*
Người đàn ông
ôm cây đàn và hát
những giai điệu buồn thiu như từ chính nỗi lòng mình
Ngoài trời
nắng thu vàng lung linh, lung linh
Căn phòng vắng chỉ còn những lời tự tình
khàn đặc.
Tìm từ hư không những ca từ man mác
hát cho những cuộc tình
yêu thương trong mơ.
Sao không hát cho những yêu thương vì thơ ?
Sao không hát cho những con thuyền bơ vơ tìm bến đỗ...
Không đủ lời đâu
bởi tơ trời, duyên nợ
trải nỗi đau trong định mệnh những kiếp đời.
Xin cho ta trở về làm một kiếp rong chơi.
QTĐA (photo chỉ có tính minh họa )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment