Giọt sương mai
gõ vào khung cửa kính
thảng thốt giật mình, bừng tỉnh
một cơn mê.
Thoảng tiếng ai từ ảo ảnh vọng về
Lời cay đắng, giận hờn buồn biết mấy.
Ta thương mình
như lửa hồng rực cháy,
bỗng có ngày lạnh lắm
đến ghê răng !
Ta muốn trèo lên cung Quế hỏi chị Hằng
bao giờ nhỉ người về miền ấy?
miền yêu thương dâng tràn như sóng dậy
Để mình ta ở lại với biển khơi
Lời ước mong như chiếc lá thu rơi
thôi cứ để loãng tan vào tĩnh lặng.
Thêm khắc khoải với những lời sâu lắng.
Trăn trở
những vần thơ thầm lặng
viết cho đời, vắng bớt những hững hờ.
Trời sắp sáng
lòng ta đầy dự cảm
Về những giọt sương mai tan vỡ
trước bình minh.
Trả lờiXóaỚ này ,
giọt sương mai nào dám gõ vào cửa kính !
Để anh TQT giật mình , thốt tiếng : kinh !
Vụt tắt cơn mê bối rối lòng mình
Hay phải lòng ai trên thiên đình vậy ?
Trong tan vỡ , có điều gì thức dậy
Mộng mơ nào đốt cháy cuộc tình anh ?
Xin tặng QT một giấc mơ lành !
Đâu phải cuộc tình tan mới có giọt sương tan?
XóaĐời chẳng qua như giấc mộng sắp tàn
Tóc pha sương còn yêu thương tha thiết
Thì còn đau lắm đấy hỡi Hoàng Giang !!!
Thơ là yêu - là đau khổ ngập tràn
Ta lầm lũi tìm yêu thương trong tình đời rắm rối
Làm cảm xúc cho dòng thơ ta vượt lối
tìm đường bay đến thi đàn không phải ở trần gian.
Có những lời yêu chưa từng nói với Nàng
Câu yêu thương dấu kín trong lòng nhỏ
Nói với ai đây, có ai đâu mà ngỏ !
Để hồn thơ hôm nay ấm ức viết ra SƯƠNG!
XóaÔi , thật ngỡ ngàng ,
hồn thơ bao giờ cũng là
những mối tình câm !
Hơi đêm mờ cửa kính
Trả lờiXóaĐọng giọt sương mai
Vương trên mắt em
Những vì sao đêm thổn thức...
Anh chập chờn mộng mị
Em là gió ?
Em là mây ?
Là Trăng hay Sao vậy
Người dưng ơi ???
Hư ảo như làn gió ?
Liêu trai trăng mờ tỏ
Hờ hững dải mây bay
Vời vợi khiến lòng đắm say ?
Mê mải... .
Anh hỏi gió, hỏi mây,
Hỏi Trăng Sao
Và hỏi chính mình
Em từ đâu đến ???
Trong muôn vàn lung linh ánh nến
Anh đi tìm Giọt Sương Mai ???
Cỏ lan ơi!
XóaAnh đâu cần phải hỏi ai!
giọt sương mong manh
hay Trăng,Sao bồng bềnh miền vô thức!
Anh chỉ biết một điều rất thực
Em hiện hữu với đầy đủ hình hài như anh đã thấy.
Chỉ có một điều làm giọt lệ lòng anh ngầm chảy
Vì không biết điều gì
đang ẩn dấu dưới vầng trán người thương!
Em hẳn biết rằng anh lấy giọt SƯƠNG
làm hình ảnh về những điều mong manh, dễ vỡ
Có hay không? những ân tình duyên nợ.
Nếu hững hờ thì cũng như sương vỡ mà thôi!
Đã qua những ngày
anh đếm giọt buồn trôi
từng giây, phút
xa em
đau
không thể nói bằng lời!