Đưa em về ngõ nhỏ
biết rồi lại xa nhau.
Mây vừa bay ngang đầu
làm mắt anh nhòa nhạt
bóng em - như câu hát
nhỏ dần vào hoàng hôn.
Nhìn dáng em thân quen
như đã từ muôn thuở
như từ trong giấc mơ
như từ trong nỗi nhớ
như từng niềm trăn trở
khi lòng anh bơ vơ
Không đành lòng quay xe
biết sẽ đau đường về
thương em lòng se thắt
thương mình, hồn tái tê
muốn vòng tay thật chặt
sao đành vượt bến mê!
Về đi em, hãy về
phương trời em có nắng
nơi em đã thành quê
đã một thời xa vắng
Phương trời anh thầm lặng
một mùa đông lê thê
chìm sâu vào nỗi nhớ
chìm sâu vào nỗi đau
như mỗi giọt đàn bầu
rót vào chiều hanh nắng.
Ngõ nhỏ và ai nhỏ
Trả lờiXóaSao trời lồng lộng gió
Để cuốn hút người đi
Tim âm thầm ngăn đó
Anh ôm đóng tàn tro
Chợt thấy lòng hoang phế
Mà em thì say mê
Quên cả lối đi về
Ôi ...cái ngõ ngày xưa
Nhớ biết mấy cho vừa
...............
Bài thơ dạt dào quá ! Em sang thăm và xin họa anh nhé .
Đường về bước dưới mưa
XóaGót hồng em thầm lặng
ngõ nhỏ còn nhớ nắng
vờn tóc em ngày đi.
Gió đang hát câu gì
về ngày xưa thân ái
cho em thêm nhớ mãi
ngõ nhỏ thật thân thương.
Ai cũng có những kỉ niệm với nơi mình từng sống, mỗi khi nhớ lại thấy thật bồi hồi em nhỉ, thơ của anh cũng vậy, để nhớ lại những kỉ niệm với người thân và để không bao giờ quên.
Tối an lành nhé em.
Bài thơ hay quá anh ạ! Anh viết cho vợ anh phải không ạ? Chị thật hạnh phúc khi luôn được chồng tặng thơ như vậy!
Trả lờiXóaThủy @ anh vào trang của em thấy bị chặn, tưởng là bị làm sao, thấy lo cho em đấy, bây giờ thấy em comment chắc bình thường rồi hả em.
XóaBài thơ anh viết theo tưởng tượng ý mà :) vợ anh không biết thơ là cái gì đâu.
Bình yên và vui vẻ nhé em.