Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016
TRỞ GIÓ
*
Con đường trải vàng lá rụng
Em về một mình đơn côi
Đèn khuya bóng em tan loãng
Vào đêm mịt mùng mưa rơi.
Mưa rơi ...phố vắng mưa rơi
dáng nhỏ chỉ mình em tôi
mắt sầu tan vào hư ảo
ánh nhìn trống vắng chơi vơi
Ngày nào chúng mình chung lối
bàn tay nắm chặt bàn tay
hẹn rằng đừng bao giờ thả
Yêu nhau, yêu mãi không rời.
Bây giờ mình em đơn côi
Ngả nghiêng sóng gió cuộc đời.
Lời thơ lang thang góc phố
có bông sữa rụng tả tơi...
Gió mùa về đêm Hà nội
Lạnh lùng cơn gió mồ côi
thổi qua lòng đêm hiu hắt
giá buốt, chỉ mình anh thôi.....
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment