Trang

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Bản song tấu 3: Chiều rơi bến vắng


… “Khi anh trở về 
với dòng chảy miên man
với bất tận hồn thơ, 
với miệt mài câu chữ
anh thảng thốt 
nhận ra rằng trái tim mình máu ứa
đã từ ngày biết yêu quá nàng THƠ.

có phải là em không?
hững hờ, 
câu trả lời...để trống
em rỗng không, hay đã quá chai sạn tình đời?
không biết nữa
chiều rơi bên bến vắng”…
*
Không gian tĩnh lặng
mà những dòng thơ anh lại u uất, nhạt nhòa
tia nắng quái cuối ngày gay gắt
Sao không ngăn nổi
ngàn muôn triệu giọt mưa sa.

Trong tiếng thơ như có tiếng lòng ai nức nở
khúc tình buồn, nấc nghẹn cả chiều tà
em ngỡ ngàng, muốn tan nhanh vào mây khói
ân tình ơi!thềm vắng vương đầy cánh tàn hoa!

Mắt ứa lệ, lòng em như hóa đá

“Em rỗng không”, “em chai sạn tình đời”…
ôi! những câu thơ nghiệt ngã
anh viết ra và dành để cho ai ?

Và bây giờ, trong một sớm mai

trong tĩnh lặng, trong tâm hồn sâu lắng
em chợt nhận ra con tim anh, thầm lặng
hát khúc yêu thương mà quên hết giận hờn.

Phút giây này ta càng hiểu nhau hơn
em sẽ trở về với nỗi lòng thanh thản
quên hết một trời chiều buồn thảm 
giọt mưa tuôn!
em hiểu rằng anh viết cho một cuộc tình buồn
thì anh hỡi! hãy quên đi tấn trò đời nghiệt ngã
thôi trăn trở vì thói đời xa lạ
Hãy sống với thanh thoát hồn thơ 
và êm ái  giấc mơ hoa!
               
Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment