*
Từ ngày em rời xa thành phố
mưa nắng đô thành dường cũng thất thường hơn
Nắng đổ lửa thiêu cháy câu thơ cũ
tàn tro ngập ngừng theo gió cuốn cuối hoàng hôn.
Bầu trời chói chang, nung đỏ cả tiếng đàn
khắc khoải từng cung thương điệu nhớ
Giai điệu buồn như tiếng lòng trắc trở
giọt mồ hôi trưa hè lạnh ngắt đến bốc hơi!
Từng cung đàn chơi vơi
Mỗi phím đàn rớm máu
dòng âm thanh u uất đến rã rời
tan loãng trong nắng hè đỏ như màu huyết lệ.
ta vẫn nuốt vào trong lặng lẽ
mỗi chiều buông.
Mưa lại về nặng trĩu từng cơn
như muốn nhấn chìm bầu trời Hà nội
Người đi thả đầu trần dầm trong mưa dội
dõi nhìn theo mây gió mờ xa muốn như thầm hỏi
phương trời em có mưa về làm ướt áo người thương?
Mưa lòng anh cũng ướt hết cả con đường
trải nhung nhớ mong lấp đầy con phố cổ.
Sen Quảng bá mùa này không nở
sao em lại về để nỗi nhớ cũng về theo.
mưa hà nội đìu hiu
từng sợi mưa vắt chéo qua những đài hoa héo quắt.
Nơi ngày nào bên nhau
bây giờ vắng ngắt
lặng lẽ Tây hồ, mưa giăng giăng ướt đẫm mắt người đi.
Nắng mưa ơi!có tiếng thầm thì
của hồn thi nhân loãng tan cùng mây gió.
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
Đọc thơ TQT,
Trả lờiXóaNhư đi trên con đường lượn vòng, lên xuống.
Con đường uốn lượn,
quanh những núi đồi nhấp nhô.
Có đoạn đường khô,
Có đoạn nhòa nước mưa cùng nước mắt.
Có cung đường heo hắt,
Lại có cung đường tấp nập, rộn ràng vui.
Có cỏ cây, hoa lá tốt tươi,
Lại có đoạn đất cằn sỏi đá...
Có tất cả và tất cả,
Cái gì TQT cũng viết được thành thơ.
Nhà thơ ơi,
Kính nể anh lắm đấy.
Xuất khẩu thành thơ,
sáng tác nhanh như máy,
Mà vẫn không nhàm, không lặp,
Vẫn thực là thơ.
Anh đã rỗi chưa?
Để chúng mình offline một chút.
Rồi lại về múa bút, (bàn phím)
Vẽ niềm vui bằng thơ chia sẻ bạn bè.
Ô! Bạn quý lâu ngày chưa gặp
Trả lờiXóaĐọc thơ nhau, cảm thụ rất tinh tường
Thơ là sống, thêm một đời tươi trẻ
nên phải làm thơ để trải lòng với muôn phương!
Có những khi lòng ta phải vấn vương
với một cuộc tình đau không tìm ra đáp số
lời thơ tôi vốn là tiếng lòng than thở
với người tình xa, cũng như với bạn gần
Thường khép mình, tránh mọi chuyện phong vân
nhưng không thể dối mình vào quên lãng
đành dùng thơ để tỏ lời trong sáng
Sơ suất gì xin bạn quý đừng chê!
thăm thẳm trời xanh, đang vào vụ cuối hè
vui bè bạn, thường cùng nhau gặp gỡ
Khi nào rỗi, gặp nhau nơi quán cũ
chỉ một cú alo là vui tít thôi mà.