Lơ ngơ là chuyện của người làm thơ..."
@
Như chưa là nắng bao giờ
Nắng tràn khắp phố,
vần thơ cháy rồi !
Nắng vàng níu bước em tôi
Ban trưa,
nắng dội,
đất trời nóng ran.
Mình em,
thân gái gian nan
Con đường bụi bặm, lo toan bộn bề
đường dài,
dài đến lê thê
Nắng còn vương cả lối về chiều hôm.
Thương em, ta những bồn chồn
Uớc,
làm mây trắng,
lắng hồn thi ca
Nghiêng về, che chở em ta
Theo em đến tận nơi xa,
nơi gần
Nắng ơi? Có những bước chân
ngẩn ngơ, thương nhớ, đường trần éo le.
Nắng còn vương
những ngày hè
Ta còn thương nhớ
tiếng ve
thuở nào
Yêu thương như sóng dâng cao
Gửi theo mây gió
Em
nào
có hay?
"Không lẫn lộn giữa thơ với đời thường"
Hay nhỉ
Trả lờiXóa