Trang

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

QUA BẢN CŨ

Bài thơ được viết từ những ngày chỉ còn trong ký ức. Đêm hành quân qua một bản nhỏ của người Lào. dừng chân tạm nghỉ, ba lô nặng trĩu vai nhưng tâm hồn vẫn nhẹ nhàng trở lại với miền quê hương nước Việt qua bóng dáng những lũy tre, mái nhà của người dân nước bạn. Những hình ảnh thân thương trong màn đêm vời vợi khói cháy do bom đạn thù. Ký ức trở lại với một bài thơ viết rồi cất đáy ba lô, qua bao năm tháng vẫn còn bởi tấm lòng người mẹ.

*
Bản cũ ấy,  năm xưa rất đẹp
Một bản nhỏ thôi, cũng gọi nhớ về
ơi những áng mây chiều nấp sau bóng tre.


Dáng cọ xòe làm tạm mái che
nhớ cánh cò lẻ chao trong gió
tìm bạn về thân cau trước ngõ.

Dòng suối hiền hòa, bom đào xói lở
nước chảy qua, in bóng lũy tre xanh
Nhớ nhịp cầu xưa, bóng mẹ bước nhanh.

Sau nỗi nhớ có một mái tranh
ấp ủ tình thương, ấm lành làn khói
chiều tan học về, cơm canh mẹ đợi.

tuổi thơ trôi bình dị một đời tôi

Ơi bản làng đã cạn khô nước mắt
tình yêu thương là vũ khí của hậu phương
thơm lắm, nồi cơm bếp lửa chiến trường.
Qua bản Lào, nhớ lắm quê hương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment