Một bó hồng cho mẹ |
"...Truân chuyên trọn cả cuộc đời
Chín mươi năm, sắp hết thời long đong
Mẹ ơi! lá thắm chỉ hồng
Định mệnh dân tộc đẫm trong kiếp người...
Con không khóc được thành lời
Nhớ cha chín suối mẹ ngồi lặng đi
Con không khóc được thành lời
Nhớ cha chín suối mẹ ngồi lặng đi
Sắt son đâu phải bất nghì
Mà sao đứt gánh chia ly giữa đường
....Mẹ ơi! ngày ấy đau thương
....Mẹ ơi! ngày ấy đau thương
Đã xa, xa lắc Vô thường cuốn đi
Mẹ giờ ngồi đợi ngày đi
Xót lòng con lắm những khi trở trời...
Xót lòng con lắm những khi trở trời...
Mẹ ơi chua chát hết rồi
Lời cay tiếng độc nhạt rồi thế gian
Đi qua trần thế nhẹ nhàng
Giẫm lên đen bạc phũ phàng
mẹ đi"
gửi ta tặng mẹ. Khắc ghi lòng thành!
Em dặn ta những ân tình
công ơn sinh dưỡng đinh ninh trong lòng.
Một ngày kia lúc hừng đông
ta về bên mẹ, ước mong thật nhiều
Mẹ già, tóc trắng liêu phiêu
hồn mơ về chốnTương Tiêu mơ hồ.
Lắng nghe ta đọc lời thơ
Mẹ như lạc giữa cõi mơ Niết bàn
Có gì như chút hoang mang
Mẹ nhìn như thể con đang...lạc đường!
Nói gì? giữa buổi nhiễu nhương!
trắng, đen lẫn lộn yêu thương vô tình
Em là ai? giữa trường đình
nghỉ chân ta tưởng là mình trong em.
Đường xa mới biết trắng đen.
Sống lâu mới biết hương men
tình người!
Sống lâu mới quí tiếng cười
Trả lờiXóaSống lâu mới hiểu những người có Tâm
Mẹ già đã tuổi chin lăm
Bao nhiêu oan trái, tiếng tăm đau lòng
Đời mẹ một chuỗi hư không
Vai gầy trĩu nặng nỗi lòng tha hương
Mẹ ơi Trời rủ lòng thương
Cháu con hiếu thảo
tấm gương cho đời
Tự hào lắm nhé mẹ ơi
Cầu mong mẹ khỏe xum vầy cháu con.
Trả lờiXóaTheo tôi , bạn không nên dùng câu : Mẹ ơi , lá thắm chỉ hồng - trong tứ thơ ấy .
Ở bài thơ sau ( màu mực tím ) câu : Trắng đen lẫn lộn , yêu thương vô tình - theo tôi bạn nên thay chữ " tình " bằng chữ " hình " thì sắc hơn !
Vài nét tình thơ , bạn đừng phiền lòng !
Chào HG, rất cám ơn vì những góp ý chân thành.
Trả lờiXóaHG ạ, mỗi bài thơ, hay một tác phẩm nghệ thuật, khi tác giả viết hay sáng tạo ra đều gói gém vào trong đó những tâm tư, hay ý tứ dấu kín,chỉ họ hoặc những tri âm, tri kỷ của người viết mới hiểu, ta tạm coi là "cái tôi" bất di bất dịch của họ đi:))
Bài thơ trên là của một người bạn gửi tặng, có thể HG cũng biết người đó đấy, nên không tiện sửa.
Dưới là thơ tôi, nhưng chữ 'tình'lại là chữ hay nhất của tôi đấy. Hehe!