và mong manh ....
Xung quanh chúng ta, em cảm nhận tất cả sao mong manh như tia nắng ấy anh .
Có những lúc ta thấy đời đen bạc
Trả lờiXóathấy đắng cay chen chúc giữa ngọt lành
là cát bụi sống giữa đời cát bụi
sao thấy mình là cây lá tươi xanh?
Có những lúc là tia nắng mong manh
cũng là để có ngày hè nắng ấm
đó là lúc những ân tình sâu đậm
của tình người bền vững mãi đó em.