*
Quán cà phê phố cổ. Tĩnh lặng
sáng thu vàng
một tiếng đàn khe khẽ, nhẹ ngân
đến mênh mang
Thời gian như ngừng lại. Chỉ còn anh
và em
một chút gì bối rối
dâng lên
trong lòng anh.
Mắt huyền em thật đen, thẳm sâu
mà thánh thiện
một chút gì xao xuyến thành ý thơ
êm đềm.
Không thế nói được gì vì lòng anh bối rối
Không hiểu nổi lòng mình ngoài kia ngày thu mới
có nắng vàng
lung linh.
Làm sao bây giờ nhỉ khi lòng anh
rung rinh
Giật mình
giọt thơ cũ rớt xuống...giữa tim mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment