Hàng cây lá đổ, chiều xưa em về
Lá vàng rụng dưới đường quê
tiễn em lòng những nặng nề chơi vơi
Giọt thơ tý tách rã rời
tạt vào nỗi nhớ tan lời yêu thương
con đường xưa, vẫn con đường
em thành cỏ dại mùa Xuân
chúc chen vườn nắng khô cằn sao em?
Câu thơ cũ đã nghe quen
đọc lên giữa chợ tiếng khen dập dìu
em thành kiếm sỹ liu xiu
tiếng Thu thương tiếc đìu hiu con đường
hết rồi lá úa chiều vương....
( cảm tác trước bức tranh, xin bạn đọc đừng suy luận, rất cám ơn)
Trả lờiXóaMùa nào mà lá chẳng rơi
Quê Tây làm đắm bạn tôi phần này .
Bạn say thu , thu tôi say
Thu nhà biếc lá dạn dày bão giông
Lá rơi khi quá vào đông ...
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSbUIx-1hdAbK3p3mYJ6B_4cjIJXkZi2UfDpCXRv3TRrOcNUGm06g
Trả lờiXóaLá rơi vào nỗi nhớ mong
lá rơi vào nỗi rỗng không tình người
Lá rơi trút hết chơi vơi
lá rơi cho bạn, cho tôi say lòng
Cứ gì phải mùa đông
lá thu mới rụng, bâng khuâng nỗi niềm
Hồ Gươm đấy, chút tình riêng
cũng làm lá rụng, cũng nghiêng đất trời
Hoàng Giang cũng lắm ....à ơi!!! :))