Trang

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

NGỘ THƠ

*
Đôi khi không hiểu nổi mình
ngày lại ngày viết thơ tình như dại
những cảm xúc dâng trào lên mãi
lời yêu đắm say mê mải với tình thơ.

Giữa cuộc đời náo nhiệt ngáo ngơ
thế giới vô hồn tình tiền, trái phải
Ta không lề đi trong hoang hoải
kiếm tìm ngôn từ, khờ dại những lời yêu.

Đôi khi giật mình ngắm hoa cuối đường chiều
E ấp nở một ngày thu mưa đổ
dịu dàng sắc mầu, long lanh cánh nhỏ
rồi tàn phai, trở lại với hư vô.

Một mình âm thầm ngồi viết vần thơ
trải lòng ra với trời xanh mây trắng
với những đêm trăng, tình ai say đắm
Đâu chỉ cho riêng mình một chút ấy tình riêng.

Đôi khi khuya vắng ngắm chiếc trăng nghiêng
ngỡ ai đó cùng mình từ nơi xa vời vợi
thắp sáng hồn thơ từ sâu thẳm tối
Mảnh trăng mồ côi lại lấp lánh giữa bầu trời.

Có một ngày ngộ đến chơi vơi
Dòng thơ ảo con tim đau ngàn vết cứa.
nồng cháy yêu thương từ ngàn độ lửa
Bỗng giá băng như hai cực địa cầu.

Đôi khi chỉ là thơ mà đau cũng thật sâu.
Khi ngộ lại,
buông tiếng cười  
một nửa.
Máu trong tim vẫn nồng nàn chan chứa
khúc thơ tình cho vạn nẻo yêu thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment