Những con đường một sớm mai, đổi sắc.
Trưa nắng hè gặp nỗi nhớ không tên
Xuân qua rồi, để hạ thắm phố quen.
Sao hôm nay anh ngỡ ngàng đến thế !
Bằng lăng tím, biếc cả trời mây trắng.
Bâng khuâng lòng, nhón lấy cánh hoa rơi !
Để vu vơ, thương tiếc mãi tình đời.
Hương sắc thế, một thời, rồi tàn úa !
Bằng lăng ơi! Em cánh mềm như lụa
Dâng cho đời hết cả những yêu thương.
Trọn ân tình, da diết mối tơ vương
Trong sắc tím, để chiều đi hoài không hết.
Có những tình yêu theo cuộc đời mải miết.
Thương, nhớ vu vơ hình bóng đã tàn phai
Níu kéo chi em! hương sắc ấy, đêm dài
Sẽ xua hết dáng hoa miền kỷ niệm.
Trong sâu thẳm lòng anh sẽ không còn lưu luyến
Những ảo vọng ngày nào, chua chát lẫn đắng cay
Hoa đua sắc, tô thắm những sớm mai
Anh lại ngỡ ngàng gặp dáng quen bừng nở.
Mùa Bằng lăng Hà Nội
TH rất thích hoa bằng lăng và vì thế cũng thấy thích bài thơ này. Công nhận thơ của anh TQT hay và nhẹ, đọc rất vào. Những bài thơ vườn nhà này TH thấy có giá trị hơn rất nhiều so với những BT đang được đăng báo mà TH thường chỉ đọc từ hai đến bốn dòng là đã quay đi rồi.Anh có thể đăng BT này bên TT được không? Cảm ơn anh!
Trả lờiXóaMình rất thích hoa bằng lăng. Bài thơ hay lắm ! giàu cảm xúc. Mình thích thơ nhưng không biết khi nào mình mới làm bài thơ hay.
Trả lờiXóahttp://hoanghontim-8x.blogspot.com/2012/04/phu-roi-mua-bang-lang.html