Trang

Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010

Ngụ ngôn "Dê ,Sói"

Rách việc, ngồi lẩn thẩn nhớ lại mấy cái chuyện ngụ ngôn đọc từ hồi còn bé tý, mà hồi đó có thích đọc ngụ ngôn đâu, cứ thấy chữ là đọc thôi, ấy vậy mà bây giờ đột nhiên nhớ lại, buồn cười nhất là cái chuyện gì có con sói với bầy dê con,vậy là mò ra nhà trẻ nghe cô giáo kể cho các cháu, thấy lũ trẻ con mắt tròn xoe mà nghe rất chăm chú, mình cũng dỏng tai lên mà nghe lại cho rõ ngọn ngành, cô giáo trẻ măng thỏ thẻ thế này:
Cô kể cho các con nghe chuyện "Dê con nhanh trí" nhé!
Trong ngôi nhà kia có dê mẹ và một chú Dê con. Một hôm trước khi ra đồng ăn cỏ Dê mẹ dặn con:
- Con ở nhà cho ngoan! Mẹ đi ra đồng ăn một ít cỏ tươi để có nhiều sữa ngọt cho con bú. Ai gọi cửa cũng đừng mở cửa nhé! Nếu không, thì con sói vào nó ăn thịt con đấy!
Dê con vâng lời mẹ và hỏi thêm:
- Thế mẹ về thì làm thế nào con biết mà mở cửa!
Dê mẹ khen con thông minh và dặn con:
- Lúc nào mẹ về mẹ gọi cửa thì mẹ sẽ nói: con chó sói hung ác, đuổi cổ nó đi, thế là con mở cửa cho mẹ.
Nhưng con sói hung ác nấp gần đó đã nghe Dê mẹ dặn dê con như thế rồi. Dê mẹ vừa đi khuất, con sói hung ác đã chạy lại gọi cửa "Cạch, cạch, cạch! Con chó sói hung ác, đuổi cổ nó đi "
Dê con ở trong nhà, nghe tiếng gõ cửa vội vàng chạy ra. Nghe đúng câu mẹ dặn, nó định mở cửa, nhưng sao nó thấy tiếng gọi lại ồm ồm chứ không phải tiếng mẹ. Dê con bèn nghĩ ra một kế và bảo:
- Mẹ đấy ư? Sao hôm nay tiếng mẹ lại ồm ồm thế?
Con chó sói sợ bị lộ nhưng nó vẫn khôn ngoan trả lời:
- Mẹ ra ngoài đồng bị cảm gió nên khản tiếng đấy.
Dê con vẫn còn ngại:
- Mọi lần mẹ về vẫn thò chân vào khe cửa cơ mà? Chân mẹ thon thon, con nhìn thấy là biết ngay.
Con Sói lại tìm cách chống chế:
- Mẹ giẫm phải gai, chân sưng vù lên, thò vào khe cửa không vừa nữa. Con mở cửa cho mẹ vào !
Dê con cúi sát xuống đất nhìn qua khe cửa, nó thấy cái chân lem luốc đen sì. Nó bảo chó sói :
- Thôi anh sói ơi! chính anh rồi! Anh cút đi kẻo mẹ tôi về húc cho anh vỡ bụng ra đấy! Chân anh đen sì thế kia kìa? Ai còn lạ gì nữa!
Bị lộ, con sói vội vàng bỏ đi. Nhưng nó vẫn nghĩ cách lừa dê con. Nó chạy ngay đến một cửa hàng bánh. Chờ lúc người làm bánh đi vắng, nó vội cho chân vào thùng bột, bột dính đến đầu gối. Xong xuôi, nó chạy vội về gọi dê con:
- Cạch, cạch, cạch! Con chó sói hung ác, đuổi cổ nó đi!
Dê con chạy vội ra ngó qua khe cửa, lần này nó thấy rõ ràng bốn chân trắng. Thôi đích là mẹ nó đã về? Nhưng cái mũi thính của nó lại ngửi thấy mùi gì hôi hôi chứ không phải thơm mùi sữa như mẹ nó. Dê con ngần ngại, khe khẽ bắc ghế trèo lên nghếch cổ nhìn qua khe tường ra ngoài. Nó thấy hai cái tai lem luốc và nhọn hoắt. Thôi đúng là tai chó sói rồi, Dê con gọi chó sói và bảo:
-Tai anh đen và nhọn, chẳng giống tai mẹ tôi đâu! Sừng mẹ tôi nhọn lắm !
Anh Sói hung ác ơi,cút ngay đi kẻo mẹ tôi về, mẹ tôi lại húc cho anh vỡ bụng đấy!
Con chó sói bị lộ vội vàng bỏ chạy. Nó cố hết sức tìm cách giấu đôi tai lem luốc và nhọn hoắt mà không được. Nó chưa dám trở lại thì dê mẹ đã về gõ cửa: "Cạch, cạch, cạch!Con chó sói hung ác, đuổi cổ nó đi!".
Dê con nghe đúng tiếng mẹ. Nó cúi nhìn qua khe cửa, đúng là chân mẹ .Nó trèo lên nhìn qua khe tường, đúng là tai mẹ. Nó mở ngay cửa cho mẹ nó vào. Nó kể chuyện con chó sói đến lừa cho dê mẹ nghe. Dê mẹ ôm con vào lòng, khen con giỏi và can đảm.
Dê mẹ cho con bú một bữa thơm và ngon lành. (Phỏng theo truyện Gờrim)

Ơ cái chuyện kể cho trẻ con nghe này hay nhỉ, con dê bé tý nó còn biết cảnh giác, biết nghe lời mẹ nên không bị con sói ăn thịt. Vậy mà vừa rồi, nghe đài nghe báo thấy mấy ông quan đầu tỉnh lấy đất của dân cho mấy anh Tầu khựa thuê, không phải một mà nhiều tỉnh, nhất là một số tỉnh giáp biên, Tây nguyên... toàn những nơi có vị trí xung yếu cả. Nó làm từ bao giờ có ai biết, cứ lẳng lặng mà làm thôi, nếu như vừa rồi không có các vị lão thành lên tiếng báo động, không có mấy vụ cháy rừng thiệt hại cực lớn , báo chí bắt đầu đưa ra thì dân đen làm sao biết được. Con dê con nó còn cảnh giác, không nghe lời phỉnh nịnh của thằng sói nên mới không bị ăn thịt, cái nhà bé tý của nó không bị thằng sói chiếm mất, chứ con người được đưa lên đến cấp nào ấy có phải ngu si gì đâu, chẳng qua đồng tiền che mất lương tâm rồi, nhắm mắt kí đại có biết âm mưu thâm độc đi liền phía sau cái lợi bằng cái móng tay ấy. Con sói thò được một chân vào rồi, đuôi lọt thì đầu xuôi, thôi không viết nữa, đi học lại tiếng Trung của đã, cho cả nhà đi học luôn, nay mai còn biết tiếng để khai lí lịch.
( Chủ yếu để cung cấp cho ông bà nội ngoại nào có cháu đang phải trông một câu chuyện, chuyện này dùng để dỗ chúng được lắm đấy, khỏi khóc liền)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment