*
Day dứt nhớ, ngày anh về với biển
Aó lính trắng màu mây, nhuốm cát bụi hoàng hôn
Nắng hanh vàng, hư ảo mỗi bước chân
Ì ầm sóng, vỗ hoài bờ cát mỏng.
Anh ngỡ ngàng bởi một vùng cháy bỏng
Đất hoang sơ và biển, nước mênh mông
biếc một màu phớt tím đến não lòng
Hoa muống biển nhuộm tươi nòng súng thép.
Em dịu dàng, bên gió gào mưa thét
Từng dây vươn về phía biển chát nồng
Để cho đời một khoảng tím mông lung,
Chiều hoang mạc trút bỏ niềm cô quạnh.
Thật đơn sơ từng đài hoa mỏng mảnh
Em đâu có ví mình với đài các, cao xa
Tha thiết mỗi ngày hè, hoa muống biển mặn mà
Cho anh nhớ - để quên thời lửa đỏ
Muốn gửi lời yêu thương về miền quê ta đó
Giữa đại dương nơi đảo nhỏ thân thương
Có loài hoa sắc tím thật bình thường
Mà thương nhớ đầy vơi hồn lính biển.
Nguồn ảnh từ Internet
Bông hoa nào cũng có quyền hãnh diện về vẻ đẹp của nó vì chẳng có loài hoa nào muốn ghen tị.
Trả lờiXóaDuyên hải quê mình ở đâu cũng có hoa muống biển, thực ra hoa cũng không có gì đặc sắc, nó không có giá trị sử dụng và cũng không có giá trị nghệ thuật. Tuy vậy ở một điều kiện nào đó, bạn sẽ thấy bỗng dưng nó đẹp vô cùng. Ở đảo chỉ có cát, nắng, gió, và mênh mông nước, đôi khi cái cảm giác cô đơn lấn át nỗi lòng người lính, khi đó anh ta bắt gặp sự mong manh của Hoa muống biển đang kiên cường chống chọi với nắng gió và chát mặt của nước biển, sự sống thật diệu kỳ, nó cho ta một tình yêu với cuộc đời và vượt lên số phận.
Trả lờiXóaBỗng gặp lại hoa muống biển trong một lần lướt Net, nhớ lại một quãng đời sóng gió mà thành ý thơ viết vội, có thể đó chỉ là một cảm xúc nhất thời.
Rất mong bạn đọc thông cảm.
Ngày xưa , có lần tôi theo các đàn anh cùng hạm nương theo con triều bơi từ cầu Hàm rồng ra cửa Lạch trào rồi bơi về Hoằng quang . Khi lên bờ không đứng lên được , nằm sóng xoài và ôm lấy bờ cát ấm ngủ quên một lúc . Chợt tỉnh thấy trước mắt có mấy bông hoa trắng , biết là hoa muống biển liền "xao xuyến hồn thơ" quơ tay hái định đưa vào miệng nhai . Ông anh (thủy thủ trưởng) nằm bên cạnh vội giằng ra và bảo : Mày muốn "Tào tháo đuổi" hay sao mà lại nhắm thứ này ! Ôi , ra vậy ! Đẹp đấy mà cũng độc đấy ! Ngẫm lại mới thấy cái ý sâu xa mà các cụ đã dạy : Hồng nào hồng chẳng có gai ...
Trả lờiXóaLâu lâu đọc được bài thơ hay của QT , tôi lại hay ngẫm nghĩ lung tung thế . Có gì không phải QT bỏ quá cho nhé !
Đã là lính biển chắc ai cũng có kỷ niệm với Hoa muống biển, anh HG cũng có điều gì đó để nhớ về nó, nhưng là kỷ niệm:suýt!hehe! may mà tôi lại phán đoán loài hoa dại này muốn vượt lên ngoại cảnh chắc phải cay đắng hoặc độc lắm mới sinh tồn được nên chưa bao giờ có ý định nhấm nhám nó. Không như một em gái miền biển, cùng có điều kiện sống như HMB nhưng ngọt ngào hơn nhiều, HG nhỉ?:))
Trả lờiXóa