Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015
Có một lần, muốn nghiêng cả vần thơ
Nghe câu dân ca trong chiều lặng bơ vơ
“Giận mà thương”
Có ai hiểu được
Có ai vấn vương
Để những yêu thương
Cứ quẩn quanh trong chiều đông nín gió…( thơ HS)
*
Tiếng thơ ai? Hay nỗi lòng em đó
phảng phất buồn
trong mờ tỏ ý người thơ
hoài niệm ai kia, trong sương khói nhạt mờ
như nức nở
xót thương về quá khứ.
Ai nghe đấy?
phải chăng người lữ thứ
đã rời xa từ dạo bến rời thuyền
Nỗi nhớ nào kia, sao cứ mãi triền miên
trong tâm tưởng làm gì cho buồn tủi.
Mùa Đông về, những con đường Hà nội
lất phất bay, những giọt nhỏ không lời
từng chút lạnh, len vào trong áo lạnh
mà thương người, cô quạnh giữa phố đông.
Anh nghe trong tha thiết tầng không
giai điệu giận thương trong nồng nàn yêu nhớ
thương thân mình, cũng có ngày trăn trở
Giận rồi thương, thương giận đến bao giờ.
Có một lần, muốn nghiêng cả vần thơ
trút đổ xuống miền hững hờ yêu gét
để hồn ta thôi không còn mỏi mệt
nối tình thơ dệt thành lụa gió trăng mơ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment