Một bước nữa
sẽ qua bên kia bờ ảo vọng.
Dừng lại thôi
chân trời không còn lối.
Anh quay về
với cát bụi hoàng hôn.
Quay về tìm những đêm tối chập chờn
hư ảo bóng em mỗi phút giây hoài niệm.
Mỗi vần thơ
với biết bao lưu luyến.
Câu chữ ngổn ngang
chen chúc trải tâm tình.
mỗi dòng thơ lặng lẽ trước bình minh
kỉ niệm cũ lung linh mỗi mùa hoa tháng sáu.
" Đưa em qua cầu"
ôi nỗi nhớ thật sâu
nên anh phải viết bài ca dang dở
câu thơ xưa
trưa hè, trăn trở
Bến bờ yêu ai có tìm về.
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
Bản tình ca tháng sáu đã đi xa…
Trả lờiXóaNhững tình khúc thiết tha về tình yêu nỗi nhớ
Những trải lòng “anh hằng mơ” ấp ủ..
Những ân hận nuối tiếc phải gói lại “lời yêu thương”
Anh không hiểu vì sao “con tim em bỗng nhiên lạnh ngắt?”
Không phải đâu …nó vẫn đang cháy bỏng đó anh
Bông hoa quỳnh, anh biết không anh?
Chỉ tỏa hương và hé nở vào những đêm thanh vắng..
Khúc giai điệu “đưa em qua cầu” lung linh trong nắng…
Em hình dung anh đang mải “ngắm nhìn dòng sông”…
Mùa này mưa ngâu nên sông không còn cạn nữa
Và,
hàng vạn bước chân cũng hững hờ qua đó
liệu…
đám cỏ dại ven đường có bị xéo nát không anh?
Chắc là có
Trả lờiXóabởi cỏ tàn đến thế!
dù là anh đã tìm ra một loại cỏ cao sang
mọc ven đường, lấp lánh một chiều vàng
bỗng hạ mình
biến thành cỏ dại
Anh vẫn tiếc một mùi thơm ngai ngái
của hương đồng, hoa nội quê mình
Anh cứ ngỡ vậy thôi!!!
Em gái!
đừng nặng lòng cùng anh
bởi tình yêu ngây dại, chỉ mình anh đau xót là đủ rồi!
một mai này
khi đã hết chơi vơi
anh sẽ lại là anh
với tâm hồn đầy một trời
nhân ái.
.. “một mai này
Trả lờiXóakhi đã hết chơi vơi
anh sẽ lại là anh
với tâm hồn đầy một trời
nhân ái.”
Anh trai,
Bản chất anh là tấm lòng nhân ái
ngập tràn trong nước mắt tuổi ấu thơ…
hãy viết tiếp đi anh
những vần thơ về tình người, tình yêu trong trắng…
mà anh cứ ngỡ…là ngây dại
và đau đớn ..tự dằn vặt mình trong những cơn mơ …
Anh hãy viết tiếp “Bản tình ca lỗi nhịp”
Không, phải sửa lại cho đúng nhịp nghe anh
"Bến bờ ảo vọng"…cũng chẳng quá mong manh
Nếu như anh tin vào một tình yêu “ bất tử”
Sao anh lại không tin kia chứ!
Trả lờiXóaRằng đời ta vẫn tràn ngập yêu thương
Yêu mình, yêu người
Và yêu cả muôn phương, như bản chất con người
không suy tính.
Có những chiều, nhẹ bàn chân vô định
đi loanh quanh trong muôn lối tình người
dẫu lạc bước, cũng không hề hối hận
Bởi tóc sương vẫn còn biết chơi vơi!
Bản tình ca anh sẽ gửi mây trời
dù nhịp phách loãng tan vào khoảng không tăm tối
dù ai nói"người tình trăm năm" là bền vững muôn đời
hay ta nói "Người tình vĩnh hằng" là không bao giờ thay đổi
dù sao
cũng không thể làm ta quên nổi
đã một thời mây tím sắc hoàng hôn.