Trang

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2016

Ừ THÔI EM VỀ ...


".....Họ chờ xem bao giờ thì Fon Điđerit đến. Nhưng rồi nàng nhận được thư chồng báo tin rằng mắt anh ta bị đau nặng và xin nàng về nhà càng sớm càng tốt. Anna Xergeevna ra điều vội vã.
- Tôi đi khỏi nơi này là rất tốt- nàng nói với Gurov.- Đó là ý muốn của số mệnh.
Nàng lên xe ngựa đi và Gurov theo tiễn nàng. Họ đi suốt một ngày. Khi nàng đã ngồi vào trong toa tàu tốc hành và khi hồi chuông thứ hai đã réo lên, nàng bỗng nói:
- Cho tôi nhìn anh... nhìn anh một lần nữa. Thế...- Nàng không khóc nhưng buồn rười rượi, trông như người ốm, gương mặt nàng run run.
- Tôi sẽ nghĩ đến anh... nhớ đến anh, nàng nói. Trời sẽ phù hộ anh, anh ở lại nhé. Đừng nghĩ xấu về tôi. Chúng ta chia tay nhau vĩnh viễn, điều ấy là cần thiết, bởi vì chúng ta hoàn toàn không nên gặp nhau nữa. Trời sẽ phù hộ anh...
Con tàu vội vã rời khỏi ga, lát sau ánh đèn trên đó đã khuất, chỉ một lát sau tiếng động của đoàn tàu không còn nghe thấy nữa, mọi việc xảy ra đều như cố tình mau chóng chấm dứt cái điên rồ, say đắm, ngọt ngào ấy. Một mình đứng lại trên sân ga, đưa mắt nhìn về khoảng trời mù mịt phía xa, Gurov lắng nghe tiếng dế kêu, tiếng gió reo qua dây điện thoại với cảm giác như vừa mới tỉnh ngủ. Anh nghĩ rằng, đấy, trong đời anh lại có thêm một cuộc phiêu lưu và cuộc phiêu lưu ấy cũng đã kết thúc và bây giờ chỉ còn những kỷ niệm... Lòng anh tràn ngập một nỗi buồn ...."
 trích Người đàn bà và con chó nhỏ  - Tchekhov

Trang sách cũ mở ra
Ta đọc " Người đàn bà và con chó nhỏ"
câu chuyện tình thoảng qua
như gió
người gặp người, mặn chát mối tơ duyên.

*
thôi em về đi
nhưng hãy để trái tim ở lại.

Rồi ngày mai khi anh thức dậy

trống rỗng quanh mình rồi cũng dần tan.
Nếu còn lại  bên anh chút hơi ấm nồng nàn, 

chắc rồi sẽ quặn đau với con tim vụn vỡ.

Thôi em về đi
với phận đời duyên nợ
quay lưng rồi, nỗi nhớ sẽ đi hoang.

Nước mắt chia xa gửi lại những cung đàn
nhờ tiếng tơ gọi nỗi đau nhân thế.

Thôi nhé em, xin đừng nữa nhé
Đừng nhắc tên nhau dù chỉ một lần,
ở nơi xa anh sẽ nghe tiếng gọi
dù thì thầm, cũng thành vết thương đau


Nhớ câu ca dao xưa:
".... nước chảy qua cầu...."
em về nhé !
xóa nhòa kỉ niệm.
hãy để chỉ mình anh viết thành thơ
câu chuyện

tình trăm năm...yêu...nhớ...chẳng phai mờ.

 





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment