trong tĩnh lặng, hoàng hôn chìm cuối xóm
Một cánh chim, chập chờn trong ảo mộng
mỏi mệt cánh bay, ai oán tiếng hót buồn
Những tia nắng dài, vời vợi phía hoàng hôn
nơi êm ấm những mái nhà hạnh phúc
lẻ loi em, lẻ loi anh trong chiều vàng trong, đục
khập khiễng đi tìm, một thế giới mông lung “. Trích QTr
Nguyentrinh
Mỗi đêm về khắc khoải nỗi nhớ mong
Từng hơi thở vương theo làn gió thoảng
những kỷ niệm mênh mang bay vào trong giấc mộng
có con đò rẽ nước, mái chèo khua thong thả nhịp hát vui
nhịp nhàng đàn chim tung cánh đến muôn nơi
miên man nắng trên con đường mòn thẳng lối
có dải đồi hoang với nỗi niềm ...vời vợi
trải bóng anh em mình cùng nhẹ nhàng bước tới
sôi nổi luận bàn đủ thứ chuyện, mãi không thôi . .
con đò ấy đâu rồi, mái chèo cũng mất tăm hơi ?
Nắng quay đi, mưa gió quện ...rã rời
thu buồn vắng, mưa dứt day không buồn tạnh.
Nỗi lòng này, sáng thu vàng sóng sánh
một màu Thu, lạnh vắng cuối mùa ngâu
người có hiểu thấu không?
nắng tắt trên sông, con đò lẻ bóng
Đêm lại về, mênh mông
mênh mông!!!
Thơ Nguyentrinh
Hay quá bài thơ thật da diết, thật lãng mạn ...thực thực hư hư huyền ảo....!!!
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaQT viết đi !
Bạn hỡi!
XóaHãy cho tôi dừng lại
Dù chỉ là ít ngày
Bởi lòng tôi nặng trĩu
Không say, mà như say!
Hồn tôi, là trời mây
Và yêu thương- biết mấy
Buồn: tình người tan chảy
Buồn: bạn bè lung lay
Bạn bè khuất chân mây
người tốt thường đi cả
Còn lại, toàn kẻ NGÂY
còn lòng nào thơ thẩn
với đời được nữa đây???