Trang

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

Chuyện Con Mèo nhà tôi.

***

Bà hàng xóm ngoài ngõ có con mèo, nó đẻ ra ba con trắng như tuyết,nuôi được một thời gian nghe chừng oải mới giải tán, mấy con đẹp nhất cho người nhà, còn con cuối cùng, nó có cái đuôi cong như cái lò xo, bà ta biết nhà tôi thích nuôi mèo nên gọi ra cho, ừ thì nuôi, con mèo đẹp, trắng từ đầu chí đuôi, mỗi cái tội đuôi xoăn, trông rất buồn cười.
Nhà tôi ai cũng yêu nó, mèo gì khôn hơn chó, thấy người về biết chạy ra đón, ăn ở ngủ nghỉ đúng nơi đúng chỗ, biết nịnh người còn hơn quan hoạn nịnh vua. Mỗi lần có điều gì bức xúc, vuốt ve nó một hồi cũng thanh thản trở lại,tôi mà hừ một cái là chạy cong đít, lúc sau đã thấy cọ cọ vào chân nịnh rồi.
Đêm tám tháng ba, mười hai giờ, đang ngủ chợt nghe tiếng con gái khóc, cứ tưởng nó không được bạn trai cho quà ngày quốc tế phụ nữ mà tủi thân chăng, ai dè không phải, nó khóc con mèo, tôi nhìn xuống chỗ con mèo hay nằm thấy nó trợn mắt nhe răng, mềm oặt như sợi bún, ba hồn bảy vía bay mất rồi. Khắp nhà nồng nặc mùi hôi thối, nó ăn phải bả độc, nhớ lúc chiều nó tha bên hàng xóm về một con cá mỡ màng lắm, đuổi bắt nó trả lại cho người ta nhưng nó cắp thật chặt rồi phóng tít mù tắp, nó không biết là cái chết đang chờ đợi nó, bởi vì nó là một con mèo, nó đâu ngờ đến cạm bẫy của con người.
Mấy hôm trước, bà xã nhà tôi đã cảnh báo con gái phải nhốt con mèo lại, nhà hàng xóm người ta kêu nó chạy rầm rầm, tranh đực tranh cái loạn xạ, không cho người ta ngủ, nghe đâu lại còn ăn bậy nôn oẹ đâu đó, cái giống mèo này nó hay ăn cỏ rưả ruột, cách chữa bệnh của nó đấy chứ! mèo là giống leo trèo, làm sao mà giữ được nó, vậy là số nó tới rồi.
Lạ cho con người, suốt ngày cầu cúng khấn vái, chùa này chùa kia khắp trong Nam ngoài Bắc, cứ chỗ nào có ông tượng là chắp tay vái lạy, đứng trước bàn thờ Phật chân quỳ tay chắp miệng xuýt xoa na mô a di đà phật, trong nhà thì nào có thiếu gì đèn hoa, nhang khói, nói chuyện với mọi người câu trước câu sau là nhân đức, nhân quả rồi nhân hậu, vậy mà đang tâm đánh bả chết cái con mèo .
Chuyện con mèo thì quá nhỏ, cái tâm của con người mới là đáng nói vậy, khi đời sống còn thiếu thốn, vật chất chưa đầy đủ, hàng xóm láng giềng đối xử với nhau như bát nước đầy, tình người chan hoà bạn bè thân mật. Vậy mà khi đời sống khá lên, vật chất đầy đủ thì cũng là lúc tình làng nghĩa xóm bắt đầu phai nhạt, đâu đó còn coi nhau như kẻ thù, anh em ruột còn chém nhau phọt óc thì caí mạng con mèo nào có ý nghĩa gì.
Chuyện lớn chuyện nhỏ cũng chẳng khác gì nhau, ngày nay mà cũng nghĩ ông láng giềng hiền lành nhân đức như ngày xưa ông ấy nuôi mình được vài năm , ông ấy đánh nhau với xẻ thù của mình bằng thân thể của mình, nghĩ rằng ông ấy cũng thờ một ông thánh như mình chắc không chơi đểu mình thì thật là sai lầm
Thằng hàng xóm nó giầu hơn mình, nó khoẻ hơn mình, nó to như con voi, con cái nó đông như kiến. Thằng nào to mồm đòi đánh nhau với nó thì thật là ngu, nhưng thủ sẵn vài đồ chơi ngon, sẵn sàng nghênh chiến thì nó cũng rét chứ. Cái mà nhà mình cần là đoàn kết, ai lãnh đạo mà chẳng được miễn là dân giàu nước mạnh,suốt ngày ngồi đòi dân chủ rồi đa đảng tạo thành cái chợ huyên thuyên nào giúp ích được gì cho đất nước. Anh nói anh giỏi mà tham nhũng tùm lum làm như dân ngu không biết gì thì cũng thật sai lầm.
Nó giết của nhà tôi một con mèo, không có gì đảm bảo là nó sẽ không giết tiếp con khác,phải nghĩ ra cách gì đối phó lại chứ nhỉ,chẳng nhẽ thôi không nuôi mèo nữa? vậy thì chuột sẽ hoành hành dữ dội cho mà xem.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment