*
Anh lặng thầm
dấu khát vọng vào thơ
bởi dường như tình yêu lạc vào mùa hạ cuối.
Nắng nồng nàn, nắng yêu mưa, nông nổi
và bay giờ chỉ còn lại ngày đông thôi!
Suốt một đời,
như cánh nhạn chơi vơi
Anh nén chặt lòng mình để quên đi câu ca ấy.
như những tháng ngày này, tâm tư như sóng dậy
Thương giai điệu em buồn, trầm bổng khúc Ly tao
Anh thương mình, bởi giây phút lao đao
nghiêng ngả sóng trong một ngày lặng sóng
như con tầu, dấn thân vào biển động
biết hiểm nguy
tay lái vẫn chưa buông!
Chắc sẽ có một ngày mỏi gối dạt bên đường
để ngắm nghía dư âm ngày yêu thương
không biết sợ
Nhưng bây giờ
dấu yêu thương vào những vần thơ
anh thấy mình như chàng Rômeô rồ dại.
biết dại khờ vẫn đầy hăng hái viết thơ yêu!
♥♥♥♥♥ "Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
Đại ca tài thiệt, nắng nóng như rứa mà làm thơ iu nồng nàn! Hic
Trả lờiXóaQuế không biết à! Đại ca càng nóng, máu mà sôi lên mần thơ "tình" mới càng 'máu' hehe!
Trả lờiXóa'Yêu' vu vơ, yêu ngu ngơ, yêu dại khờ, yêu lửng lơ, yêu ỡm ờ,:))Để bù lại thời lơ tơ mơ chẳng biết iu là gì, bạc tóc mới chờ hè nóng phát ra xem có đúng không chứ đại ca này thì iu được ai!
Hóa ra mần thơ như rứa là nồng nàn hả? hehe! Bây giờ đại ca mới biết đấy, nghe giang hồ đồn tác giả "khúc hát sông quê" đến mùa nóng mần thơ tình iu cũng 'máu' lém, chẳng biết có đúng không :))