Đã bao lần anh nhớ về emtrong tha thiết dịu êm
một khoảng trời mùa hạ...
Tây hồ ngày mình qua
chiều buông
sương khói tỏa.
lảng bảng mây xa
đường về sen Quảng Bá.
chống chếnh hoàng hôn, vội vã cánh chim chiều
Một góc Tây hồ liêu xiêu liêu xiêu
hàng liễu rủ bên dáng Kiều tóc thả.
Đưa em đi
vòng xe quay hối hả
tìm đâu bóng ngựa xe xưa
hồn xưa thu thảo cũng không còn
tiếng chuông chiều
lặng lẽ thu không
ánh tà dương bập bềnh đầu ngọn sóng.
Em dõi nhìn
phía chân trời bất động
thấp thoáng công trình, chật chội những tầng cao
Anh muốn tìm cho em
tiếng vỗ lao xao,
của những cánh chim Sâm cầm thuở nào bình yên thế.
cho em nhớ về những câu chuyện kể
sự tích hiền hòa, bình dị chuyện Kim ngưu
Thương thật nhiều
dáng đứng em yêu
để anh thấy chiều Hồ Tây đẹp thêm nhiều biết mấy.
Em có thấy giọt sương đêm run rẩy
ngát hương nồng bên lá biếc nhẹ lay
như ôm trọn ân tình tha thiết những vòng tay
ôm hết cả đất trời để anh thấy thật say
Trong êm ái nồng nàn của hương sen Hà nội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment