Trang

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019

HƯƠNG XOAN

"...Bữa ấy, mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy.
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ,
Mẹ bảo: “Thôn Đoài hát tối nay”

Cứ mỗi độ Xuân về, lời thơ của Thi sỹ Nguyễn Bính lại âm vang trong tâm tưởng, làm tôi cứ nhớ mãi về những ngày đã qua, kí ức vụn như những làn mưa xuân lất phất bay qua hoài niệm. Và mùa hoa xoan năm xưa ấy cũng trở về trong kí ức để biến thành những dòng thơ này, với hy vọng gửi gắm tình yêu quê hương, tình yêu đồng loại vào những tứ thơ mà mình định viết.
Đăng lại bài thơ này, như một kỉ niệm với một người bạn, như một lời cám ơn chân thành đến em, người đã biết trân trọng bài thơ, dù gì thì trong tôi, em vẫn là một người bạn đáng quý, dù em có đọc hay không thì từ đáy lòng mình, xin chúc em hạnh phúc, vui vẻ và viết được những bài thơ hay bởi chính vì thơ mà chúng ta sẽ cảm thấy cuộc đời này đáng yêu và đáng sống hơn.

HƯƠNG XOAN
*
Hoa xoan rụng trắng đường qua ngõ.
nhẹ gót chân hồng em đến chơi.
Thẹn thùa mắt tím sau vành nón
thương quá chiều vàng, tóc buông lơi.

Bóng Nguyệt chênh chênh phía cuối đồi
Em về...để nhớ đến chơi vơi
Hương xoan theo gió
tràn ngõ xóm
thương một mùa hoa tím tinh khôi.

Mộc mạc hoa xoan,
nặng tình tôi.
năm nay xoan lại nở trắng trời
hăng hắc hương xoan buông ngây ngất
Mà em xa quá...
gót hồng ơi....

QTĐA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment