*
Những nốt nhạc từ bàn tay của mẹ.
lướt nhẹ trên các phím đàn.
Những giai điệu của Schumann
thánh thót rơi ắp đầy căn phòng nhỏ.
Phố vi vút, bóng chiều nghiêng nghiêng gió
đưa tiếng đàn của mẹ lãng đãng bay về cõi mộng mơ
dáng mẹ hiền như một câu thơ
mềm mại, phiêu diêu bên cây đàn cổ
để tuổi thơ em êm đềm trôi trong sóng nhạc mượt mà của mẹ
và sắc màu huyền diệu từ những bức họa của cha.
Ơi mẹ hiền yêu quý
Giờ này em đang ở thật xa
vòng tay mẹ ru êm không còn bên em nữa
Mẹ! như lá vàng mùa thu héo úa
Vẫn vẹn nguyên niềm đam mê của những thiên thần.
Vẫn mãi một mùa Xuân trong Mẹ
Khi ta nghe những giai điệu êm đềm, tươi trẻ
là khi mẹ sẽ mãi bên em cùng nốt nhạc hiền hòa
dâng cho đời thắm mãi những mùa hoa.
Những dòng âm thanh của em dù đang ở thật xa,
cũng sẽ hòa vào tiếng đàn của Mẹ
ngân nga
khúc yêu thương không thể nhạt nhòa.
Anh lắng nghe tiếng đàn trong mỗi ngày qua
có tiếng đàn của Mẹ và em
ngân nga, ngân nga!!!
Riêng Mẹ, đã là một bài ca bất hủ. Vậy mà mẹ lại còn để lại cho con vời vợi tiếng đàn ...
Trả lờiXóaCám ơn Kim Thanh, em nói rất đúng, không có gì bằng Mẹ trên đời, có lẽ khi đã đi tới hơn nửa cuộc đời, ta cam nhận điều đó rõ ràng hơn bao giờ hết.
Xóa...“Những nốt nhạc
Trả lờiXóatừ bàn tay của mẹ.
lướt nhẹ trên các phím đàn.
Những giai điệu của Schumann
thánh thót rơi ắp đầy căn phòng nhỏ.”…
Văng vẳng đâu đây…
Tiếng thơ của anh trai
dịu dàng
da diết
làm mắt em đẫm lệ…
Anh vẫn nhớ tới Schubert cùng bản nhạc Serenade
vẫn nhớ đến bức tranh của Renoir
những tác phẩm …về nàng Kiều bố vẽ trên lụa..
những bức ký họa vội vã
nguyệch ngoạc đầy cá tính của …chính anh
và cả những câu hát của em ngày đó
ngọng lứu ngọng lô
theo từng giai điệu
của bản Serenade…
giờ đây…mẹ đang nằm viện
nhưng vẫn nhớ tới đàn
vẫn nhắc đến em
cùng bản nhạc của L.V. Beethoven đang tập dang dở…
Qua gió, qua mây gửi tặng mẹ, tặng anh
Những vần thơ
Những giai điệu êm đềm quen thuộc
từ thời em còn là cô em bé nhỏ
Và..
những khúc nhạc yêu thương đó
“không thể nhạt nhòa”
Và mãi mãi
“ngân nga”
Tặng anh trai TQT
Ôi em gái! những kỉ niệm thiết tha
Xóangày thơ trẻ thường theo ta mỗi chặng đường đời khấp khểnh
Cha, mẹ để lại gì
cũng không bằng tình yêu vô bờ bến
với nồng nàn, những giai điệu của yêu thương
và nó sẽ theo ta
bước tiếp những chặng đường
còn lại,
với yêu thương mãi mãi
cả đời ta!