Trang

Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012

Tình em

Nhớ lại một thời tuổi trẻ, quá nhiều lửa, máu,  mồ hôi, và cả nước mắt. Một cuộc đời khác thường cho ta những hồi ức khác thường. Dẫu vậy, ta đâu phải là người sắt đá? Và hình như còn quá mơ mộng và yếu đuối, có phải cả trong tình yêu?
   Hôm nay lục lại mớ giấy tờ xưa cũ, bắt gặp những dòng tâm tư đã quá xa trong ký ức, bao kỷ niệm tràn về làm xao xuyến cả con tim già cỗi này. Ôi những năm tháng thơ ngây, vụng dại và thật thà như những dòng ghi chép trên trang giấy cũ mốc, đưa lên blog như một vật chứng. Để nếu có thể, cứ thương, cứ nhớ , cứ yêu như những ngày xa xưa ấy.


*

Có phải tình yêu làm con tim rung động
Và tâm hồn phút chốc chắp cánh bay.
Nào đâu men nồng, sao cứ ngất ngây say
Vốn không phải nhà thơ mà ngôn từ chứa chất!

Ta muốn xé toang cả bầu trời cao ngất
Xem đỉnh cao nào là chỗ tột cùng
Khoảng cách nào là giới hạn không trung
Để có thể ví bằng tình ta yêu nàng tha thiết!

Hồn thơ ơi! Tưởng có ngày đã chết,
Thuở tâm hồn một dạo đi hoang.
Nơi sâu kín nhất lòng ta là sa mạc điêu tàn.
Không chỗ đứng cho một loài thảo dã

Cám ơn ai đã xua tan băng giá
Dù chỉ là tia nắng hồng sáng giữa trời đông.
Một chút đó thôi, là ta đủ ấm lòng.
Thấy đời đẹp như ngàn hoa khoe sắc.

Ta muốn viết tên em thành bài ca đẹp nhất.
Hát tặng những mối tình cuồng nhiệt, say mê.
Để một mai khi mưa gió qua đi.
Vẫn còn lại trong anh, mối tình em êm đềm sâu lắng.

Bài thơ này không có lời đề tặng.
Bởi viết ra chỉ dành để riêng em!
Có khi nào thời gian, đưa ký ức lãng quên.
Thì thương nhớ sẽ đẹp thêm thời dĩ vãng.

1978


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment