ngàn xưa vọng lại tiếng ru ơi à.
"Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
năm canh dài thức đủ vừa năm..."
.
.
Lời ru xưa khắc khoải mỗi tuần trăng
Câu yêu thương từ ngàn đời trải dài theo dáng hình đất nước
trưa hè nóng nực
kẽo kẹt võng đưa, quạt mo khe khẽ
chum nước đầu hè, hoa cau mới hé
tiếng hời ru của Mẹ
nuôi lớn những chàng trai đóng khố cởi trần
vươn lớn hình hài, mạnh mẽ những bàn chân
ra trận.
Tiếng ru à ơi từ những ngày tháng tám mùa thu
cha ông đứng lên giành độc lập
tiếng ơi à mẹ ru ta khôn lớn, hòa vào đoàn quân Giải phóng vững bước vượt Trường sơn cùng đồng đội làm nên chiến thắng.
để hôm nao nghe lại tiếng ru à ơi, trưa hè ngập nắng
trong oi nồng có những chàng Phù Đổng vươn mình, lớn dậy thành những chàng trai dũng mãnh quyết giữ gìn từng tấc đất, biển đảo quê hương
Và bây giờ
yêu thương
cũng cần lời ru trăn trở, cho những lứa đôi thương nhớ tràn đầy
Anh thương mình, khô héo bàn tay
nhọc nhằn sớm khuya nuôi con khôn lớn, thương khuôn trăng không cần son phấn, vẫn ngời ngợi đêm rằm, vợi vợi yêu thương, xót xa chồng trong buổi nhiễu nhương, chí hồng, hộc dấu mình vào góc núi.
Ngủ đi em, tiếng lòng anh gọi thành khúc ru tha thiết mặn nồng,
à ơi
cái sợi tơ hồng, trời xanh bện sẵn từ thinh không rồi, ngủ ngon em nhé, dòng đời, à ơi vẫn chảy trôi về hư vô.
*
Anh thương em, vần vũ những lời thơ
thẩm thấu nỗi buồn đau trong mơ hồ đời vợ lính, em đi tìm gì trong những mùa hoa tím, một thời em đau đáu giấc mơ đêm có những lâu đài dựng trên cát nóng, thương cánh chim chiều những ngày vượt sóng sắc hồng phai trong nắng gió cuộc đời. Ngủ đi em, câu hát chơi vơi, anh cũng muốn ru em ngày đất bằng nổi sóng, em trôi nổi trong cuộc tình - tiền đồng bóng với những gã đàn ông ngu ngốc dại khờ, anh im lặng nhìn em nổi nóng với thơ, ấm ức với đời, em nói ngọng như thời con trẻ. Ngủ đi em, tiếng sấm nào nổ thế! cho em tôi giật mình thức dậy giữa bình yên?
ngủ đi em trong triền miên những ngày vượt khó, em tỉnh khô trước những lời thơ ong bướm dập dìu, em đi tìm câu hát phiêu diêu trong mịt mờ rối ren những trang web ảo, cũng như anh một ngày định qua cầu cởi áo, bỗng giật mình, tỉnh táo để thấy mình không giống thùng rỗng không!!!!!ngủ đi em qua hết giấc nồng, khi tỉnh lại em có là em không như những ngày xưa thơ trẻ ấy.???
*
*
Tiếng ru đàn ông nhọc nhằn biết mấy, và anh cũng muốn ru em người con gái ra đi từ đất Thăng long, ngày xa xứ vất vả long đong tìm cho mình chỗ đứng trong dòng đời nghiệt ngã, ngủ đi em, chiều Thu đẹp quá, em hãy ngủ đi cho bình lặng tâm hồn, mỗi hoàng hôn về tiếng đàn em tha thiết ngân vang, khúc nhạc tình tan vào nhung nhớ, để lời thơ em không còn than thở, nỗi cô đơn vắng lặng ghê người, vòng tay anh bé quá em ơi, không đủ rộng cho ân tình nhân thế.
Ngủ đi nhé! ta ru Ems bằng những lời thơ, dấu yêu thương vào sâu nỗi nhớ, dấu yêu thương vào niềm kinh sợ một ngày kia giấc mơ tan vỡ
còn lại gì?
À ơi! Ems hãy ngủ đi.
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
" Em tỉnh khô trước những lời thơ ong bướm dập dìu " . Quế phục lăn AT của đại ca đấy . Quế đang cảm theo cảm xúc của đại ca dành cho AT , chợt hẫng đi khi đọc tới cuối bài . Theo Quế , đoạn cuối đại ca tách ra thành bài khác thì hay hơn . Hì hì , Quế thấy sao nói vậy , đại ca đừng la nha .
Trả lờiXóaThank Quế nha, đoạn ấy không phải cho AT của anh đâu :))
XóaQT giỏi thật, gói được cả AT lẫn NT trong 1 bài.
Trả lờiXóaẢnh trên là ông bà đang ngồi uống rượu xuông à?
Thì chính thế nên Quế mới nói . Ông anh này đúng là : trái tim anh chia ba phần tươi đỏ / Anh dành riêng cho AT phần nhiều / Phần cho thơ và phần để thế thái ... / Hì hì , chọc đại ca chút cho vui chứ qua thơ thấy đại ca sầu bi quá .
Trả lờiXóaAnh QV @: Ảnh chụp hôm nọ, ngắm Lộc vừng nở đợt hai, coffe chứ không dám rượu, và cũng không dám NT như bạn nói đâu, nói chuyện t/y bây giờ tụi trẻ nó cười chết, ơ! cảm xúc thăng hoa mà, hehe!
Trả lờiXóaAnh đang cười này Quế:)), anh QcV cũng nói vậy, anh bảo: Một trong những sai lầm nhất là đọc thơ và liên tưởng đến sự thật ngoài đời.