Se lạnh, Hà nội đang trở gió. Hàng cây bên đường xôn xao, rung rinh cành lá xanh tươi như mênh mang hơi thở mùa xuân. Mà thực ra mùa đông đang lấp ló ngoài khung cửa. Rèm thưa khẽ lay động, cơn gió mùa đông bắc khe khẽ mà quyết liệt bay qua ngõ phố, len lỏi vào từng buồng ngủ ấm êm.
Rất nhẹ, dòng âm thanh đưa về giọng ca ấm áp, từng ca từ của ns Dương Thụ như có ma lực thấm vào từng tế bào của những con tim đa cảm:
" ....Cho em nắm tay, nắm tay anh khi mùa xuân về
Cho em khát khao, khát khao anh khi mùa xuân về ....."
Đâu cứ phải mùa xuân mới khát khao, nhạc sỹ ơi? Nỗi khát khao một bờ vai, một vòng tay ấm luôn thường trực trong tâm hồn, trong ý nguyện của tôi, của anh, của bạn và của EM. Và đôi khi, sự khát khao đó biến thành ca từ, biến thành lời thơ, biến thành nỗi ẩn ức không lời, thành nỗi khát khao có khi là cả với bạn tình từ bên kia thế giới thực.
KHÁT KHAO
*
Đêm thật dài và nỗi cô đơn chưa hề dừng lại
quanh mình đèn khuya trống trải
tiếng mõ phật đài vang lên từ tâm linh
Em một mình
anh một mình
khát khao khát khao, ân tình lớn dậy
Đợi chờ trong khát khao
một bờ vai êm sao khó khăn đến vậy
một vòng tay, sao cho đủ khát khao...
Ngoài kia là bầu trời, ngổn ngang những vì sao, lấp lánh đấy mà xa vời đến lạ.
Cho anh khát khao em
khát khao em
người đã xa....
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment