Trang

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

TÌM LẠI KHUNG TRỜI XƯA

*
Đ
êm không ngủ

một mình 
tôi lang thang.
Ngõ vắng không người đi
sương rơi phố phường mơ màng.


Lặng lẽ bước lãng du
tìm về bên phố cũ
Gốc cây cơm nguội nào, thuở ấu thơ
đêm chong đèn, đổ dế đi tìm ve. 

Chạy suốt một triền đê.

Đi trong đêm mùa hè, mà nghe gió thu sang
Gác xép nhỏ nhà ai, chao nghiêng ngọn đèn vàng
Sương đêm buông
giăng mờ ô cửa sổ
vọng một cung tơ đồng, bay mãi vào hư không.

Đêm đã khuya lắm rồi
mặt Hồ Gươm sương mờ chưa tan
Có tiếng ru à ơi !
nghe nặng gánh nhân gian
Tiếng khóc của bé thơ, đau đường đời trăm ngả.
Tiếng rao đêm khê nồng, nhọc nhằn phận tha phương.

Có bóng ai bên đường
dường như là chia xa
Tiếng còi tầu ngoài ga, xao lòng kẻ xa nhà
háo hức người ra đi buồn lòng người ở lại
một sân ga vô tình, một đời người phiêu linh.

Hà Nội ơi ! Hà nội, nhớ mãi tuổi thơ tôi
còn mãi tình yêu tôi.
Chỉ có tình yêu thôi, tình yêu là bất tử
Chỉ có anh và em
ngày mai hoa lại nở
Mình sẽ đưa nhau về lại, khung trời ngày xưa yêu thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment