Thứ Ba, 8 tháng 10, 2019
ƯỚC VỌNG
*
Đôi khi muốn như lũ trẻ
vô tư...vui vẻ nhìn đời
đôi khi...muốn như nắng mới
dát vàng ...vào chiều chơi vơi.
Đôi khi muốn quên hết cả
trả mình về với thảnh thơi
không vui..không buồn, không giận
ta như bản sonate không lời
êm đềm buông từng nốt nhạc
dịu dàng như sóng biển khơi
mãi hôn vào bờ cát trắng
thành bản tình ca cho đời.
Sao không là áng mây trôi
tự do bay trên bầu trời
đem từng giọt mưa mát lạnh
tưới cho cây lá tươi xanh.
đôi khi ước vọng mong manh
cho yêu thương lại nhiệt thành
cho người...bao nhiêu đằm thắm.
mắt xưa trở lại long lanh.
Chiều nay...nắng buông xuống phố
vui trông lũ trẻ vui đùa
bỗng như thấy mình trẻ lại
Đôi khi mình lại ngây thơ.
QTĐA
Thứ Ba, 3 tháng 9, 2019
MÙA CÚC TRẮNG CHƯA VỀ
*
Khe khẽ thôivà bước chân thật nhẹ
đừng làm giọt sương giật mình...rụng xuống nhé....người qua.
Nhẹ nhàng thôi..khi nâng một cánh hoa
chạm một chút
đủ hương thầm vương vấn
Khe khẽ thôi
đừng để Thu hờn giận
Mùa cúc trắng chưa về mà nhiều lắm mưa Ngâu.
Khe khẽ....ai chạm vào nỗi đau
buốt giá
dẫu mùa đông chưa đến.
QTĐA
CÒN TA VỚI MÙA HOA THU
*
Sớm nay cà phê phố mình
Lộc vừng rơi rơi đầy phố
trên cao từng chùm hoa nở
Ngỡ như mùa mới đang về.
Nắng ơi...sao mà nắng thế
héo tàn một thời đam mê
héo rũ nụ cười ...ánh mắt
Để còn...một chút tái tê.
Ngoái nhìn một thời hồn mộng
trải đầy trang ảo mê say
Trách đường xa nên ảo vọng
theo cánh hoa tàn...bay bay.
Sớm nay...chỉ còn sớm nay
còn ta với nồng nàn cũ
còn ta với mùa hoa thu
nở kín một miền hoài niệm
Còn cả một trời lưu luyến
đọng trong kí ức người về.
QTĐA
Sớm nay cà phê phố mình
Lộc vừng rơi rơi đầy phố
trên cao từng chùm hoa nở
Ngỡ như mùa mới đang về.
Nắng ơi...sao mà nắng thế
héo tàn một thời đam mê
héo rũ nụ cười ...ánh mắt
Để còn...một chút tái tê.
Ngoái nhìn một thời hồn mộng
trải đầy trang ảo mê say
Trách đường xa nên ảo vọng
theo cánh hoa tàn...bay bay.
Sớm nay...chỉ còn sớm nay
còn ta với nồng nàn cũ
còn ta với mùa hoa thu
nở kín một miền hoài niệm
Còn cả một trời lưu luyến
đọng trong kí ức người về.
QTĐA
Thứ Tư, 21 tháng 8, 2019
.. ướt mưa ...thu về.
*
Tay anh nâng chén rượu nồng
men cay...vị đắng sao lòng cũng say
nồng nàn...từ thuở nào đây
chút duyên kỳ ngộ ngất ngây men tình
Sóng ba đào vẫn lung linh
ngỡ như vừa mới bên mình hôm nao.
Một lời... chúc giữa lao xao
chén quỳnh cạn nhé ...lời nào có quên
người vui ...với nụ cười duyên
lời thơ...cứ mãi êm đềm người ơi
dẫu ai nghiêng ngả chơi vơi
xin là cây...đứng giữa trời mà reo.
Kìa trông chiếc lá bay vèo
ân tình còn đọng. ..hương theo bốn mùa
Chén tình...người đã cạn chưa
mà nghe ra đã... ướt mưa ...thu về.
QTĐA
Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2019
Ốm
*
Ốm ...nằm đấy...dõi trời xanh mây trắng.
Nắng mới về ấm áp những tầng cao.
Khoảng không ngoài kia như ồn ã mời chào
Hoa xuân nở lao xao chiều hoang vắng.
Ta nằm đây...với an nhiên khoảng lặng
Để nghe lòng thấm nỗi nhớ biệt ly
Để nghe hồn thơ khắc khoải diệu kỳ
miền đồng cảm lắng sâu năm tháng.
Vẫn nghe thương yêu nương mây hồng lãng bãng
bay về đây dệt màu lụa vân khôi
đường vào tim em còn xao xuyến bồi hồi
bỗng ước muốn tuổi thanh xuân về lại.
QTĐA
NẮNG XẾ
*
Quán cũ...cà phê vị đắng
Mới gần tám giờ... đã nắng
Ngoại ô phố phường vắng lặng
Kìa...chiếc lá vàng bay ngang.
Chưa thu..mà cây đã vàng
Bên mình lộc vừng nở muộn
Vỉa hè chênh chênh gió cuốn
Tà áo ai xinh ...nhẹ... bay
Hóa ra mình chưa già mấy
Thấy...thì cũng muốn rung rinh
Chỉ e cuối hè nắng xế
Cười buồn vào cái...tỉnh ..tinh
Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019
GIỌT NẮNG
Một ngày như mọi ngày
trời vẫn trong xanh... và mây trắng vẫn bay
hoa vẫn nở...
ngất ngây mùa xuân mới
chỉ có ta dường như vẫn đợi
để thấy mình dung dị giữa nhân sinh
để thấy mình là cát bụi vô hình
một ngày nọ... chuyển sinh thành giọt nắng
đậu trên vai em...vô tư và thầm lặng
chút ấm áp hữu hình
trong cõi lạnh...lòng em.
QTĐA
trời vẫn trong xanh... và mây trắng vẫn bay
hoa vẫn nở...
ngất ngây mùa xuân mới
chỉ có ta dường như vẫn đợi
để thấy mình dung dị giữa nhân sinh
để thấy mình là cát bụi vô hình
một ngày nọ... chuyển sinh thành giọt nắng
đậu trên vai em...vô tư và thầm lặng
chút ấm áp hữu hình
trong cõi lạnh...lòng em.
QTĐA
HƯƠNG XOAN
"...Bữa ấy, mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy.
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ,
Mẹ bảo: “Thôn Đoài hát tối nay”
Cứ mỗi độ Xuân về, lời thơ của Thi sỹ Nguyễn Bính lại âm vang trong tâm tưởng, làm tôi cứ nhớ mãi về những ngày đã qua, kí ức vụn như những làn mưa xuân lất phất bay qua hoài niệm. Và mùa hoa xoan năm xưa ấy cũng trở về trong kí ức để biến thành những dòng thơ này, với hy vọng gửi gắm tình yêu quê hương, tình yêu đồng loại vào những tứ thơ mà mình định viết.
Đăng lại bài thơ này, như một kỉ niệm với một người bạn, như một lời cám ơn chân thành đến em, người đã biết trân trọng bài thơ, dù gì thì trong tôi, em vẫn là một người bạn đáng quý, dù em có đọc hay không thì từ đáy lòng mình, xin chúc em hạnh phúc, vui vẻ và viết được những bài thơ hay bởi chính vì thơ mà chúng ta sẽ cảm thấy cuộc đời này đáng yêu và đáng sống hơn.
HƯƠNG XOAN
Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy.
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ,
Mẹ bảo: “Thôn Đoài hát tối nay”
Cứ mỗi độ Xuân về, lời thơ của Thi sỹ Nguyễn Bính lại âm vang trong tâm tưởng, làm tôi cứ nhớ mãi về những ngày đã qua, kí ức vụn như những làn mưa xuân lất phất bay qua hoài niệm. Và mùa hoa xoan năm xưa ấy cũng trở về trong kí ức để biến thành những dòng thơ này, với hy vọng gửi gắm tình yêu quê hương, tình yêu đồng loại vào những tứ thơ mà mình định viết.
Đăng lại bài thơ này, như một kỉ niệm với một người bạn, như một lời cám ơn chân thành đến em, người đã biết trân trọng bài thơ, dù gì thì trong tôi, em vẫn là một người bạn đáng quý, dù em có đọc hay không thì từ đáy lòng mình, xin chúc em hạnh phúc, vui vẻ và viết được những bài thơ hay bởi chính vì thơ mà chúng ta sẽ cảm thấy cuộc đời này đáng yêu và đáng sống hơn.
HƯƠNG XOAN
*
Hoa xoan rụng trắng đường qua ngõ.
nhẹ gót chân hồng em đến chơi.
Thẹn thùa mắt tím sau vành nón
thương quá chiều vàng, tóc buông lơi.
Bóng Nguyệt chênh chênh phía cuối đồi
Em về...để nhớ đến chơi vơi
Hương xoan theo gió
tràn ngõ xóm
thương một mùa hoa tím tinh khôi.
Mộc mạc hoa xoan,
nặng tình tôi.
năm nay xoan lại nở trắng trời
hăng hắc hương xoan buông ngây ngất
Mà em xa quá...
gót hồng ơi....
QTĐA
nhẹ gót chân hồng em đến chơi.
Thẹn thùa mắt tím sau vành nón
thương quá chiều vàng, tóc buông lơi.
Bóng Nguyệt chênh chênh phía cuối đồi
Em về...để nhớ đến chơi vơi
Hương xoan theo gió
tràn ngõ xóm
thương một mùa hoa tím tinh khôi.
Mộc mạc hoa xoan,
nặng tình tôi.
năm nay xoan lại nở trắng trời
hăng hắc hương xoan buông ngây ngất
Mà em xa quá...
gót hồng ơi....
QTĐA
EM CÓ CÒN...
*
Anh đã thấy...rất mờ thôi, trong làn sương ẩm ướt
một chiếc xe lăn...buồn bã đứng cô đơn
bóng hàng cây gầy guộc dưới mặt đường.
in theo dáng người đàn ông lưng còng...năm tháng.
Mưa tháng ba....ngâu về lãng bãng
giọt buồn rơi ...một chút lạnh tê lòng
chợt tỉnh lại...ồ chỉ là giấc mộng.
Người ta ư ...hay anh ở tương lai.
Em còn yêu anh không...kẻ khi ấy ...hình hài
già nua...co ro trên chiếc xe hai bánh
đôi mắt ngày nào rực lửa vào trận đánh
giờ hoang vu ...thê thiết dõi rừng chiều
mà nhớ về những đồng đội thân yêu
hồn trai trẻ bơ vơ miền đất lạ.
Em còn yêu anh không...khuôn mặt già...như đá
nét hào hoa chìm dưới những nếp nhăn
rúm ró như những tia sáng khô cằn
của mặt sau tấm huân chương thời binh lửa.
Chắc cũng không còn đâu...dù chỉ là một nửa
với một nửa hồn thơ hoang hoải...nhọc nhằn
chẳng ai yêu một chiếc xe lăn
dù chỉ hai bánh ngu ngơ trong giấc mơ dự cảm.
Thứ Năm, 11 tháng 7, 2019
Bóng chiều
*
Đôi khi ta lẩn thẩn
đứng giữa đường mà cười
Cười gì? không biết nữa
mắt đen...nhìn lá rơi
Một chút vì tình đời
đảo điên danh và lợi
một chút...là bối rối
bởi tuổi đời... chiều phai.
Một chút...vì thương ai
mà lòng còn vương vấn.
nợ vần thơ...tơ quấn
chưa dứt bụi trần ai
Bóng chiều đã ngả dài
nhủ lòng...quên vướng bận
và thôi còn lận đận
thanh thản đợi...ngày mai.
Thảnh thơi
*
Thảnh thơi
chẳng vướng bận gì
chiều
trên đồi vắng
gió thì thầm reo
xa trông
chiếc lá bay
vèo
Lộc non đã nhú
xuân theo mùa về.
QTDA
NHỮNG VÌ SAO
*
Có một lần bên nhau... em hỏi
có bầu trời nào chất chứa đầy nỗi nhớ không anh?
Em chỉ tay lên bầu trời rất xanh
nơi ấy có vô vàn những vì sao lấp lánh
em nói rằng nếu không là ảo ảnh
khi mình xa nhau... mỗi vì sao sẽ là muôn nỗi nhớ phải không anh.
Ôi ước mơ của em sao quá thật trong lành
như mật ngọt...một lần nếm rồi say đắm
Nơi ấy em ơi...có những vì sao xa thẳm
Chỉ cần một thôi...đã là quá đủ rồi.
QTĐA
Cứ bình dị thế thôi em nhỉ
*
Lộng lẫy quá....lộng lẫy không thể tả
em là hoa
hay chuỗi ngọc giữa trời
gần gũi thế..
mà thanh tân quá thế
em đứng bên đời làm cánh yến vàng tươi.
Cứ bình dị thế thôi em nhỉ
sao phải khoe khoang ồn ã giữa chợ đời
Vẻ đẹp ấy từ thẳm sâu hồn hoa giới.
Hơn vạn lần đua nở với lả lơi.
QTĐA
ĐỢI
*
Chỉ là đợi ...một điều gì chưa biết
Ngoài trời kia đã le lói ánh chiều
Ta vẫn một mình ngồi đợi với tịch liêu
Hoàng hôn đỏ dáng kiều xưa lả lướt
Hoa mắt ư, hay xuân về ...say khướt
Mà đợi chờ... chẳng biết đợi chờ chi
Hay là say nên thơ muốn thầm thì
Một chút đợi ...để thấy mình còn yêu mãi
Để mơ mình trở về thời trẻ dại
biết yêu người đến mãi tận thiên thu.
Chỉ là đợi ...một điều gì chưa biết
Ngoài trời kia đã le lói ánh chiều
Ta vẫn một mình ngồi đợi với tịch liêu
Hoàng hôn đỏ dáng kiều xưa lả lướt
Hoa mắt ư, hay xuân về ...say khướt
Mà đợi chờ... chẳng biết đợi chờ chi
Hay là say nên thơ muốn thầm thì
Một chút đợi ...để thấy mình còn yêu mãi
Để mơ mình trở về thời trẻ dại
biết yêu người đến mãi tận thiên thu.
QTDA
LÁ ĐỎ GIỮA CHIỀU XUÂN.
"Cháy lên như ngọn lửa
Của trái tim yêu thương"
*
Có một mùa lá đỏ
Như cháy...giữa chiều xuân.
Ngỡ như thu trở lại
ta dừng bước...tần ngần
ngắm hàng cây lá đổ
bâng khuâng
lại...bâng khuâng
Một chút gì trào dâng
như là thương là nhớ
mùa xưa ai làm thơ
rừng xưa thơm hương cỏ
lá đỏ chao trong gió
đưa ước mơ bay xa
Ngày xưa ơi
...đã xa
em cũng đã...thật xa
bài thơ mùa lá rụng
ngơ ngác
trong lòng ta.
QTDA
Của trái tim yêu thương"
*
Có một mùa lá đỏ
Như cháy...giữa chiều xuân.
Ngỡ như thu trở lại
ta dừng bước...tần ngần
ngắm hàng cây lá đổ
bâng khuâng
lại...bâng khuâng
Một chút gì trào dâng
như là thương là nhớ
mùa xưa ai làm thơ
rừng xưa thơm hương cỏ
lá đỏ chao trong gió
đưa ước mơ bay xa
Ngày xưa ơi
...đã xa
em cũng đã...thật xa
bài thơ mùa lá rụng
ngơ ngác
trong lòng ta.
QTDA
Xuân nay đẹp quá
*
Tết nhất đi nhiều nơi
Công viên và thắng cảnh.
Tiết xuân như ảo ảnh
Lấp lánh ánh mặt trời
Xóm làng vào mùa hội
Tưng bừng khắp nơi nơi.
Mệt nhoài... về nhà thôi
Cảnh quen người chẳng lạ
Bỗng xuân nay đẹp quá
Cần gì đi đâu xa
Đứng đây mình với ta
Chụp cái ảnh kỷ niệm
Để mai sau quá già
Thì nhớ ngày còn khỏe
Yêu đời cười ...kha kha....
QTDA
Tháng sáu về...mùa sen buồn thế
*
Rồi ta sẽ quên thôi...
những mùa sen tháng sáu
đã một thời hương ngát mộng chiến binh.
Có những ngày thật xa...đằm thắm...tim mình
hành trang lính có loài hoa thôn dã
em mặn mà ...em hồng tươi hoa lá
từ bùn đen mà sao thật thanh cao.
tình có em nên thơ mãi dạt dào.
Rồi một ngày ...
đời bỗng hóa lao xao
Xanh đỏ phường tuồng..yếm đào váy trễ
Tháng sáu về...mùa sen buồn thế
Ta cũng đành...lặng lẽ
quên
quên.
QTĐA
HẠ
*
Hạ nắng đấy ư...có gì vui quá thế
để khách thơ mải miết trải tơ lòng
đêm vẫn về trong miền nhớ bão giông
bên góc phố oi nồng đầy bụi bặm.
tỉnh giấc sớm mai... thấy lòng mình sâu lắng
kỷ niệm xa xưa len lỏi chực tràn về
nắng hanh vàng...nắng trải cháy bến mê
là khi hạ không mời mà chợt đến.
chợt chạnh lòng...trào dâng niềm lưu luyến
về một hạ qua mau không có sắc cầu vồng
tiễn người về...nỗi nhớ mênh mông.
miền tĩnh lặng chênh chao đường anh đi không lối.
Một mình anh...một ngày anh bối rối
góc phố xôn xao...phai tím cánh bằng lăng
chấp chới thinh không có một cánh chim bằng
lướt bão tố để ngày bình yên rũ cánh.
Rồi nắng Hạ sẽ chỉ là ảo ảnh
tan biến vô hình trong sa mạc cằn khô
ta trở lại là ta như vẫn tự bao giờ
thân tùng bách giữa gió mưa trăm lối.
một chút bâng khuâng trong nắng hè vời vợi
gửi về đâu.. chút ấm áp sông Hồng.
Hồ Tây nắng nên phượng hồng thêm thắm
Hạ ngập trời nên nhớ quá ngày đông.
QTĐA
Hạ nắng đấy ư...có gì vui quá thế
để khách thơ mải miết trải tơ lòng
đêm vẫn về trong miền nhớ bão giông
bên góc phố oi nồng đầy bụi bặm.
tỉnh giấc sớm mai... thấy lòng mình sâu lắng
kỷ niệm xa xưa len lỏi chực tràn về
nắng hanh vàng...nắng trải cháy bến mê
là khi hạ không mời mà chợt đến.
chợt chạnh lòng...trào dâng niềm lưu luyến
về một hạ qua mau không có sắc cầu vồng
tiễn người về...nỗi nhớ mênh mông.
miền tĩnh lặng chênh chao đường anh đi không lối.
Một mình anh...một ngày anh bối rối
góc phố xôn xao...phai tím cánh bằng lăng
chấp chới thinh không có một cánh chim bằng
lướt bão tố để ngày bình yên rũ cánh.
Rồi nắng Hạ sẽ chỉ là ảo ảnh
tan biến vô hình trong sa mạc cằn khô
ta trở lại là ta như vẫn tự bao giờ
thân tùng bách giữa gió mưa trăm lối.
một chút bâng khuâng trong nắng hè vời vợi
gửi về đâu.. chút ấm áp sông Hồng.
Hồ Tây nắng nên phượng hồng thêm thắm
Hạ ngập trời nên nhớ quá ngày đông.
QTĐA
DỐC PHƯỢNG.
*
Có một lần
ghé về thăm phố núi
ngỡ ngàng...gặp phượng tím ngây thơ...
Dốc phượng
ngan ngát tím dại khờ
cánh nhỏ xinh xinh rụng đầy hè phố vắng.
Dốc mù sương...phố vương vạt nắng
chút gió ngang qua
rì rào
thầm lặng
như khúc hát lả lơi bên nhành phượng ru êm
Anh đi tìm mùa dã quỳ vàng rực cao nguyên
gặp mùa em tím mờ dốc phố
có tiếng nấc nghẹn ngào từ hồ Than thở
nhẹ thôi
mà tiếng lòng lữ khách nôn nao....
QTĐA
Có một lần
ghé về thăm phố núi
ngỡ ngàng...gặp phượng tím ngây thơ...
Dốc phượng
ngan ngát tím dại khờ
cánh nhỏ xinh xinh rụng đầy hè phố vắng.
Dốc mù sương...phố vương vạt nắng
chút gió ngang qua
rì rào
thầm lặng
như khúc hát lả lơi bên nhành phượng ru êm
Anh đi tìm mùa dã quỳ vàng rực cao nguyên
gặp mùa em tím mờ dốc phố
có tiếng nấc nghẹn ngào từ hồ Than thở
nhẹ thôi
mà tiếng lòng lữ khách nôn nao....
QTĐA
ĐÊM QUA CÓ MƯA
*
Ngàn sợi nắng dệt thành ngày hạ nóng
phố oi nồng chờ đợi những cơn mưa.
Ta chợt nghe ...tiếng đồng vọng giao mùa
Chát chúa những âm ba sấm rền cuối hạ
Đêm mong mưa có gì lạ quá
như tiếng thở than..hổn hển ...phập phồng
của đêm trường giấc ngủ chênh chông.
Thoảng gió về từ phía dòng sông
đang hấp hối lờ đờ mùa nước cạn
cây cầu dài mờ phai..lãng đãng
cơn mưa dại khờ rót mật ngọt về đâu.
Sáng nay sớm..còn giọt mưa ngang đầu
tí tách mãi đắm sâu hồn lãng tử
Ngoài kia nắng dát vàng bông hồng nhỏ.
và bình an trở về trong ánh mắt ta thương.
QTĐA
Ngàn sợi nắng dệt thành ngày hạ nóng
phố oi nồng chờ đợi những cơn mưa.
Ta chợt nghe ...tiếng đồng vọng giao mùa
Chát chúa những âm ba sấm rền cuối hạ
Đêm mong mưa có gì lạ quá
như tiếng thở than..hổn hển ...phập phồng
của đêm trường giấc ngủ chênh chông.
Thoảng gió về từ phía dòng sông
đang hấp hối lờ đờ mùa nước cạn
cây cầu dài mờ phai..lãng đãng
cơn mưa dại khờ rót mật ngọt về đâu.
Sáng nay sớm..còn giọt mưa ngang đầu
tí tách mãi đắm sâu hồn lãng tử
Ngoài kia nắng dát vàng bông hồng nhỏ.
và bình an trở về trong ánh mắt ta thương.
QTĐA
ĐỖ QUYÊN
Gần nhà có một vườn Đỗ quyên trắng, thường bước chân qua mà lòng vẫn tĩnh lặng, bất chợt chiều nay đổi gió...gặp hoa run run trong sắc trắng nao lòng, thật đẹp và dịu dàng...cho một ý thơ.
ĐỖ QUYÊN
*
Dừng bước lại...ngắm Đỗ quyên trắng nở
trinh nguyên một mầu
như nỗi nhớ vẹn nguyên.
Ôi màu hoa thanh bạch...dáng mơ huyền.
Chạm thật nhẹ...để thấy em là hiện hữu.
QTĐA
Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019
MÂY TRẮNG
*
Mây vần vũ như những ngày mưa bão
thời gian ngưng trong lãng bãng mây trời
chợt gặp mình trong trống rỗng... chơi vơi
lặng lẽ trông theo áng mây trời bay về phương lạ.
Có những vần thơ...đọc lên nghe buồn quá.
người yêu thơ...thơ đợi những vần yêu.
hồn thơ rung...run rẩy với những chiều
hoàng hôn tím gọi tình người trở lại.
Còn gì đâu...một trái tim bải hoải
đập già nua trong lồng ngực bồi hồi
Con tim ảo rung lên trong mộng ảo
mơ gì đây những nhịp đập đơn côi!
Sao người không một lần...chỉ một lần thôi
làm mây trắng trên bầu trời hiện thực
sương gió ảo mờ tan trong tiềm thức
để nhớ thương đứng lặng giữa tim người.
QTĐA
Mây vần vũ như những ngày mưa bão
thời gian ngưng trong lãng bãng mây trời
chợt gặp mình trong trống rỗng... chơi vơi
lặng lẽ trông theo áng mây trời bay về phương lạ.
Có những vần thơ...đọc lên nghe buồn quá.
người yêu thơ...thơ đợi những vần yêu.
hồn thơ rung...run rẩy với những chiều
hoàng hôn tím gọi tình người trở lại.
Còn gì đâu...một trái tim bải hoải
đập già nua trong lồng ngực bồi hồi
Con tim ảo rung lên trong mộng ảo
mơ gì đây những nhịp đập đơn côi!
Sao người không một lần...chỉ một lần thôi
làm mây trắng trên bầu trời hiện thực
sương gió ảo mờ tan trong tiềm thức
để nhớ thương đứng lặng giữa tim người.
QTĐA
Thứ Ba, 2 tháng 7, 2019
THIỀN
*
Tâm tĩnh lặng... chìm vào thiền định
ta tự ru mình bay vào hư không
Nhắm mắt...bồng bềnh trôi cùng mây trắng
xung quanh mình
không gian mênh mông
Loãng tan hết....những nỗi buồn vô cớ
tâm bình an và dịu ngọt tâm hồn
ta...là sóng mơn man bờ cát trắng
như dịu dàng trao tặng nụ hôn
buồn vui thì thôi...yêu thương như giấc mộng
tình như gió...bay qua cánh đồng
một giấc thiền là qua bão giông
phía thiên hà ánh hào quang lóe sáng.
QTĐA
NHỮNG Ô CỬA BÌNH YÊN.
" Cao cao...trên cửa sổ, có hai người yêu nhau..."
*
Đêm đã khuya từ lâu
anh vẫn thấy những ô cửa sáng mầu
chắc vẫn còn những người chưa ngủ.
họ yêu nhau...hay làm gì không biết nữa
chỉ những cơn mưa mùa hè
lặng lẽ
thả ngọc châu.
Anh đã thấy những hạt mưa rơi mau
tí tách nghiêng nghiêng qua những ô cửa nhỏ
như những nụ hôn...nhẹ như hơi gió
nồng nàn chạm vào bông nguyệt quế dưới hoa viên.
Êm đềm quá...ô cửa nhỏ sáng đèn
hạnh phúc nhỏ nhoi từ những điều nhỏ bé
Ở trong đó...có cặp đôi có thể già..hoặc trẻ
Một đêm hè trôi qua lặng lẽ...yên bình.
QTĐA
BỐN MƯƠI ĐỘ TRONG BÓNG RÂM
*
Nắng thật nhiều
...như chưa bao giờ nắng thế.
mặt trời cao như đổ lửa xuống trần gian.
bình minh đỏ buông ngàn tia tử giác
thương hoa viên hoa lá héo tàn.
Nghe thật nhẹ...như có tiếng thở than
người qua phố mong cơn mưa ướt lối
từ thật xa..kìa có ai bước vội
về phía những cơn mê nhục cảm cuối mùa.
Bên cuộc đời, thường lắm, những nắng mưa
che mắt lại để bầu trời thiên thanh mãi.
QTĐA
Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019
Phố đông
*
Phố đông lắm...người ta đi lễ hội
Phủ đền thiêng, khấn vái, sớ... vàng hương
Khách khắp nẻo...thập phương về xì xụp
Bao nhiêu đấy...cầu xin đủ mọi đường.
Quán cóc đơn sơ...chén trà là đủ sướng
ngắm bình minh rạng rỡ cuối chân trời
Sương với khói... phù du bên hồ cũ
Chợt thấy mình quên hết những chơi vơi.
Ta thấy mình trong muôn triệu kiếp người
Dù cát bụi cũng yêu đời đến thế
Sớm mai này thong dong ngày tết lễ
Bình an ta về trong nắng ấm ..xuân sang.
QTDA
TIẾNG LÒNG NGÀY XUÂN MỚI
*
Nắng mới ấm lành sau những ngày lạnh giá
Xuân lại về cho cây lá tươi xanh.
Anh lắng nghe một ngày mới an lành.
Tiếng chim hót thanh bình trong tán lá.
Lòng tĩnh lặng bên dòng đời hối hả
Tiếng yêu thương giục giã nặng đáy lòng
Tâm hồn rung lắng đọng với hư không
Cửa thiền ấy ...mênh mông tình nhân ái.
Một tiếng tơ lòng...dạt dào ngân êm ái.
Lẽ sắc không đầy chật chốn thiền môn.
Anh vẫn thấy mình trong chầm chậm hoàng hôn
Khúc yêu thương vẫn dịu dàng ngân vang mãi.
QTDA
NỤ HỒNG CÔ ĐƠN
*
Xung quanh mình vắng lặng.
nhạt nhòa sương...vòm lá ướt đẫm mưa
Chỉ còn ta với gió lạnh cuối mùa
như thổn thức qua đêm dài không ngủ.
Ngoài khung cửa có bông hồng hé nụ
Em cô đơn mà ta cũng cô đơn
vô tình..giọt sương rơi xuống phía giận hờn
cho hồn thơ ngả nghiêng miền lịm tắt.
Em sẽ nở phải không ...dù lạnh lùng se thắt
Như con tim ta chẳng thể nào ngưng đập
Một phút giây nào cho cảm xúc mãi dâng cao...
QTDA
Thứ Hai, 24 tháng 6, 2019
ĐÔI KHI CHỈ LÀ THẾ.
*
Đôi khi là im lặng
chỉ nhìn nhau và cười
cũng thấy rằng hạnh phúc...
lấp lánh trong chiều rơi...
Đôi khi giản đơn thôi
bên nhau công viên vắng
chỉ mình em và anh
lắng nghe trong thinh lặng...
nhịp đập trái tim mình
hòa chung trong khúc nhạc
nắng rừng chiều lung linh...
Đôi khi chỉ là thế
thế gian riêng đôi mình
rồi mai nếu cách biệt
nhớ mãi bờ môi xinh...
nhớ mắt em vời vợi
lắng đọng....một cuộc tình.
QTĐA
Đôi khi là im lặng
chỉ nhìn nhau và cười
cũng thấy rằng hạnh phúc...
lấp lánh trong chiều rơi...
Đôi khi giản đơn thôi
bên nhau công viên vắng
chỉ mình em và anh
lắng nghe trong thinh lặng...
nhịp đập trái tim mình
hòa chung trong khúc nhạc
nắng rừng chiều lung linh...
Đôi khi chỉ là thế
thế gian riêng đôi mình
rồi mai nếu cách biệt
nhớ mãi bờ môi xinh...
nhớ mắt em vời vợi
lắng đọng....một cuộc tình.
QTĐA
HOA NỞ MÙA ĐÔNG
*
Rất nhiều người đi qua thấy lạ
giữa mùa đông buốt giá
cây lộc vừng nghiễm nhiên nở hoa.
lối cũ mình anh thẫn thờ bước qua.
gió lơ đãng cuốn từng bông bé nhỏ
lăn trên đường...vương vào lối cỏ
phai phai...hoa đỏ cuối mùa
hoa nở thành dây...cho gió đong đưa
nỗi nhớ dâng đầy ...lòng người đổ mưa
gió đông về lăn tăn bóng nước
hoa nở trái mùa...vì nhớ người xưa.
QTĐA
Rất nhiều người đi qua thấy lạ
giữa mùa đông buốt giá
cây lộc vừng nghiễm nhiên nở hoa.
lối cũ mình anh thẫn thờ bước qua.
gió lơ đãng cuốn từng bông bé nhỏ
lăn trên đường...vương vào lối cỏ
phai phai...hoa đỏ cuối mùa
hoa nở thành dây...cho gió đong đưa
nỗi nhớ dâng đầy ...lòng người đổ mưa
gió đông về lăn tăn bóng nước
hoa nở trái mùa...vì nhớ người xưa.
QTĐA
Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019
HỒ GƯƠM MÃI XANH
*
Hà nội mình ơi...
nơi ta yêu ta quý
Thăng long hào hoa lắng đọng những ý thơ.
Anh đưa em về thăm lại phố xưa
thoảng gió thu đưa hương thầm hoa sữa
Phượng hồng hạ về nồng nàn hoa lửa
hàng hoa ngoại ô nhuộm màu góc phố
guốc mộc xôn xao gõ tím vỉa hè.
...Muốn đưa em về thăm lại con đê
ngày thơ trẻ thả diều chọi dế
Cây cơm nguội vàng tỉ tê chuyện kể
về những mùa thu vàng đợi mãi gió heo may.
Phố xưa buồn xao xác hàng cây
mỗi hè về rụng rơi hoa gạo đỏ
con đường nhỏ...nhà anh ở đó
tuổi thơ xưa nhuộm đỏ nắng sông Hồng.
THƠ SAY
*
Mỗi khi buồn...
ta gõ phím làm thơ
ngồi ngất ngưỡng ngắm mây trời, nhân thế
Một chén men say
vỗ bàn cười ngạo nghễ
mộng mị phù du thôi... cát bụi một đời người.
Mỗi khi vui cũng vung bút làm thơ
Say với đất trời, say cồn cào biển cả
Lòng nhân ái sao thấy dài rộng quá
chỉ là mộng phù du thôi...cát bụi đời người.
Khi chợt yêu cũng hăm hở làm thơ
Cảm xúc thăng hoa, ngôn từ tuôn như suối
dòng thơ chảy dài,
nói nhiều như chú cuội
Thì cũng phù du thôi...cát bụi đời người.
Nếu không vui buồn, không yêu đến chơi vơi
thì sao biết hồn thơ bay bổng thế
Dẫu bụi cát vô tri cũng có lần in dấu lệ
Khóc cho cuộc tình buồn
sỏi đá có cần nhau...?
Chưa bao giờ thấy yêu là lần cuối
chưa bao giờ chờ đợi đến kiếp sau
mới thấy rằng ta đã yêu đời biết mấy!
Dẫu chỉ là phù du thôi...
cát bụi một kiếp người!
QTĐA
Mỗi khi buồn...
ta gõ phím làm thơ
ngồi ngất ngưỡng ngắm mây trời, nhân thế
Một chén men say
vỗ bàn cười ngạo nghễ
mộng mị phù du thôi... cát bụi một đời người.
Mỗi khi vui cũng vung bút làm thơ
Say với đất trời, say cồn cào biển cả
Lòng nhân ái sao thấy dài rộng quá
chỉ là mộng phù du thôi...cát bụi đời người.
Khi chợt yêu cũng hăm hở làm thơ
Cảm xúc thăng hoa, ngôn từ tuôn như suối
dòng thơ chảy dài,
nói nhiều như chú cuội
Thì cũng phù du thôi...cát bụi đời người.
Nếu không vui buồn, không yêu đến chơi vơi
thì sao biết hồn thơ bay bổng thế
Dẫu bụi cát vô tri cũng có lần in dấu lệ
Khóc cho cuộc tình buồn
sỏi đá có cần nhau...?
Chưa bao giờ thấy yêu là lần cuối
chưa bao giờ chờ đợi đến kiếp sau
mới thấy rằng ta đã yêu đời biết mấy!
Dẫu chỉ là phù du thôi...
cát bụi một kiếp người!
QTĐA
THẢ THƠ LÊN VỚI MÂY TRỜI
*
Thơ tình ta viết cho ai ?
Này là câu chữ, ngắn dài...xuống lên.
Ta như giọt nắng bên thềm
Đem lung linh giát vào đêm tối trời
Đường trần thăm thẳm...mù khơi
Lòng người...ai biết à ơi tình tiền.
Trưa về nắng dọi ngoài hiên
Thư phòng chỉ một người điên thương mình
Một đời ngẫm kiếp ba sinh
Bóng câu qua cửa... ân tình nhiễu nhương.
Thương ta
một kiếp yêu thương
Hờn gen...gét hận hết vương cõi lòng.
Còn đây một chữ: Hư không
Ẩn sâu vào tận viễn vông tình đời.
Thả thơ...lên với mây trời
Trả ta về với một thời... riêng ta.
QTĐA
XUÂN VỀ
*
Đã thấy hoa đào nở
Và có một lão già
Đứng một mình...nghiêm túc
xung quanh mình đầy hoa.
À thì ra tết đến
sao chẳng thấy xuân về.
Đài báo chiều nay lạnh
Đông cứ dài lê thê.
Về thôi..ta lại về
lòng đã thêm chút lạnh
Lửa ngày nào đã tắt
Giữ lấy chút hồn quê.
QTĐA
VỀ THĂM MẸ
*
Mỗi năm kỳ giáp Tết
Chúng con về thăm mẹ...mẹ ơi
Cánh đồng xa sương gió bời bời
Con bên mẹ thấy lòng như ấm lại.
Mẹ nằm đây...chốn vĩnh hằng mãi mãi
Hồn linh thiêng chắc cũng đã phiêu bồng
An tâm nhé ..mẹ ơi nơi cực lạc
Mẹ an vui... quên ô trọc trần gian
NỤ HỒNG CÔ ĐƠN
*
Xung quanh mình vắng lặng.
nhạt nhòa sương...vòm lá ướt đẫm mưa
Chỉ còn ta với gió lạnh cuối mùa
như thổn thức qua đêm dài không ngủ.
Ngoài khung cửa có bông hồng hé nụ
Em cô đơn mà ta cũng cô đơn
vô tình..giọt sương rơi xuống phía giận hờn
cho hồn thơ ngả nghiêng miền lịm tắt.
Em sẽ nở phải không ...dù lạnh lùng se thắt
Như con tim ta chẳng thể nào ngưng đập
Một phút giây nào cho cảm xúc mãi dâng cao...
Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019
ĐÔI KHI CHỈ LÀ THẾ.
*
Đôi khi là im lặng
chỉ nhìn nhau và cười
cũng thấy rằng hạnh phúc...
lấp lánh trong chiều rơi...
Đôi khi giản đơn thôi
bên nhau công viên vắng
chỉ mình em và anh
lắng nghe trong thinh lặng...
nhịp đập trái tim mình
hòa chung trong khúc nhạc
nắng rừng chiều lung linh...
Đôi khi chỉ là thế
thế gian riêng đôi mình
rồi mai nếu cách biệt
nhớ mãi bờ môi xinh...
nhớ mắt em vời vợi
lắng đọng....một cuộc tình.
QTĐA
CÒN LẠI GÌ ?
Vài năm trước, tôi đã viết bài thơ dưới đây như những lời tâm sự của người viết thơ tình với hy vọng chia sẻ một phần những cảm xúc với người đọc. Thực sự là rất xúc động với những bài thơ họa của bạn thơ Vũ Thắm và Hồng Khanh. Xin đăng lại cùng các bài họa của bạn bè như một lời tri ân vì đã đồng cảm cùng thơ TQtrung. Mời các bạn cùng đọc lại...hy vọng cùng ấm lòng trong giá buốt mùa đông phương bắc.CÒN LẠI GÌ ?
*
Mở trang sách
định viết điều gì đó
Chợt rỗng không
cảm xúc cạn đáy lòng
những con chữ đành nằm im
bất động
Đóng băng những ý thơ ...tan biến giữa hư không.
Một đóa hồng, ngả nghiêng chiều dâng sóng
lặng lẽ câu chuyện tình, ẩn kín dưới trang thơ
yêu thương nào không có những giấc mơ
Tìm hạnh phúc từ những trang sách ảo
Bao nhiêu yêu thương? và bao nhiêu điên đảo
Này những tình nhân, sao vẫn miệt mài Yêu.
Trang sách mở ra, sẽ có những nghiêng xiêu
"Ta" yêu "người" đến mê say đuối đắm
sẽ có "người" yêu "ta" hững hờ hay đằm thắm
Những sum họp, lìa xa, sâu sắc hoặc mờ phai.
Đóng lại rồi !
còn chút gì đây ?
Đọng lại trong tim ta là xót xa và cay đắng
Day dứt
lắng sâu...một tình yêu câm lặng
Cho lời thơ buồn
che khuất cả gió trăng.
Thơ họa của Vũ Thắm
*
Sự thật viết về nỗi buồn thì dễ hơn những niềm vui
Nhưng chẳng ai muốn đánh đổi một người mình rất thương
Để viết ra trăm ngàn bài thơ u uất
Sự thật cuộc đời là chuỗi ngày giằng co giữa muôn trùng được -mất
Chỉ là «mất»thì nhiều,mà «được» có bao nhiêu?
Chúng ta viết vô kể quá nhiều về tình yêu
Nhưng đa phần chỉ là hờn trách,oán than giận dỗi
Có mấy ai nhận ra suốt quãng đường đời đã đi,ta đã qua bao nhiêu lần lầm lỗi
Với những người yêu thương chúng ta như máu thịt của mình
Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương...
Thơ họa của TQtrung
*
"...Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương..."
*
Có những đêm
thức dậy giữa đêm trường
Anh chợt tỉnh, ngỡ mình vừa ác mộng
Hình bóng thân thương
dần tan trong ảo vọng,
trái tim yêu thổn thức đến bất thường.
Sống trong đời
anh chỉ biết yêu thương
trải tâm tình với trời cao, biển rộng
Khi yêu "Em", anh thấy mình như sóng
cuộn trào dâng
mãi đến bến sông Ngân.
Được mất gì, trong một kiếp phù vân
Thì thôi
nguyện làm cánh chim báo mùa Xuân sẽ đến
Một tiếng thơ, cho ân tình thương mến
Một ngày kia tràn ngập cõi đời này.
.
Họa vài câu và rất cám ơn bài thơ thật hay của Vũ Thắm, Đọc thơ em đọng lại nhiều cảm xúc, có lẽ đó cũng là những tâm sự rất chân thành của những người làm thơ tình, viết thật nhiều, và một ngày ta bỗng thấy điều gì đó làm con tim ta trống rỗng, ngôn từ cũng bất lực, những giằng xé được mất góp một phần vào những vụn vỡ tình đời, một lần nữa cám ơn em nhé.
Thơ họa của Hồng Khanh.
*
"Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương..."
Có những ngày muốn gạt hết vấn vương
Quên đi mọi nhớ mong
Mà không thể
Đã tìm thấy nhau nơi góc bể
Có lẽ nào lại vội vã quay lưng
Có những ngày mơ bóng dáng người dưng
Bay đến bên anh
Dụi đầu vào ngực rộng
Tan mộng rồi
Mới biết rằng thật khó để vượt qua
Ngày nối ngày lặng lẽ cứ trôi xa
Năm tháng vô tư
Dòng đời hối hả
Nếu trăng sao cho bầu trời tất cả
Em mong một lần thắp sáng góc nhỏ ấy trong anh!
Thơ họa hk của TQtrung
*
Thơ hay quá Hong Sen, anh cám ơn bài họa của em nhé
*
Thêm một lần, anh nói với mong manh
vì sao xa,
thật xa nên vẫn ngỡ là hư ảo
Anh không muốn làm loài chim báo bão
khi bầu trời đã vần vũ mây giông
Ta cứ mơ về một khoảng không
nơi có những thiên đường ngập tràn ánh sáng
những khoảng lặng
tìm nhau trong xa vắng
hạnh phúc đến bên em đằm thắm, ngọt ngào.
Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019
HOA NỞ MÙA ĐÔNG
*
Rất nhiều người đi qua thấy lạ
giữa mùa đông buốt giá
cây lộc vừng nghiễm nhiên nở hoa.
lối cũ mình anh thẫn thờ bước qua.
gió lơ đãng cuốn từng bông bé nhỏ
lăn trên đường...vương vào lối cỏ
phai phai...hoa đỏ cuối mùa
hoa nở thành dây...cho gió đong đưa
nỗi nhớ dâng đầy ...lòng người đổ mưa
gió đông về lăn tăn bóng nước
hoa nở trái mùa...vì nhớ người xưa.
QTĐA
Thứ Tư, 30 tháng 1, 2019
ĐỨNG CHÉO
Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2019
TIẾNG THỜI GIAN
*
Bất chợt lắng nghe... thánh thót một cung đàn
Như nắng ấm rót vào không gian...
se lạnh
Bất chợt một câu thơ
...như bóng hình ảo ảnh
giữa thật, hư chới với mộng mơ.
câu thơ ai buồn...như liễu rủ phất phơ
nghiêng nghiêng thả bóng mờ bên sông vắng.
tiếng thơ ta...đọng nỗi niềm xa vắng
lắng khúc tơ đồng tê tái một mùa trăng.
tiếng thơ người
như sương khói mây giăng
như lấp lánh giọt sương tan ngày nắng đổ
tiếng thơ buồn
trôi trong nỗi nhớ
nợ cuộc tình ...đằng đẵng trải ý thơ
Gói gém ân tình vào sâu lắng đêm mơ
trả sao đây
một chiều nào tóc rối
câu thơ buông chùng thành tiếng lòng ai gọi
ngỡ tiếng thời gian gõ nát trái tim yêu.
Tĩnh lặng bên ta
tiếng của rừng chiều
thu đổ lá giữa mùa Đông lạnh giá.
QTĐA
Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2019
QUA LŨNG HOA.
*
Bâng khuâng chiều nay ta trở lại
một góc Tây hồ vương ý thơ
Lũng hoa còn đó sen đã cạn
chỉ còn mình ta
đứng ngẩn ngơ
cuối nắng người đi về miền hội
ta nhớ em ư
sao bơ vơ.
Tây hồ nhớ chứ, không phải ta
là thơ... sợi nhớ vấn vương thơ
say tỉnh ...chiều nay ta trở lại
góc nhỏ Tây hồ ...tỉnh mà mơ.
Im lặng...để hồn tràn nỗi nhớ
Im lặng...ngày ấy em nhớ ta
mặn mà dòng thơ nên đông lạnh
ấm lòng... dẫu rằng vẫn mãi xa.
QTĐA
photo chỉ có tính minh họa...thơ chỉ là những tưởng tượng cảm xúc thăng hoa.
QUA ĐỀN CUÔNG
*
Dừng chân đứng lại bên đền cổ
Một nén hương trầm dâng người xưa.
Lắng nghe...vọng về buồn vó ngựa
Vương ơi ! Cơ đồ đắm biển mê
Một phút nỏ thần trao giặc Bắc
Ngàn năm Lạc Việt khóc não nề.
Thương nàng Mỵ Châu yêu nhầm giặc
Giếng Ngọc khó lòng rửa vết nhơ
Lông ngỗng còn vương đèo Mộ dạ
Tuyệt đường...chỉ tại quá ngây thơ.
Tích cũ...dân gian còn nhớ mãi
Nước mất vì ai quá ngu ngơ
Tin theo giặc dữ... ngàn năm hận
Tin dân...vững bước đến bến mơ.
Thăm đền ...hương khói ngàn năm nhớ
Kính cẩn chắp tay trước án đài
Linh thiêng phù trợ cho đất nước
Như hổ như rồng chắp cánh bay.
QTĐA: một lần cùng bạn bè ghé thăm đền Cuông- đền thờ Thục phán An dương vương tại Nghệ an
Dừng chân đứng lại bên đền cổ
Một nén hương trầm dâng người xưa.
Lắng nghe...vọng về buồn vó ngựa
Vương ơi ! Cơ đồ đắm biển mê
Một phút nỏ thần trao giặc Bắc
Ngàn năm Lạc Việt khóc não nề.
Thương nàng Mỵ Châu yêu nhầm giặc
Giếng Ngọc khó lòng rửa vết nhơ
Lông ngỗng còn vương đèo Mộ dạ
Tuyệt đường...chỉ tại quá ngây thơ.
Tích cũ...dân gian còn nhớ mãi
Nước mất vì ai quá ngu ngơ
Tin theo giặc dữ... ngàn năm hận
Tin dân...vững bước đến bến mơ.
Thăm đền ...hương khói ngàn năm nhớ
Kính cẩn chắp tay trước án đài
Linh thiêng phù trợ cho đất nước
Như hổ như rồng chắp cánh bay.
QTĐA: một lần cùng bạn bè ghé thăm đền Cuông- đền thờ Thục phán An dương vương tại Nghệ an
NGÀY ẤY
*
Ngày ấy còn trẻ lắm
Ra trận cười tươi như con trẻ được quà
Có vướng bận gì đâu...nhìn một áng mây xa
mà xao xuyến với trăng huyền ôm mộng tưởng
Giữa chốt giặc ngỡ mình đang ngất ngưởng
giữa hồ Gươm ôm dáng ngọc kiều thơm.
Áo trận mồ hôi ướt đẫm vai sờn
giày vẹt gót nhuộm bùn quân phục lính
Phút nghỉ ngơi giữa hai trận đánh
Chung điếu thuốc lào...chung cả lá thư riêng.
Ngày ấy xa rồi...nhưng đâu dễ lãng quên
thời ra trận vô tư và thánh thiện
Ta hòa vào đoàn quân quên mình vì cuộc chiến
Để có một ngày đất nước lại hồi sinh.
QTĐA: viết cho mình và đồng đội đã hy sinh...những người mãi mãi tuổi thanh xuân.
MÙA DÃ QUỲ XIÊNG KHOẢNG
*
Anh vẫn hẹn lòng về với cao nguyên
về với hai mùa nắng mưa Xiêng khoảng
về để ngước nhìn theo mây trời lãng bãng.
mà thương những linh hồn đồng đội chết năm nao.
Có những ngày trời Hà nội hanh hao
nghe lời gọi mùa hoa vàng từ cao nguyên dốc núi
Dã quỳ ơi... mùa em vàng ngập lối
Để người đã xa... thầm lặng kiếm đường về
Thầm lặng tìm một thuở hát say mê
Khúc tráng ca về một thời lửa đỏ
tìm kí ức mùa Dã quỳ vùng quê em đó.
Để nhớ một thời anh ngây thơ bước quân hành.
QTĐA
NGẮM HOA
*
Lão ta chỉ thấy tuyệt vời bên em
Ấp e khoe dáng thật duyên
Nụ hồng mới nở bên rèm tỏa hương.
Thật thương...nên mãi vấn vương.
yêu sao một nhánh hoa hường chiều nay...
TIẾNG THỜI GIAN
*
Bất chợt lắng nghe... thánh thót một cung đàn
Như nắng ấm rót vào không gian...
se lạnh
Bất chợt một câu thơ
...như bóng hình ảo ảnh
giữa thật, hư
chới với mộng mơ.
câu thơ ai buồn
...như liễu rủ phất phơ
nghiêng nghiêng thả bóng mờ bên sông vắng.
tiếng thơ ta...đọng nỗi niềm xa vắng
lắng khúc tơ đồng tê tái một mùa trăng.
tiếng thơ người
như sương khói mây giăng
như lấp lánh giọt sương tan ngày nắng đổ
tiếng thơ buồn
trôi trong nỗi nhớ
nợ cuộc tình ...đằng đẵng trải ý thơ
Gói gém ân tình vào sâu lắng đêm mơ
trả sao đây
một chiều nào tóc rối
câu thơ buông chùng thành tiếng lòng ai gọi
ngỡ tiếng thời gian gõ nát trái tim yêu.
Tĩnh lặng bên ta
tiếng của rừng chiều
thu đổ lá giữa mùa Đông lạnh giá.
QTĐA
CÀ PHÊ SỚM
*
Hà Nội sớm nay không còn nắng
nhớ ai
mà lòng ta hoang vắng
cà phê một mình...
thêm vị đắng
thơ viết vu vơ...lòng tĩnh lặng
ngai ngái hương thảo nghe hăng hăng
khúc nhạc tình buồn cứ văng vẳng
cô đơn mình ta qua chiều vắng
nên khúc nhạc lòng
toàn nốt thăng.
gió mùa ...đầy trời mưa giăng giăng
hương thảo quanh mình
thêm sâu lắng
tiếng thơ ai buồn nghe trĩu nặng
một chút ngỡ ngàng
nên thấy đắng
ngõ vắng
mình ta...lạnh tái tê.
QTĐA
SẮP TẾT
Như là có hơi Tết
tuy lạnh teo cả người
đứng bắt chéo hai cẳng
ngắm người đời rong chơi
Ấy là nói thế thôi
bên kia có đứa bé
cũng teo hết cả người
run run cái hòm gỗ
đánh giày đi...ông ơi
Đưa máy lên định chụp
rồi thôi...bởi tình đời
chúng nó còn bé lắm
giữa dòng người... chơi vơi.
QTDA
HOA NỞ MÙA ĐÔNG
*
Rất nhiều người đi qua thấy lạ
giữa mùa đông buốt giá
cây lộc vừng nghiễm nhiên nở hoa.
lối cũ mình anh thẫn thờ bước qua.
gió lơ đãng cuốn từng bông bé nhỏ
lăn trên đường...vương vào lối cỏ
phai phai...hoa đỏ cuối mùa
hoa nở thành dây...cho gió đong đưa
nỗi nhớ dâng đầy ...lòng người đổ mưa
gió đông về lăn tăn bóng nước
hoa nở trái mùa...vì nhớ người xưa.
QTĐA
CÒN LẠI GÌ
Vài năm trước, tôi đã viết bài thơ dưới đây như những lời tâm sự của người viết thơ tình với hy vọng chia sẻ một phần những cảm xúc với người đọc. Thực sự là rất xúc động với những bài thơ họa của bạn thơ Vũ Thắm và Hồng Khanh. Xin đăng lại cùng các bài họa của bạn bè như một lời tri ân vì đã đồng cảm cùng thơ TQtrung. Mời các bạn cùng đọc lại...hy vọng cùng ấm lòng trong giá buốt mùa đông phương bắc.
CÒN LẠI GÌ ?
*
Mở trang sách
định viết điều gì đó
Chợt rỗng không
cảm xúc cạn đáy lòng
những con chữ đành nằm im
bất động
Đóng băng những ý thơ tan biến giữa hư không.
Một đóa hồng, ngả nghiêng chiều dâng sóng
lặng lẽ câu chuyện tình, ẩn kín dưới trang thơ
yêu thương nào không có những giấc mơ
Tìm hạnh phúc từ những trang sách ảo
Bao nhiêu yêu thương? và bao nhiêu điên đảo
Này những tình nhân, sao vẫn miệt mài Yêu.
Trang sách mở ra, sẽ có những nghiêng xiêu
"Ta" yêu "người" đến mê say đuối đắm
sẽ có "người" yêu "ta" hững hờ hay đằm thắm
Những sum họp, lìa xa, sâu sắc hoặc mờ phai.
Đóng lại rồi !
còn chút gì đây ?
Đọng lại trong tim ta là xót xa và cay đắng
Day dứt
lắng sâu...một tình yêu câm lặng
Cho lời thơ buồn
che khuất cả gió trăng.
Thơ họa của Vũ Thắm
*
Sự thật viết về nỗi buồn thì dễ hơn những niềm vui
Nhưng chẳng ai muốn đánh đổi một người mình rất thương
Để viết ra trăm ngàn bài thơ u uất
Sự thật cuộc đời là chuỗi ngày giằng co giữa muôn trùng được -mất
Chỉ là «mất»thì nhiều,mà «được» có bao nhiêu?
Chúng ta viết vô kể quá nhiều về tình yêu
Nhưng đa phần chỉ là hờn trách,oán than giận dỗi
Có mấy ai nhận ra suốt quãng đường đời đã đi,ta đã qua bao nhiêu lần lầm lỗi
Với những người yêu thương chúng ta như máu thịt của mình
Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương...
Thơ họa của TQtrung
*
"...Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương..."
*
Có những đêm
thức dậy giữa đêm trường
Anh chợt tỉnh, ngỡ mình vừa ác mộng
Hình bóng thân thương
dần tan trong ảo vọng,
trái tim yêu thổn thức đến bất thường.
Sống trong đời
anh chỉ biết yêu thương
trải tâm tình với trời cao, biển rộng
Khi yêu "Em", anh thấy mình như sóng
cuộn trào dâng
mãi đến bến sông Ngân.
Được mất gì, trong một kiếp phù vân
Thì thôi
nguyện làm cánh chim báo mùa Xuân sẽ đến
Một tiếng thơ, cho ân tình thương mến
Một ngày kia tràn ngập cõi đời này.
.
Họa vài câu và rất cám ơn bài thơ thật hay của Vũ Thắm, Đọc thơ em đọng lại nhiều cảm xúc, có lẽ đó cũng là những tâm sự rất chân thành của những người làm thơ tình, viết thật nhiều, và một ngày ta bỗng thấy điều gì đó làm con tim ta trống rỗng, ngôn từ cũng bất lực, những giằng xé được mất góp một phần vào những vụn vỡ tình đời, một lần nữa cám ơn em nhé.
Thơ họa của Hồng Khanh.
*
"Có những ngày thức dậy giữa bình minh
Tự ôm lấy trái tim mình
Và khóc...
Đi qua trăm ngàn nỗi cô độc
Vẫn thấy mình chưa biết cách yêu thương..."
Có những ngày muốn gạt hết vấn vương
Quên đi mọi nhớ mong
Mà không thể
Đã tìm thấy nhau nơi góc bể
Có lẽ nào lại vội vã quay lưng
Có những ngày mơ bóng dáng người dưng
Bay đến bên anh
Dụi đầu vào ngực rộng
Tan mộng rồi
Mới biết rằng thật khó để vượt qua
Ngày nối ngày lặng lẽ cứ trôi xa
Năm tháng vô tư
Dòng đời hối hả
Nếu trăng sao cho bầu trời tất cả
Em mong một lần thắp sáng góc nhỏ ấy trong anh!
Thơ họa hk của TQtrung
*
Thêm một lần, anh nói với mong manh
vì sao xa,
thật xa nên vẫn ngỡ là hư ảo
Anh không muốn làm loài chim báo bão
khi bầu trời đã vần vũ mây giông
Ta cứ mơ về một khoảng không
nơi có những thiên đường ngập tràn ánh sáng
những khoảng lặng
tìm nhau trong xa vắng
hạnh phúc đến bên em đằm thắm, ngọt ngào.
Thứ Hai, 7 tháng 1, 2019
CƯỜI
*
Tuy rằng hơi lạnh đi chơi cũng ô kề
Ra bờ hồ đứng rất phê
Có em tây gái nhìn về phía ta
Trời thì gió lạnh cắt da
Mà phong phanh áo như là mùa thu
Mình thì sun hết cả...người
Thế mà nó vẫn cười như liên xồ ☺️☺️☺️
Thứ Năm, 3 tháng 1, 2019
CHIỀU BUÔNG
" Qua đình ngả nón trông đình.
Đình bao nhiêu cột...thương mình bấy nhiêu..."
Qua đền tìm phút phiêu diêu
Trần ai kiếp sống đã nhiều đục trong.
Ta tìm một phút thong dong
Cho tâm thanh thản cho lòng mãi say
Cho quên một kiếp đọa đày
Khói hương bay quyện tầng mây thoát trần.
Chỉ còn ta đứng bâng khuâng
Chiều buông một tiếng chuông ngân...xao lòng...
KHÁT KHAO
"...Cho em khát khao,
khát khao anh khi mùa xuân về...." Dương Thụ
*
Có những niềm khao khát
chạm vào trái tim người
Có ước mơ bình dị
đầy vơi...đầy lại vơi.
Có ước mơ vươn tới
bầu trời mây trong xanh.
tìm hạt mưa trong lành
khát khao giọt nước mát
hay...niềm vui mong manh?
Trong tận cùng tim anh
khát khao điều bình dị
câu thơ muôn vạn ý
yêu thương sẽ lấp đầy
Những lạnh lùng đắng cay
Một sớm mai thức dậy
khao khát là mây bay
mênh mang bầu trời rộng
đến yêu thương dâng đầy.
Khao khát một mùa say
Say tình người dài rộng
Cho lòng anh ngất ngây
mơ một trời hoa mộng
anh mơ làm tia nắng
cho nhân gian ấm lòng.
khao khát
và khát khao
nghe câu hát thuở nào
Xin cho khao khát mãi...
LIỄU RỦ MỀM LỐI CŨ
*
Nhiều khi là rất lạ
Nắng lại về sau gió lạnh đông.
Ta lại lang thang một sớm mai hồng
Ghé thăm liễu rủ mềm lối cũ.
Hồ Gươm nhớ ai mà mây buồn ủ rũ
Nước gương hồ cũng chẳng gợn chút lăn tăn
Anh gặp mình đang thu gọn thời gian
Gom thương nhớ đong đầy miền kỷ niệm.
Đã qua rồi sao ta còn lưu luyến
Đầy lại vơi nỗi nhớ khúc ca tình.
ĐÊM TRĂNG NHỚ BẠN
Thơ sến
*
Đêm đã khuya lắm rồi
Anh ngồi lặng ngắm mây trôi
xa tít tận chân trời
Trào dâng thương nhớ
nhớ ai.. .đong đầy tim tôi
Lời thơ ai đó ….đắm say ai trả cho ai
sao lòng ta.. xót xa dâng đầy.
Một chén men say nhớ ngày tay trọn vòng tay
Biết bao ân tình, người ơi có nhớ chăng người
ta uống cạn ly này
thương người gối chiếc đêm nay
mơ giấc mộng sum vầy
cuộc đời còn lắm chua cay… thì em ơi xin chớ u hoài
Tay nào trong tay hẹn rằng gió mãi thương mây
Lành lạnh tàn thu…đông về tái tê đêm dài..
CÒN MÃI NHỮNG VẦN THƠ YÊU THƯƠNG.
*
Trầm tư đứng bên tường tòa tháp cổ
gạch đá xây nên... dầu dãi mấy trăm năm
Tuế nguyệt trơ gan dẫu mưa nắng rêu phong
Cổ kính cũ đất Thăng long văn hiến
Cát bụi đời người... đi rồi lại đến
tháng năm qua... chồng chất chút tuổi trời
chưa làm được gì đã thấy tuổi mấy mươi
ngoảnh mặt lại.. đã cổ lai hy thất thập
Thì hãy vui nhiều lên trong một lần sinh nhật
Còn chút lửa tàn đốt cho vạn thương yêu
sẽ là mãi những vần thơ... dẫu chẳng còn nhiều
những cảm xúc liêu xiêu ... cho thơ mình yêu dấu.
Trầm tư đứng bên tường tòa tháp cổ
gạch đá xây nên... dầu dãi mấy trăm năm
Tuế nguyệt trơ gan dẫu mưa nắng rêu phong
Cổ kính cũ đất Thăng long văn hiến
Cát bụi đời người... đi rồi lại đến
tháng năm qua... chồng chất chút tuổi trời
chưa làm được gì đã thấy tuổi mấy mươi
ngoảnh mặt lại.. đã cổ lai hy thất thập
Thì hãy vui nhiều lên trong một lần sinh nhật
Còn chút lửa tàn đốt cho vạn thương yêu
sẽ là mãi những vần thơ... dẫu chẳng còn nhiều
những cảm xúc liêu xiêu ... cho thơ mình yêu dấu.
Yêu là yêu thôi
*
Có những lời từ ý con tim
hay chỉ là phút giận hờn...tiếng thơ buồn cay đắng
nào ai biết con tim anh thầm lặng
mỗi lời... buồn thương nhớ lại dày thêm.
Giấc mơ xưa về từng đêm từng đêm.
gom chút tơ lòng gửi vào hương gió
trách gì ai đây dù một lời nho nhỏ
để thương yêu luôn trọn vẹn buổi nguyên sơ
Yêu chỉ là yêu thôi.. là ai đó dại khờ
không còn nữa những tháng năm thơ trẻ
trọn yêu thương và niềm tin như thể
ngày bên nhau, dù tóc bạc mái đầu.....
Có những lời từ ý con tim
hay chỉ là phút giận hờn...tiếng thơ buồn cay đắng
nào ai biết con tim anh thầm lặng
mỗi lời... buồn thương nhớ lại dày thêm.
Giấc mơ xưa về từng đêm từng đêm.
gom chút tơ lòng gửi vào hương gió
trách gì ai đây dù một lời nho nhỏ
để thương yêu luôn trọn vẹn buổi nguyên sơ
Yêu chỉ là yêu thôi.. là ai đó dại khờ
không còn nữa những tháng năm thơ trẻ
trọn yêu thương và niềm tin như thể
ngày bên nhau, dù tóc bạc mái đầu.....
CHÌM TRONG MẮT EM
*
Tình yêu là gì vậy em,
sao luôn làm lòng ta dậy sóng.
Ôi những nào là mơ với mộng
mà đớn đau những tháng ngày dài.
Anh muốn trở về, lặng lẽ những sớm mai
nghe chim hót và vui cùng cây cỏ
trải tâm hồn cùng mây và gió
say bên hoa và tỉnh với tình đời.
Về đi em, với ngày tháng dần trôi
anh giữ lại tình em trong ngàn năm nỗi nhớ
để yêu thương đầy tràn trong từng nhịp thở
mỗi đêm về chìm trong mắt em thương.
Tình yêu là gì vậy em,
sao luôn làm lòng ta dậy sóng.
Ôi những nào là mơ với mộng
mà đớn đau những tháng ngày dài.
Anh muốn trở về, lặng lẽ những sớm mai
nghe chim hót và vui cùng cây cỏ
trải tâm hồn cùng mây và gió
say bên hoa và tỉnh với tình đời.
Về đi em, với ngày tháng dần trôi
anh giữ lại tình em trong ngàn năm nỗi nhớ
để yêu thương đầy tràn trong từng nhịp thở
mỗi đêm về chìm trong mắt em thương.
THÔN NỮ
" Em đi cắt lúa trên ngàn
mây trên ngàn nắng chiều chang chang ..." hoangviet
*
Gặp em cắt lúa bên đàng
Bồi hồi, nhớ khúc "Lên ngàn" ngày xưa
Lắng nghe tiếng của nắng mưa
Bốn mùa, em vẫn bốn mùa sương giăng
Bốn mùa đội nắng chang chang
Lên ngàn trồng lúa nuôi chàng nuôi con.
Đảm đang cô gái Việt nam
Từ ngàn xưa ...tấm lòng vàng chẳng phai.
HOÀNG HÔN
*
Có một chiều Hồ Gươm như thế
ráng vàng ... bão tố khơi xa
chùm lá cuối
lắt lay
theo gió đổi
xác xơ cành
khô héo một mùa hoa
còn lại mình ta đi với ta
hoàng hôn hiu hắt
bóng cây già
tháp cũ
trăm năm còn đứng đợi
la đà...
kìa một bóng mây qua
tĩnh lặng..một tiếng khuyên khe khẽ
chíu chít chuyền cành bên giọt hoa
lộc vừng còn lại dăm ba sợi
thu nhỉ
ngồi đây đợi trăng tà....
Có một chiều Hồ Gươm như thế
ráng vàng ... bão tố khơi xa
chùm lá cuối
lắt lay
theo gió đổi
xác xơ cành
khô héo một mùa hoa
còn lại mình ta đi với ta
hoàng hôn hiu hắt
bóng cây già
tháp cũ
trăm năm còn đứng đợi
la đà...
kìa một bóng mây qua
tĩnh lặng..một tiếng khuyên khe khẽ
chíu chít chuyền cành bên giọt hoa
lộc vừng còn lại dăm ba sợi
thu nhỉ
ngồi đây đợi trăng tà....
BẾN & ĐÒ
Sớm nay ta qua đò
bến quê thu không gió
chợt ý thơ bỏ ngỏ
thương vạn đò...bơ vơ.
*
Sao em không đi lấy chồng
Con đò nào chẳng có một bến sông.
Bờ bãi nào cũng bên bồi bên lở
Chông chênh lắm
đò ơi...dang dở
Bến đậu nào cũng neo lại một bờ vai.
Lấy chồng đi em
nếu nhỡ ngày mai
Con đò cũ phôi phai năm tháng
Dòng sông xưa vẫn vô tình lãng đãng
Có người khách qua đò...xa xót chẳng rời chân.
NHÀN CƯ
*
Sáng thu mưa tạnh...gió đùa
Trời xanh mây trắng như chưa bão bùng
Tâm hồn nhẹ gánh không trung.
Vươn vai hít thở vặn lưng uốn mình
Thế là ta hết rung rinh
Kệ đời yêu gét...hư vinh mặc lòng
Nhàn cư ta cứ thong dong
Nắm nem bầu rượu...thẳng cong mặc đời...
Sáng thu mưa tạnh...gió đùa
Trời xanh mây trắng như chưa bão bùng
Tâm hồn nhẹ gánh không trung.
Vươn vai hít thở vặn lưng uốn mình
Thế là ta hết rung rinh
Kệ đời yêu gét...hư vinh mặc lòng
Nhàn cư ta cứ thong dong
Nắm nem bầu rượu...thẳng cong mặc đời...
ĐOM ĐÓM TUỔI THƠ.
*
Gió thu nhẹ... vờn lên mái tóc
bay bay
những sợi tơ mềm
Rơi xuống cỏ...ánh lên mầu bạc
Anh nghe thời gian...nhè nhẹ ru đêm.
Anh nghe thời gian trở lại...êm đềm
Thơ ngây, một thời trẻ dại
Ôi một thời trong ta còn mãi
cánh đồng xanh và những cơn mưa
Đêm trẻ thơ trốn chạy, vui đùa
Đom đóm lập lòe bờ tre bụi cỏ
Lấp lánh đường về qua con đường nhỏ
Dấu tuổi thơ miền thần thoại ảo mơ.
Theo anh về nhé em...một thời tuổi thơ
Không có bon chen, không tình đời vụn vỡ
Chỉ lấp lánh mãi trong nỗi nhớ
Một cánh đồng...đom đóm lập lòe bay....
QTDA
QUÁN CÓC ...
*
Một sớm đầy thu gió hây hây
Cưỡi lên xe máy chạy tây tây
Đang phê bỗng ặc...xe chết máy
Thôi rồi... phải sửa không rất gay.
Quán cóc ngồi chờ gặp bà lão
Kẹo dồi.. trà đá lại trầu cay
Móm mém chuyện vui nổ như pháo
Hỏi chuyện già rồi sao ngồi đây?
Con cái ra riêng hết cả rồi
Không ngồi...cái chi đút miệng đây
Nên nỗi thân già còn bươn chải
Bán trà... chẳng bán nước đâu... chú mày.
Vầng! Xin cho một vái nhé cụ bà
Lão bà như cụ thế đấy a!
Ngàn năm dân Việt còn bền vững
Muôn năm còn mãi một sơn hà.
Một sớm đầy thu gió hây hây
Cưỡi lên xe máy chạy tây tây
Đang phê bỗng ặc...xe chết máy
Thôi rồi... phải sửa không rất gay.
Quán cóc ngồi chờ gặp bà lão
Kẹo dồi.. trà đá lại trầu cay
Móm mém chuyện vui nổ như pháo
Hỏi chuyện già rồi sao ngồi đây?
Con cái ra riêng hết cả rồi
Không ngồi...cái chi đút miệng đây
Nên nỗi thân già còn bươn chải
Bán trà... chẳng bán nước đâu... chú mày.
Vầng! Xin cho một vái nhé cụ bà
Lão bà như cụ thế đấy a!
Ngàn năm dân Việt còn bền vững
Muôn năm còn mãi một sơn hà.
LÊN CHÙA
*
Lên chùa thắp một nén hương.
Cầu cho làng xóm bốn phương thanh bình.
Cầu cho ta mãi rung rinh.
Cầu cho cảm xúc thơ tình không phai.
Chợt nghe gió quẩn bên tai.
Thiều quang thấm thoát đã ngoài tri thiên...
Sao còn nửa tỉnh nửa điên
Thơ gì...viết mãi, cửa thiền lại quên
Chắp tay rồi ngửa mặt lên.
Tỉnh thôi...trăng đã lãng quên...thôi về.
NHÀN HẠ
Từ ngày thấy mình nhàn hạ.
Rong chơi du lãng suốt ngày.
Mây bay trên đầu ...thôi kệ
Mỹ tửu cũng mặc người say.
Yêu gét đành coi như lạ.
Mỉm cười thương cả cỏ cây
Thoảng nghe hương thầm hoa sữa
Đang về ngập phố ...chiều nay.
Hoa Lộc vừng trôi
*
Ta tìm về một chiều bình yên
Mong manh gió, hồ thu vờn liễu rủ
Lộc vừng nở...tàn phai bên lối cũ
Bập bềnh trôi ...hoa, nụ rụng rơi.
Bước chân buồn, thơ thẩn một mình thôi
Hoa vẫn đỏ, vẫn trời xanh mây trắng.
Chỉ một người đi trong thầm lặng
Ngẫm phai tàn...thương một kiếp rong chơi.
THU TÀN
CHIỀU HUẾ
*
Có một chiều... khắc khoải những ý thơ
Nhớ làm sao một lần về thăm Huế
Lờ lững nước sông Hương, bến đò xưa quạnh quẽ
Em đâu rồi cô gái hát giọng đò đưa
Huế mình ơi ...nhiều quá những cơn mưa
rơi tý tách những giọt thương giọt nhớ
anh vẫn nghe câu hò xưa than thở
những phận đời trên sóng nước Hương giang
Thương mẹ già An cựu sống lang thang
góc chợ Đông Ba mỏi mòn đời cát bụi
Thương em tôi nhọc nhằn sớm tối
lăn lóc mưu sinh giữa lăng tẩm những triều xưa
Huế mộng mơ, thương Huế mấy cho vừa
Ta gửi lại lời yêu thương cho những tà áo tím
Cho trời xanh, cho một thời áo lính
Yêu thật nhiều cho Huế mãi mộng mơ!
QTĐA
PHỐ NÚI PLEI..KU
*
Mưa giăng giăng che mờ phố núi
Anh đến quê em ngỡ hè nắng dội
Pleiku buồn, mưa chắn lối người đi.
Gió núi mơn man như một chút gì
để nhớ về một ngày thu tàn xứ Bắc
Đêm hội về vẫn ngỡ ngàng câu hát
Về những đôi mắt Pleiku lấp lánh biển hồ đầy
Anh vít cần rượu nồng hương tình lên say
đặt lên môi em men rừng ấm lạ
Nồng nàn...
mắt ướt nhìn nhau ngất ngây hồn lá
ánh lửa bập bùng cháy trong mắt em
Em nâng cần rượu cong cong trao từ tay anh
thơm thảo Pleiku nhịp cồng chiêng hối hả
hàng xách tay bập bùng... thong thả
Đàn Tờ rưng em gõ đến mê say....
Anh về rồi, nhớ quá Plei
Nhớ mưa Gia lai nhớ cong dốc núi
Chẳng biết nữa... đến bao giờ trở lại
Một lần Pleiku nhớ mãi nhịp cồng chiêng.
QTĐA
BAO GIỜ TRỞ LẠI
TỰ TÌNH
*
Người đàn ông
ôm cây đàn và hát
những giai điệu buồn thiu như từ chính nỗi lòng mình
Ngoài trời
nắng thu vàng lung linh, lung linh
Căn phòng vắng chỉ còn những lời tự tình
khàn đặc.
Tìm từ hư không những ca từ man mác
hát cho những cuộc tình
yêu thương trong mơ.
Sao không hát cho những yêu thương vì thơ ?
Sao không hát cho những con thuyền bơ vơ tìm bến đỗ...
Không đủ lời đâu
bởi tơ trời, duyên nợ
trải nỗi đau trong định mệnh những kiếp đời.
Xin cho ta trở về làm một kiếp rong chơi.
QTĐA (photo chỉ có tính minh họa )
Đôi khi là vô tình
*
Đôi khi là vô tình
ta biết rằng trái tim
chợt buông chùng, trĩu nặng
chỉ một lần xa vắng
cũng khắc khoải, rã rời
Đôi khi nắng phai mầu
một thoáng mây che khuất
đôi khi là mặn chát
mà lòng lạnh tái tê
Lắng nghe phố cổ
*
Lắng nghe phố cổ thầm thì
người đi dừng chân đứng lại
Tiếng của ngày xưa mờ phai
trong tiếng ồn ào phố thị
Từng bước, từng bước ta đi
hoài niệm một thời xa lắm
xưa rồi... đã thành dĩ vãng
Hà nội... một thời không quên.
Lắng nghe phố cổ thầm thì
người đi dừng chân đứng lại
Tiếng của ngày xưa mờ phai
trong tiếng ồn ào phố thị
Từng bước, từng bước ta đi
hoài niệm một thời xa lắm
xưa rồi... đã thành dĩ vãng
Hà nội... một thời không quên.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)