*
Con đường mòn đi mãi thành quen
bỗng một ngày, ngỡ ngàng hoa tím nở
Em bé nhỏ xinh tươi và rực rỡ
như nắng mai xao xuyến một khoảng trời.
Sớm mai này bỗng thấy chơi vơi
con đường nhỏ sao đi hoài không hết
từng sợi nắng bỗng biến thành từng vệt
dệt yêu thương thành nắng thắm rừng hoa.
Em ngày nào tha thiết ở trong ta
từng ánh mắt cũng sáng như tia nắng ấy
mềm mại, mặn mà, kiêu sa và nóng dẫy
níu tình ta trong muôn nẻo ân tình
Man mác sương mờ vừa đến với bình minh
Hoa dại nở, hoa tàn hoa lại nở
Chỉ trong ta, xót xa tình cách trở
Lắng tình em, đọng lại phía trời xa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment