Trang

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

MỖI KHI

*
Mỗi khi buồn ta lại làm thơ
ngồi ngất ngưỡng ngắm mây trời, nhân thế
Một chén men say, vỗ bàn cười ngạo nghễ
mông phù du, thấm cát bụi đời người.


Mỗi khi vui cũng múa bút làm thơ
Say với đất, với trời, say biển cả
Lòng nhân ái bỗng thấy dài rộng quá
cũng mộng phù du, ôi! cát bụi đời người.

Mỗi khi yêu cũng hăm hở làm thơ
Cảm xúc thăng hoa, ngôn từ tuôn như suối
dòng thơ chảy dài, nói nhiều như chú Cuội
Thì cũng phù du thôi! cát bụi đời người.

Nếu không vui buồn, không yêu đến chơi vơi
thì sao biết hồn thơ bay bổng thế
Dẫu bụi cát vô tri cũng có lần in dấu lệ
Khóc cho cuộc tình buồn, sỏi đá cũng cần nhau

Chưa bao giờ thấy yêu là lần cuối
chưa bao giờ chờ đợi đến lần sau
mới thấy rằng yêu yêu em - biết mấy!
Dẫu chỉ là phù du, cát bụi một kiếp người!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký TQtrung hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment